1521 Phong Phi Vân rất muốn đem đầu ô quy này ném ra ngoài, điên cuồng đánh một trận, cảm giác nó hết sức vô sỉ. - Được rồi, nhìn ngươi muốn biết như vậy, có thể nói đơn giản cho ngươi biết một chút, thật ra cái này có liên quan tới Mạc Phủ trong truyền thuyết.
1522 Hiên Viên Nhất Nhất nói:- Cũng không phải là bất kỳ một bán yêu nào cũng có thể đánh chết Vũ Hóa hiền giả được. - Đây chẳng qua là thành quả mà ta đánh lén, nếu như đồng thời chống lại hai vị Vũ Hóa hiền giả, ta cũng chỉ có thể chạy mà thôi, không giống như Thánh nữ điện hạ uy phong tám phía như vậy, có thể tự mình chiến hơn mười vị Vũ Hóa hiền giả mà không bại.
1523 Cùng lúc đó trong thạch lâm cũng có từng đạo quang trụ dâng lên, riêng mình tỏa định tọa độ, những cường giả kia thối lui giống như thủy triều. Cho đến sau khi cường giả của yêu tộc cùng Âm Gian giới đều lùi lại, thạch lâm mới dần dần bình tĩnh.
1524 Nhưng mà dần dần Phong Phi Vân cảm giác không ổn, giống như sau lưng có một đôi ánh mắt u ám đang nhìn chằm chằm vào hắn, cột sống cũng muốn đông cứng rồi.
1525 Mặc dù nó một lần nữa ngưng tụ đỉnh đầu nhưng mà lại cũng khiến cho nguyên khí tổn thương nặng nề, sắc mặt tái nhợt như trang giấy. - Tên bán yêu này làm sao lại mạnh như vậy, lại có thể điều động một tôn cổ thi cường đại như thế, hắn rốt cuộc là tu luyện thần thông gì?Vị hiền giả này của Tiêu Liêu yêu tộc ánh mắt âm trầm, hướng Phong Phi Vân giết tới, một cái lông chim xuất hiện ở trong tay của hắn, hóa thành một thanh chiến kiếm hướng trái tim của Phong Phi Vân đâm vào.
1526 - Một cái bán yêu tiểu bối mà thôi, ngươi thật đúng tự cho là thao túng một tôn cổ thi thì có thể trấn trụ chúng ta sao?Ba vị hiền giả của Âm Gian giới đều khoác áo choàng màu đen, trong thân thể có lực lượng của thú hồn đang gầm thét, ba người liên thủ triệu hồi ra một kiện thập nhất phẩm linh khí, hình dáng giống như một cái giếng hình chữ nhật, bên trong không ngừng dũng động huyết sắc quang hoa, toàn thân đều là quang mang kim loại, cao gần sáu mươi trượng, xoay tròn trên bầu trời, phát ra tiếng xé gió chói tai, sau đó oanh áp xuống.
1527 Cổ thi đã diệt, tiếp đó liền dễ làm rồi. Ánh mắt của những cường giả kia đều rất bất thiện, lạnh lùng bức nhân. Tâm tư của Phong Phi Vân bình tĩnh, chắp tay trước ngực, lần nữa niết động ấn quyết, nói:- Đại khôi lỗi thuật, khôi lỗi tái sinh!- Oanh!Thân thể của cổ thi kia bị thánh hòn chặt thành hai khúc đồng thời từ trên mặt đất bay lên, sau đó trùng tân tổ hợp, chỗ bị cắt đứt không ngừng ngưng hợp, một cỗ thi khí từ trong huyết nhục lần nữa bộc phát ra.
1528 Phong Phi Vân ngồi xếp bằng ở cách đó không xa, tu luyện Đại khôi lỗi thuật, ở lúc Hiên Viên Nhất Nhất tu luyện Thánh tính đại thừa, hắn cũng đã tỉnh lại.
1529 - Cái này dễ thôi, chỉ cần ngươi đem Phi Viện công chúa giao cho ta, ta khẳng định đem người của ngươi mang về hoàn hảo không hao tổn gì. Phong Phi Vân khẽ nghiêng mắt nhìn Hiên Viên Nhất Nhất một cái, rất muốn biết trong đầu của nàng rốt cuộc đang nghĩ cái gì.
