21 Ngày thứ ba kể từ khi lấy lại được ý thức, Sabrian mới đồng ý tiếp chồng mình.
Cố gắng giữ niềm hy vọng của mình thật khó nhọc, Morgan lặng lẽ bước vào căn phòng.
22 Một cỗ xe ngựa đen bóng lắc lư chạy qua những con đường chật hẹp dường như lún thêm bởi tuyết đang tan. Dougal và Elizabeth ngồi trong xe trong im lặng căng thẳng, làm thinh trước âm thanh của thác nước đang trút xối xả xuống một khe núi sâu, như mù lòa trước cảnh tượng những đóa hoa dại ngập tràn trên những sườn đồi phủ đầy đá và tất cả những nét quyến rũ đến sững sờ ủa một ngày xuân dìudịu trên dải đất Cao nguyên.
23 “C’est magnifique!” (Thật là tuyệt!) người đàn ông Pháp đó reo lên, hôn vào những ngón tay thô kệch của anh.
Morgan run rẩy và khịt mũi như một con ngựa đực sợ sấm sét, tên thợ may bé nhỏ đó lượn uốn éo quanh người anh, dừng lại và chọc chọc vào cái bụng phẳng đầy cơ bắp của anh.
24 Sabrina không thể thở. Cơn quặn thắt quen thuộc như đá tảng đè nghiến trong ngực nàng lại xuất hiện. Ánh nến phủ xuống từ những ngọn chúc đài chập chờn thăm thẳm dưới ngọn lửa mê hoặc trong đôi mắt chồng nàng.
25 “Cháu sẽ không vào đó với cô ta đâu. Đức ngài có thể ném cháu qua cửa sổ nếu ngài ấy muốn. Thực sự việc này chẳng đáng chút nào. ” Người hầu gái khóc thút thít, chấm nước mắt bằng cái tạp dề đeo trên người cô ta.
26 Im lặng đến sửng sốt trùm khắp căn phòng sưởi ấm. Hơi thở đứt quãng của Sabrina chết lịm thành những tiếng nấc cụt kích động. Trước vẻ tức tối của nàng, những gương mặt choáng váng của người xem bắt đầu thay đổi - rúm ró ở chỗ này, điên cuồng chớp mắt ở chỗ kia, rồi nhay nhay phần môi trên của mình.
27 Đồng hồ điểm hai tiếng chuông. Sabrina choàng dậy, thấy cả Enid và bác Honora đang nhìn nàng chăm chú. Cả hai người không hiểu sao Sabrina cứ khăng khăng đòi ngồi trên chiếc xe lăn mới trong khi mọingười đã khuyên giải hết lời rằng cái trường kỉ bọc xa lông kia ấm áp và thoải mái hơn nhiều.
28 Mưa rơi lách tách trên hàng hiên ngoài cửa sổ phòng Sabrina, nhịp điệu của tiếng mưa vừa u sầu vừa có chút gì đó thật bình lặng. Mưa rơi thành những dòng chảy lăn tăn gợn mờ ô cửa kính, nhòe đi khung cảnh khu vườn phía bên kia.
29 Khuôn mặt Morgan lúc này chẳng khác gì một hòn đá nhẵn nhụi. Hoàn toàn không có cảm xúc, đẹp đẽ, nhưng không có dấu hiệu nào của con người như một cái nhếch mép hay thậm chí là quắc mắt giận dữ.
30 Cha mẹ Sabrina xuất hiện ở ngôi nhà trên quảng trường Hanover chưa đầy một tiếng sau, khuôn mặt rõràng đều ngập tràn với một niềm vui sướng kín đáo. Một cách khẽ khàng, Bea dẫn họ vào căn phòng sưởi nắng, nơi Sabrina đang ngồi sau chiếc bàn viết thanh nhã của bác gái nàng.
31 Con ngựa của Morgan đang phi nước đại trên thảo nguyên, bộ móng sắt của nó gần như không chạmđến mặt đất. Nếu muốn, anh hoàn toàn có thể nhắm nghiền mắt lại và như thế, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi anh sẽ thấy Pookah, mái tóc anh tung bay trong gió, cảm giác tự do tràn ngập trong tâm hồn anh.
32 Âm thanh đó vừa đẹp lại vừa khủng khiếp. âm thanh rền vang giữa những bức tường của trang viên, và bản năng đầu tiên của Sabrina là đưa hai tay lên bịt lấy tai nàng.
33 Morgan nhìn trừng trừng vào hồn ma phía trên đỉnh cầu thang, nghĩ rằng anh đang hóa điên. Anh chớp chớp mắt, nhưng khung cảnh trước mặt vẫn như thế: Sabrina, vẫn mặc bộ áo váy màu trắng nhuốm đầy vết máu, mái tóc đen dài buông xõa xuống lưng trong ánh sáng mờ ảo.