41 BA NGÀY SAU :- Cậu chủ chuẩn bị về ! Dọn dẹp nhanhHôm nay biết tin cậu chủ về, mọi người đều nhanh chóng dọn nhà cửa sạch sẽ để cậu vui lòng. Còn quản gia thì vội vã chuẩn bị xe đón cậu Nó cũng không định hình được cậu chủ nhà này ra sao nữa.
42 Bác quản gia hôt hoảng :- Sao giờ này cậu chủ vẫn chưa về ? Không lẽ có chuyện gì ???Mọi người ai cũng lo lắng chạy toán loạn trong nhà. Nó chẳng biết gì cũng chạy theo nhưng miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm : " Em ở đây , em ở đây , đang chờ anh nắm tay , mong từ lâu, anh ở đâu , sao không đến gần nhau Hát vu vơ gửi gió đến anh Là la lá.
43 Tối hôm đó: Nó vừa tắm xong liền chạy lên lầu ngụy trang, nó để đầu tóc rũ rượi, rồi bịt khẩu trang lại. Rồi nó xuống bếp nấu ăn. Các bác trong nhà thấy vậy liền hỏi :- Thiên Du à ! Con sao vậy ???- Dạ con.
44 Mấy ngày được nghỉ, nó nạp đủ năng lượng để tới trường rồi ! Và chính thức từ ngày hôm nay, nó đi học. Nó đậu một trường đại học khá là danh gia, nó đang chuẩn bị đi học.
45 Hắn ngồi một lúc mới định hình được là mình bị con nhỏ giúp việc lừa, người vẫn nhễ nhại mồ hôi. Hắn tức điên đi được , mặt mũi nó ra sao hắn con chưa rõ, vậy mà dám bày trò dọa hắn.
46 - Cộc. . . . . cộc,. . . . . . . . cộc - Vào đi Quân mở cửa bước vào, hắn đang loay hoay vào chiếc laptop , ngẩng mặt lên thì gặp người quen, hắn vẫn còn nhớ rất rõ người này, hắn đứng dậy rồi nói :- Cháo cậu- Chào anhMở đầu là màn bắt tay giữa hai người giống như hai đối tác với nhau.
47 Tan học , nó leo lên tuyến xe buýt thân yêu về ngôi nhà thân thương của cậu chủ đáng kính. Nó bước xuống xe, cố gắng đi nhanh về nhà để có thể làm xong công việc của mình, Vậy mà vừa đi vừa hát ( Chị này mê hát quá ) " Đấu tranh vì vài tờ một ngàn.
48 Vậy là đã được một tuần học rồi. Với nó, học đại học nhàn hơn cấp 3 rất nhiều. Hằng ngày, nó đều nhanh chóng về để làm việc nhà. Gặp cậu chủ thì lấy lý do bệnh này bệnh kia, nhưng tóm lại là không để hắn thấy mặt.
49 Hắn cứ nhìn nó chằm chằm, nó cứ tưởng hắn thù nó vụ hôm nọ nên mới gọi nhỏ :- Cậu chủTiếng gọi khá nhỏ nhưng đủ để hắn nghe tiếng, hắn giật mình trả lời :- Gì ???Thấy cậu chủ đáp, nó hí hửng :- Làm người phải có lòng vị tha nhỉ ?- Ừ- Vậy thì anh cũng không phải trường hợp ngoại lệ đâu phải không ?- Ừ- Những lỗi tôi gây ra hôm nọ anh sẽ tha thứ chứ ?- Tùy- KHông biết anh có tha hay không nhưng tôi xin lỗi về lần ném rác đó, tôi không cố ý đâu- Vậy hả?- Đúng rồi ( Nó hồn nhiên đáp trả )Hắn gật gật.
50 Vậy là từ hôm đó trở đi, ai đó hôm nào cũng bị ai đó lai đi học. Nó cực kì khó chịu vì trên xe, hắn cứ nhìn nó chăm chú. Nó ghét nhất là như vậy nên nói :- Nhìn gì vậy ?- Nhìn cô- Tôi đẹp quá à mà nhìn ( Nó hớn hở )- Ờ ! Đẹp lắmNÓ tự hào- Tôi mà lạiNó quay lại cười, giờ nhìn kĩ hắn mới thấy vết sẹo của nó, dù gì cũng có một điểm khác.
51 Một buổi sớm, khi mọi người vẫn đang ngủ thì nó dậy để làm việc và chuẩn bị sách vở. Sau khi làm xong hết việc, nó ra ngoài sân ngồi trên chiếc xích đi hóng gió.
52 Một lúc sau, nó mời lên tiếng :- Này ! Tôi hỏi anh một câu được không?- Ừ- Có phải anh khóc vì cô gái tên là Gia Như phải không?- Phải- Cô ấy là gì của anh?- Là gì sao ? Là một người hết sức bình thường nhưng đã cướp mất trái tim tôi, là người đầu tiên tôi thích, là người đã làm thay đổi tôi.
53 Suốt mấy ngày hôm nay, nó cứ đi đi lại lại, bác Tư cũng chóng mặt vì nó. Trong đầu nó cứ nổi lên những câu nói của hắn rồi một loạt những câu độc thoại nội tâm.
54 Hắn và Trâm Anh cùng nhau ăn trưa tại một nhà hàng lớn, hai người đều nói chuyện về công việc là chủ yếu, đôi khi Trâm Anh có thêm vào mấy câu tình cảm nhưng hắn chỉ lảng đi.
55 - A ! Chị Thiên Du về rồi
-Hì ! Hân Hân ở nhà ngoan chứ ?
-Dạ ngoan. Chị đi chơi với em nhé?
-Ok! Nhưng chị phải làm xong việc đã.
- Dạ
Vừa thấy nó về , Hân Hân đã vui mừng ra đón.