521
522
523
524 Tần Nhược Bạch nghe vậy, vẻ nôn nóng trên mặt đã dần nhạt đi, sư phụ và cả Tát Già cũng không thiên vị với Tiêu Hoằng, hắn cũng an tâm, kỳ thật Tần Nhược Bạch thật sự là rất sợ hãi, Tiêu Hoằng trở nên nổi bật tại Thánh Đàn, đây cũng không phải là tín hiệu tốt đối với hắn.
525 Khi Tiêu Hoằng khống chế Lưu Văn đi vào cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, hắn không kìm được khi phát hiện ra nơi này là một khu nhà cao chừng trên trăm tầng, bảy tám con đường đang quấn quanh khu nhà, Ma Văn Xa chuyên chở các sản phẩm liên quan tới Ma Văn, cuồn cuộn không ngừng di động, đi ra đi vào trong kiến trúc khổng lồ này.
526 Mặt trời chiều đã ngả về tây, sắc trời dần dần ảm đạm xuống, ăn tạm vài thứ xong, Tiêu Hoằng liền lại một lần nữa rời khỏi ghế mây, mở ra túi tơ vàng, trồng hạt giống Tiên linh thảo lên trên tuyến truyền dẫn Ngự lực.
527 - Quỷ hút máu tri thức? Trên thế giới này lại có người như thế ư?Tát Già có chút không thể tin được, nếu chỉ là hoàn toàn vét sạch hết tri thức của một người bên cạnh, Tát Già cũng đã thấy tận mắt, người như vậy cũng không ít.
528 Tiêu Hoằng cũng không biết người nói chuyện bên trong Ma Vãn thông tin rốt cuộc là ai, Hà Bác Tư trước đây còn nghe nói qua. Tuv nhiên, Tiêu Hoằng cũng không để ý lắm, hắn để ý chính là, không thể tưởng được Chiến Văn bốn hướngcòn có thể đổi lấy điểm thành tựu, hơn nữa còn khá cao như vậy.
529 “Cốp, cốp cốp!”Ngay thời điểm Tát Già ít nhiêu đã có chút rối loạn trong lòng, bỗng nhiên vang lên mấy tiếng gõ cửa nhè nhẹ, tiếp theo từ ngoài cửa đi vào một nữ nhân chừng hơn hai mươi tuổi, làn da trăng nỏn, diện mạo thanh lệ, một mái tóc màu rám nắng, tóc đã vấn lên thành một búi tóc.
530 Thu mua tất cả tài liệu cần thiết xong, khi Tiêu Hoằng rời cửa hàng Ma VănHán Nặc, mặt trời chiều đã ngã về tây. Không có ở lại Uyển Vị Thành quá lâu, Tiêu Hoằng liền khởi động Lưu Văn, rất nhanh bav tới nhà gỗ Vạn Thảo Viên số 7, trên cơ bản, hiện tại nơi đó coi như là nhà của Tiêu Hoằng.
531 Trong đầu Tiêu Hoằng đã có ý tưởng khái quát về nhu cầu của Bác Sơn. đó là nhái lại Ma Văn dạng xiềng xích của Hà Long từng sử dụng, tiến hành chế tạo cảitiến.
532 Nhìn "đại mỹ nữ" đột nhiên nhảy ra, sắc mật Bác Sơn chợt đổi, tiếp theo đánhgiá hình ảnh lập thể này. - Không ngờ được, làm thật là giống, thiếu chút bị dọa.
533 Tiêu Hoằng nói xong, liền nhấc tay, Bác Sơn chỉ nháy mắt một cái, các vị trítrên người Tiêu Hoằng đột ngột bắn ra 9 sợi xích năng lượng, trên đầu mỗi sợixích đều có chùy năng lượng màu cam.
534 - Nhìn ngài nói kia, 2500 điểm thành tựu có thể mua được Chiến văn xuất sắc như thế, tuyệt đối là phá giá, ta không cảm ơn ngài thì còn cảm ơn ai chứ.
535 Nghiên cứu kỹ lại phương thuốc một lần nữa, xác định không có vấn đề, Tiêu Hoằng liền mở túi Ma Văn lấy ra Ma Văn thông tin, sau đó gọi cho một tên ngoạiđồ thủ hạ của Bác Sơn.
536 Ba chiếc linh thú xe này, toàn bộ đều là Bác Sơn tự xuất tiền túi ra, lấy từ linh thú chăn nuôi tràng tới, cho thuê một ngày mười điểm thành tựu, dựa theo đạo lý mà nói thì đây là giá phi thường đắt đỏ, nhưng hiện tại Tiêu Hoằng còn tiếc chút điểm thành tựu như vậy hay sao?Tiễn đám người Tang Lâm đi, ước định gặp lại vào 8h sáng mai, Tiêu Hoằng mới quay về trong căn nhà gỗ, dùng nước rửa sạch mặt, sau đó ngồi vào trước bàn gỗ.
537 Trời ạ!Trong lòng Điền Tân không kềm được cảm thán, bốn vạn điểm thành tựu ở Di Đà Tinh có lẽ chỉ có thể tính là bình thường, nhưng mà ở Phạm Cương Tinh thì tuyệt đối có thể xếp đến trước mười người, mà trọng yếu hơn là, Tiêu Hoằng này dường như mới chỉ dùng nửa tháng mà thôi a, nếu mà kéo dài một năm, vậy thì sẽ có kết quả thế nào đây?Phỏng chừng đến lúc đó tổng điểm thành tựu của toàn bộ Phạm Cương Tinh cũng kém một mình Tiêu Hoằng a.
538 Hơi nhìn bóng dáng đi xa của Tần Nhược Bạch một cái, trên mặt Tiêu Hoằng cũng không quá tức giận, phun cây cỏ trong miệng ra, kéo vành nón xuống dưới, sau đó hơi khoát tay áo, ý bảo đám người Bác Sơn rời đi.
539 Thấy sóng dao động Ngự lực bên trong phòng tiêu tán, Lý Qua mới cực độ cung kính khè gõ cửa hai cái, sau đó thật dè dặt đẩy cửa đi vào. — Đầu tiên ập vào mắt Lý Qua là Tát Già tò vẻ mỏi mệt, cùng với mồ hôi trên mặtTát Già, điều nàv không thể nghi ngờ làm cho trong lòng Lý Qua tràn đầy cảm kích.
540 Mãi đến hai giờ sáng, Tiêu Hoằng mới xem như hoàn toàn buông tha cho Tát Già Mà Tát Già cùng đã rất mệt mỏi, ngã mình trên giường gỗ, cố dỗ mình vào giấc' ngủ, trái lại Tiêu Hoằng vẫn như trước ghé vào trên bàn gỗ, ung dung lấy ra một trang giấy Tát Già lưu lại.