41 Triệu Kiếm Quy có thấy qua đường kiếm của Quý Hàn.
Khi Quý Hàn luyện kiếm thì hắn từng vô tình nhìn thoáng qua một vài chiêu, hắn biết rõ nền tảng của Quý Hàn.
42 Hai người tuy khắc khẩu, ánh mắt lại chưa bao giờ rời khỏi kiếm trên tay Triệu Kiếm Quy.
Quải tử tôn đã chết, thoạt nhìn bọn họ lại không có một chút khổ sở.
43 Ma Giáo Ôn trưởng lão rốt cuộc cũng mang người đến kịp.
Hứa Cảnh Oanh đã bị trọng thương, Sử Cái gần như cùng đường mạt lộ.
Bọn người Ma Giáo khống chế Hứa Cảnh Oanh cùng Sử Cái, Ôn trưởng lão đi đến bên cạnh Triệu Kiếm Quy, có vẻ thập phần thân thiết, lên tiếng hỏi thăm.
44 Diêm đại phu là người trẻ tuổi.
Tuổi của gã không lớn hơn Quý Hàn bao nhiêu, cũng thích bày vẻ mặt thối, còn hơi ngạo mạn, giống như tất cả mọi người đều thiếu gã tám mươi vạn lượng bạc.
45 Triệu Kiếm Quy không biết giờ phút này phải làm thế nào mới tốt.
May mà không bao lâu sau Tiểu Lâm liền tỉnh lại.
Cục u trên đầu gã chưa biến mất, vậy mà đã kích động đến mức giống như hận không thể kéo Triệu Kiếm Quy chạy tám vạn dặm rời khỏi nơi đây.
46 Diêm đại phu để lại toa thuốc, giải thích vài chuyện cần lưu ý với đại thị nữ, thân thể Quý Hàn hồi phục tốt, gã dự đoán không cần mấy ngày y sẽ tự xuống giường đi lại được, tu dưỡng đến tháng sau có thể coi như hoàn toàn khôi phục.
47 Triệu Kiếm Quy dậy sớm, nghe nói Quý Hàn còn ngủ say chưa tỉnh, liền tự mình đi ăn bữa điểm tâm, luyện võ một lát, cảm thấy thần thanh khí sảng.
Cục u trên đầu Tiểu Lâm đã lặn rồi, kích động vạn phần chạy tới tìm hắn.
48 Quý Hàn rốt cuộc cũng trấn tĩnh lại.
Y cứ mãi lầm bầm: “Bổn tọa không sợ đắng, bổn tọa tuyệt đối không sợ đắng. ”
Triệu Kiếm Quy cảm thấy tình cảnh trước mắt này rất là quen, giống y như lúc sư phụ hắn dỗ dành tiểu sư đệ uống dược vậy, liền gật đầu, thuận miệng nói: “Ngươi thật sự không sợ đắng, xem như tiểu anh hùng.
49 Đại thị nữ cầm một gói mứt hoa quả đi vào phòng.
Nàng thấy chén thuốc trống trơn liền giật mình một lát, sau đó nổi giận.
“Giáo chủ, ngài lại không chịu ngoan ngoãn uống thuốc.
50 Đại thị nữ thối lui rồi, hai người nhìn nhau, cứ nhìn nhau không nói gì.
Quý Hàn dường như thấy mệt mỏi, liền ngả người dựa vào đầu giường.
Y mặc nội y thuần trắng, bên ngoài khoác ngoại bào hắc sắc vẫn thường mặc, tóc dài không buộc xõa rơi trên vai áo, thiếu đi chút khí thế ngạo nghễ lạnh lùng ngày thường.
51 Quý Hàn lãnh tĩnh nhìn hắn: “Ngươi lại nói linh tinh. ”
Triệu Kiếm Quy không quan tâm: “Ta biết, ở trong lòng ngươi, ta……”
Quý Hàn vẫn rất trấn định: “Bổn tọa tuyệt sẽ không liều mình đi cứu một thanh kiếm.
52 Đại thị nữ nhẹ nhàng gõ cửa.
Diêm đại phu đã đến đổi dược cho giáo chủ, gã không thích người khác nhìn, Triệu Kiếm Quy đành phải đi ra ngoài cửa chờ.
53 Rốt cuộc Triệu Kiếm Quy vẫn rời khỏi Ma Giáo mà hạ sơn.
Theo sau hắn là vài hộ vệ của Quý Hàn và Hoa hộ pháp, Quý Hàn nói với hắn những người này đều là tâm phúc của y, tuyệt sẽ không làm khó dễ hắn, hắn không cần phải lo lắng.
54 Lúc đi lên con đường núi để quay về Ma Giáo thì Triệu Kiếm Quy nghĩ thầm, may là Quý Hàn phái hộ vệ đi theo hắn, bằng không thì một đống lớn mấy thứ linh tinh này, hắn thật không biết phải mang về Ma Giáo như thế nào.
55 Triệu Kiếm Quy không rõ hắn rốt cuộc là đã làm sai cái gì, hắn căn bản chưa từng nói lời nào ám chỉ Quý Hàn là hài tử ba tuổi, vì sao Quý Hàn lại nghĩ như thế?
Hắn thật sự là đoán không ra.
56 Triệu Kiếm Quy đành phải quay vào.
Quý Hàn đã trở về phòng, ngồi bên cạnh bàn, đang nhìn xâu kẹo hồ lô trong tay, còn ngơ ngơ ngác ngác.
Triệu Kiếm Quy lên tiếng hỏi y: “Ngươi không định ăn sao?”
Không ngờ Quý Hàn lại bị hắn dọa hết hồn.
57 Diêm đại phu đang sắc thuốc.
Gã không thích có người nhìn gã chữa bệnh, cũng không thích người khác giúp gã sắc thuốc, tự mình sáng sớm phẩy quạt nổi lửa, lúc này nghe thấy Triệu Kiếm Quy tiến vào cũng chỉ bất quá thoáng nhướng mắt, coi như lười dây dưa với hắn.
58 Lúc đầu Quý Hàn không rõ ý tứ những lời này của Triệu Kiếm Quy, chỉ có thể nhíu mày nhìn hắn, đợi đến khi trấn tỉnh lại thì không khỏi trợn mắt nhìn hắn, mở miệng nói: “Ngươi lại nói linh tinh!”
Triệu Kiếm Quy tự hỏi hắn nói linh tinh chỗ nào, rõ ràng là bí kíp này linh tinh mà, quỷ mới biết mấy võ lâm tiền bối này rốt cuộc trải qua những chuyện gì rồi mới có thể viết ra những lời như vậy.
59 Sáng sớm hôm sau, khi Triệu Kiếm Quy đi tìm Quý Hàn thì Quý Hàn đang ở trong thư phòng xử lý công vụ trong giáo, đại thị nữ đợi ở ngoài cửa, thấy hắn đến liền mỉm cười, nói: “Triệu công tử, giáo chủ ở bên trong.
60 Triệu Kiếm Quy không nghĩ rằng Quý Hàn sẽ mang hắn đến nơi này.
Mấy tầng kệ gỗ trước mặt đặt đầy những linh vị của tiền nhiệm giáo chủ Ma Giáo, chính giữa để lư hương, trong phòng có vài tia sáng rụng rơi, hương khói lượn lờ.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn
Số chương: 93