1530 Giống như những tu sĩ ở cảnh giới Niết Bàn đệ tứ trognj đã đột phá Vũ Hóa cảnh kia, tuyệt đại đa số đều chỉ có thể đạt tới cảnh giới Vũ Hóa đệ nhất trọng, sau này liền không có khả năng lại đột phá nữa.
1531 Nhưng mà lão vẫn như cũ không ngừng lùi về phía sau, không thể đi tới gần khối vẫn thạch kia. - Thình thịch!Hư không phá toái, xé ra từng đạo liệt văn.
1532 Mới vừa rồi Phong Phi Vân liền thấy được lực lượng của đạo thanh sắc quang hoa kia đem hai vị Vũ Hóa hiền giả đều bắn giết, hơn nữa thanh sắc quang hoa còn không phải là lực lượng của long thi.
1533 Trong lòng Phong Phi Vân chấn động, trong đầu nghĩ tới bộ dáng ảm đạm của Đông Phương Kính Nguyệt lúc rời đi, chính mình đối với nàng có phải là quá bạc rồi hay không.
1534 Trong lòng Thanh Tùng hiền giả mừng rỡ, hắn nhưng là nghe qua đại danh của Vũ Ngự phù lục, đây là một trong những loại phù lục đứng đầu nhất của Thần Ma cảnh, coi như là công kích của đại hiền giả đều chưa hẳn có thể đem Vũ Ngự phù lục đánh ra, có thể nói nắm giữ một tấm Vũ Ngự phù lục này, như vậy người ở Hoàn Thiên cảnh có thể giết hắn liền không có mấy rồi.
1535 - Ngươi rốt cuộc là người phương nào, vì sao sau khi nhìn thấy ngươi ta lại sầu não như vậy?Phong Phi Vân trường thanh mà nói. Long thi cũng không công kích Phong Phi Vân, chỉ là dừng ở giữa không trung thật lâu, đỉnh đầu khổng lồ liền dừng ở phía trên Phong Phi Vân, một đoi mắt khổng lồ tản mát ra quang hoa sáng chói, tựa như là một kiện điêu khắc.
1536 Trong lòng Phong Phi Vân tràn đầy tò mò, đồng thời lại tràn đầy thấp thỏm, phảng phất như có đồ vật gì đó đang kêu gọi hắn. Xuyên qua từng sợi kim ti cùng ngân ti giống như kim sắc cùng ngân sắc bay múa.
1537 Phong Phi Vân giống như là thân ở nơi cực lạnh đột nhiên có từng ánh dương quang chiếu lên trên người, làm dịu cỗ đau đớn kia trong thân thể hắn. Dần dần Phong Phi Vân bình tĩnh trở lại, ngồi xếp bằng ở trong trứng rồng, hô hấp thật dài, giống như là biến thành một ấu nhi còn chưa được ấp ra, đem long khí lưu lại ở trong trứng rồng đều hút vào trong thân thể.
1538 Lực lượng của Long Lân Phượng bì y trên người Phong Phi Vân lại trầm tịch xuống, lấy lực lượng Niết Bàn đệ lục trọng hiện tại của hắn ứng phó với Vũ Hóa hiền giả bình thường thì có thể được, nhưng mà tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Thần Thấp Bà.
1539 Nhị công tử mà Tất Mỗ Gia nói đến hẳn là Thiên Toán thư sinh, mà chủ nhân của Thánh Pháp cảnh chính là Chiến Địa tước phủ. Thánh Pháp cảnh nhưng là một cảnh có cấp bậc địa tước, Chiến Địa tước phủ cũng khẳng định không phải đơn giản, một câu nói của Thiên Toán thư sinh là có thể để cho Cửu Tiêu tiên thành ngoan ngoãn vâng lời, bởi vậy có thể thấy được khả năng của Chiến Địa tước phủ.
1540 Trong mỹ mâu của Lưu Tô Hồng lộ ra vẻ tán thưởng, hiển nhiên đối với câu trả lời của Phong Phi Vân rất hài lòng. - Hừ!Trong cảnh chủ phủ của Diệp Hồng cảnh lại có một vị lão nhân hừ lạnh một tiếng:- Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, một tên bán yêu cũng muốn cưới quận chúa, thật đúng là mơ mộng hão huyền.