141 Dương Chính còn đang nhìn về tường thành phía xa thì đã có một đạo binh sĩ từ cổng thành tiến ra. Trên quan đạo thỉnh thoảng lại có một nhóm kỵ sĩ mang thương cầm kiếm phóng qua, không ngờ cục thế Uy Cổ Lan lại trở nên tồi tệ đến vậy.
142 "Thần y, xem giúp ta cánh tay!""Thần y, còn đùi của ta nữa!""Thần y, mấy ngày nay ta có nguyệt sự, bụng rất đau, có biện pháp nào bớt đau không?"Dương Chính mồ hôi lạnh toát khắp người.
143 Hắn phóng ra, bọn Thụy Lệ tới giờ mới kịp phản ứng, vội vàng rút kiếm xông ra theo. Dương Chính cầm Liệp huyết đao, dùng Liệp huyết đao pháp năm xưa từng chỉ dạy cho Tích huyết tiểu đội chém giết.
144 Ở lại Đức Khắc Lan ăn tối xong, Thụy Lệ lại tìm tới Dương Chính xin được học lộ đao pháp đó. Nói ra thì đại khái vì năm xưa Dương Chính sử dụng thanh đao này nên Ma thần quân tựa hồ đều dùng Liệp huyết đao để làm vũ khí.
145 Dương Chính tới gần nàng, từ lúc cứu nàng trên Phong sào đảo, hình ảnh đặc biệt của nàng đã khắc sâu trong lòng Dương Chính. Hồng nương tử vốn là nữ nhân khiến cho người ta đã gặp khó quên, cho dù giữa họ không thể phát sinh bất cứ ái tình dung tục gì, nhưng Dương Chính cũng rất thích cảm giác hân thưởng nàng ta.
146 Dương Chính không tới gần, mà lại đi tới ven đường, bứt một chiếc lá, rũ sạch nước mưa rồi đưa lên môi. . . Thanh âm du dương dìu dặt từ chiếc lá vang lên, giữa trời mưa gió càng hiển lộ vẻ cô đơn.
147 "Ta chỉ sợ bọn chúng lúc cuối cùng liều mạng khiến cho cá chết lưới rách. "Dương Chính lắc đầu:"Không đâu, Tây Nam quân hệ cũng không phải một khối thép, vốn là mấy thế lực lớn hợp lại, huống gì chỉ luận về quân lực thì bọn chúng không nhất định là đối thủ của nàng, nếu như bọn chúng thực sự muốn cá chết lưới rách thì ta sẽ giúp nàng.
148 Một tháng sau. Dương Chính tới 1 thôn làng nhỏ không xa Tiêu Lan lắm gặp mặt Vũ Lôi. Thôn làng này bí ẩn phi thường, Ảnh tử bộ đội của Dương Chính sớm đã gầy dựng nơi đây.
149 Thụy Thu đưa mắt nhìn Lôi Đặc Lâm, thấy sắc mặt của lão, trực giác nàng cảm thấy lão thực sự rất kinh ngạc về tình trạng của Tư Đế An, hiển nhiên lão không biết việc nó bị hạ cổ.
150 Trải qua nhiều thăng trầm sóng gió, Dương Chính đã không còn chấp ý trở về địa cầu, cũng không muốn bỏ qua vưu vật động lòng khiến hắn mê luyến này. Hành cung lâm thời trong Uy Cổ Lan.
151 "Nếu như ngươi dùng thân phận Ma thần tướng quân ra mặt thì bất kỳ chuyện gì cũng có thể giải quyết, thanh danh vinh diệu của ngươi đủ để chi phối bất kỳ chi quân đội nào.
152 Dương Chính uống cạn chung trà nói:"Hiện tại Tư Đế An đã lớn, sớm muộn gì nó cũng phải gánh vác trách nhiệm, nàng và ta đều không thể chiếu cố cho nó cả đời, đúng không? Con đường của vương giả là con đường chông gai, nó vừa ra đời thì đã bị chú định đi con đường đó, ta chỉ có thể tận tình chỉ dẫn nó nhưng ta không thể bầu bạn cùng nó.
153 Lúc Tư Đế An nhìn thấy Dương Chính ôm mẫu thân, nó tịnh không có phản ứng gì. Dương Chính trong lòng nó vốn vừa là thầy vừa là cha, đối với nó trên đời này trừ Dương Chính ra thì không còn ai có thể xứng với mẫu thân.
154 Nam nhân thân hình cao lớn hiên ngang, vận áo bào màu đen, khí chất vô cùng cao quý. Nữ nhân mặc áo da màu đen, trên cổ còn quấn một cái khăn làm bằng đuôi cáo màu đỏ rực, làn da trắng vì lạnh đang ửng hồng, sống mũi thon cao, đôi môi mọng đỏ, mái tóc dùng trâm đá vấn lại, xinh đẹp cao quý không gì bằng.
155 Thực nhân ngạc khổng lồ, sài lang hoang dã tụ thành bầy, nhện Hắc quả phụ to bằng nắm tay, mãng xà da xanh. . . . Tất cả sinh vật tà ác bình thường khó thấy đều từ bốn phương tám hướng đổ dồn tới, chúng cùng nhắm tới một mục tiêu.
156 Thanh âm xa xăm của trọng tài trưởng vang lên trong lòng mỗi người:"Bất kể phải trả giá cỡ nào cũng phải bắt lấy hắn, đó chính là vật thí nghiệm tốt nhất.
157 Dương Chính nhanh chóng rút ngắn cự ly với Địa ngục khuyển vương, nhiệt độ quá cao khiến cho y phục của hắn bắt đầu bốc cháy. Địa ngục khuyển vương đứng thẳng người, ba cái đầu ngẩng về phía trước, cổ họng phát tiếng gầm trầm đục, giống như chó hoang nổi giận, nếu như trên thân nó có lông khẳng định chúng sẽ dựng ngược lên.
158 Cổ Phí Tư từ trong đáy nước thò đầu lên quan sát, cổ hắn sau khi dịch hóa đã có thể quay được góc 360 độ. Hắn rốt cục đã nhìn thấy quái thú giết chết Hưu Bỉ Đặc.
159 Nội dung trên quyển giấy này rất ít nhưng đề xuất đến một khái niệm mới, đây chính là học thuật đỉnh cao của biến dị gien, trước đây Dương Chính tuy không học sinh vật nhưng nghề nghiệp của hắn khiến hắn cũng hiểu biết đôi chút về sinh vật học.
160 Bọn Mạc Băng Vân thấy Dương Chính bước ra đều thở phào một hơi. "Bọn ta rời khỏi nơi đây. "Dương Chính đã có được những gì hắn muốn biết, không còn muốn ở lại đây, tất cả những thứ ở đây đều khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái, những người khác cũng cảm giác giống thế.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5