21 Khi tiểu sư tử tỉnh lại, phát hiện nữ nhân kia đã ngáy ngủ say trên giường, miệng còn lưu lại nước miếng. Không khỏi liếc mắt xem thường. Nếu chính mình không phải mất hết công lực, nữ nhân này làm sao có thể ép buộc hắn như vậy chứ ?Hơn nữ, nữ nhân này lại còn ôm hắn ngủ a, bộ lông xinh đẹp của mình lại bị dính đầy nước miếng, thực đáng giận mà, ô ô….
22 Khi Tử Tuyết tình lại thì trời đã sáng, phát hiện không thấy tiểu sư tử, nàng vội vàng mặc kiện quần áo cùng áo choàng. “ Cô nương muốn đi đâu a ?” Cúc Tâm cùng Tiểu Thanh, Tiểu Bạch đang bưng đồ rửa mặt cùng đồ dùng vào đến, thiếu chút nữa đụng phải Tử Tuyết đang qunhs quáng, bởi vì các nàng không được gọi nương nương nên thống nhất kêu Tử Tuyết là cô nương.
23 Cánh tay vươn ra của Tử Tuyết nhất thời cứng lại, là ai mà thiếu lễ phép vậy nhỉ?Nàng ngẩng đầu, vừa định ân cần hỏi mẹ người ta, nhưng cũng chỉ hé miệng chưa phát ra âm thanh.
24 Ma điện. “Mạch Hàn…” Linh Nhi vừa nhìn thấy Phong Mạch Hà đã lập tức vọt qua. “Linh Nhi. ” Tư Lãng sắc mặt trầm xuống, kêu muội muội lại, “không thể vô lễ.
25 “ Nương nương, đây là bồi thường cho hoa tai của người có đủ không ?” Tư Lãng khóe miệng mỉm cười, ánh mắt loan lên. “ Đủ đủ…. ” Tử Tuyết gật lia lịa, “ hận không thể lập tức ôm hộp vào trong lòng.
26 Tư Linh Nhi chính thức trở thành một trong số những nữ nhân của Phong Mạch Hàn. Phong Mạch Hàn vì hành động hào phóng của Tử Tuyết mà căm tức, bất quá hắn nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận, nữ nhân này sợ hắn sẽ quấn quýt lấy nàng ta, cố ý dùng nữ nhân khác đến hấp dẫn sự chứ ý của hắn đây thôi.
27 Tử Tuyết nổi giận đùng dùng nhìn Tư Linh Nhi, nhất thời hiểu được ẩn ý, nàng cũng có nổi khổ không nói nên lời a. “ Tử Tuyết, ngươi có ý gì ?” Ngữ khí của Tư Linh Nhi không tốt.
28 Tử Tuyết vốn nghĩ mình đã chết nhưng không biết qua bao lâu nàng khôi phục ý thức, cảm giác thân thể không ngừng trầm xuống, hô hấp cũng dần dần trở nên khó khăn.
29 “ Chuyện này không quan trọng. ” Lão nhân nói, “ quan trọng là ngươi cùng ma giới hữu duyên, cùng ma chi quan hữu duyên, cùng ta có duyên…. ”Tử Tuyết chớp chớp mắt, có chút kinh ngạc, chẳng lẽ nàng phải cả đời ngu ngốc ở trong này ?“ Ta tới nơi này cũng là do ngươi dở trò quỷ sao ?” Nàng bỗng nhiên hiểu đuoch, Nhược hồ này nghe nói là đã được thiết kết giới, nếu không phải lão nhân này phá rooid nàng thật sự không thể rơi vào.
30 Tử Tuyết nổi giận đùng dùng nhìn Tư Linh Nhi, nhất thời hiểu được ẩn ý, nàng cũng có nổi khổ không nói nên lời a. “ Tử Tuyết, ngươi có ý gì ?” Ngữ khí của Tư Linh Nhi không tốt.
31 Tử Tuyết còn chưa kịp suy nghĩ điều gì thì đầu óc giống miệng cống được mở ra ( cái này là lời tác giả nha) , một cái gì đó không ngừng dũng mãnh cuồn cuồn tiến vào.
32 Cũng trong lúc này, Phong Mạch Hàn vẻ mặt tức giận nhìn Tư Linh Nhi, nữ nhân này lá gan cũng quá lớn, chẳng qua hắn cảm thấy kỳ quái Tử Tuyết làm sao có thể phá vỡ kết giới, càng lo lắng hơn nữ nhân kia từ đây về sau sẽ chìm trong Nhược hồ….
33 “ Người này thật tốt, đã vậy còn giúp người khác suy nghĩ nha. ” Tử Tuyết vẻ mặt cảm kích nhìn hướng Bắc đẩu đại tiên, “ thân sĩ nga. ”Bắc đẩu đại tiên cảm thấy một trận lạnh ác, đã biết là thân sĩ sao ? chính mình rõ ràng là bị người ta đụng xuống dưới, đây là chiêu ai chọc ai a ?“ Thật sự rất có lỗi.
34 Khi mọi việc đều trở lại an tĩnh, mọi người mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Đúng lúc này hai hạt châu bỗng nhiên bây đến không trung, trong ánh hào quang ẩn ẩn xuất hiện hai nhân ảnh.