41 Trời đất bị đêm tối bao phủ, bọt sóng trên Thông lương hà vỗ vào mạn thuyền Hồng nha phi hạm tạo ra rất nhiều tiết tấu va chạm. Trong đan điền Phong Phi Vân toát ra ánh sáng màu xanh, hình dạng giống như một chiếc cổ thuyền màu xanh to bằng một nắm tay trôi dạt trong dạ dày.
42 Một bụi cây hòa miêu màu đỏ chẳng khác nào hỏa diễm trôi lơ lửng trong đan điền, nó sinh ra và lớn lên ở trên "Long Mã hà đồ". Hai lá cây dài có hình dáng như ngọn lửa, mềm mại nhỏ xíu thật giống như mới từ trong nha phôi mà dài ra, trần đầy linh tính.
43 Toàn bộ chiến sĩ cổ cương trên Hồng nha phi hạm đều bị kinh động, mỗi một người đều mặc thiết khải, cầm trong tay chiến binh, xông ra thì trên người đã bừng bừng chiến khí, khí thế chèn lên làm cho bầu không khí như muốn đong cứng lại vậy.
44 Xung quanh con mắt Cảnh Phong đại trí sư tạo ra từng đường nếp nhăn, tuy là nhìn như tuổi già sức yếu nhưng lại làm cho người ta cảm thấy sự thâm thúy mênh mông bất ngờ.
45 Tốc độ biến hóa Phong Phi Vân chậm trở lại giống như rơi vào trong vũng bùn, biết rõ bây giờ nếu như tiếp tục trốn về phí trước, tuy là có thể chạy trốn khỏi Hồng nha phi hạm nhưng nhất định lại bị thủ ảnh to lớn kia bắt lại.
46 Cảnh Phong đại trí sư kinh ngạc quan sát Phong Phi Vân, chỉ thấy hắn liêu lạc tang thương, khắp người đầy nước bùn, tóc rối bù, nhìn càng buồn bực hơn chính là hai bàn chân trắng như tuyết, cái này thì có thể cùng với dung mạo tài hoa liên quan gì đến nhau chứ?Nếu như Đông Phương Kính Nguyệt cao quý kia có thể vừa ý người này thì đó mới là chuyện lạ!Đối với lời nói của Phong Phi Vân thì đại trí sư Cảnh Phong dĩ nhiên là không tin nửa lời, nhưng mà bây giờ hắn đang muốn cầu cạnh Phong Phi Vân, như vậy thì lúc này hiển nhiên chỉ có thể xua đuổi Đông Phương Kính Nguyệt đi trước mới được.
47 Phong Phi Vân nhìn những cánh hoa màu đen xinh đẹp rơi đầy trời, còn có những băng tinh kia ngưng tụ thành đao sơn kiếm vũ, trong lòng lại lần nữa cả kinh, tu vi của cô nàng Đông Phương này so với tưởng tượng của hắn thì càng cường mạnh hơn, e rằng đã đạt đến cảnh giới thần cơ đại viên mãn.
48 Lôi điện khắp bầu trời bị rơi xuống, toàn bộ đều đánh vào trên đám mây màu đen kia, giữa hai người phát ra một tiếng kêu kinh khủng giống như là từng ngọn núi lớn bị sụp đổ vậy.
49 Trong thành Linh Châu vào buổi sáng sớm vẫn còn phấp phới một màn sương trắng ẩm ướt!Trên từng ngọn cây cỏ ven đường đều bị hạt sương đọng lại làm cho cong xuống, một con đại hoàng cẩu từ trong một cái hẻm nhỏ chạy ra, miệng ngậm một cục xương chạy vào trong một bụi cây rồi cuộn mình gặm khúc xương lên ăn.
50 Giọng của những chiến sĩ cổ cương này lớn hơn so với người bình thường, cả đám đều thần tình kích động, nhiệt huyết sôi trào, có thể tượng tưởng được nếu như bây giờ La ngọc nhi tùy tiện nói một câu dù cho là muốn bọn họ chết thì bọn họ tuyệt đối sẽ không nhíu mày một chút mà làm theo.
51 Môt là sử thi cấp thiên tài, một là thiên tài bình thường, hoàn toàn không cách nào có thể so sánh được. Trong lòng Phong Phi Vân tuy là có chút giật mình nhưng cũng không hề nhụt chí, dù sao thì hắn tu luyện cũng chính là "Bất tử phượng hoàng thân", mỗi lần tăng lên một tầng thứ thì thiên tư cùng thể chất liền tăng lên một bước dài, bây giờ hắn mới chỉ tu luyện thành công bước thứ hai của hoán huyết mà thôi, nếu có thể luyện thành bước thứ ba của hoán huyết thì bất luận là tu vi hay thiên phú đều phát triển nhảy vọt, hoàn toàn có thể có cơ hội đuổi theo đám người Đông Phương Kính Thủy, thậm chí hơn hẳn bọn họ.
52 Phong thiếu gia mất tích ba ngày liên tiếp không có một chút tin tức, thành chủ đại nhân không ngừng phát ra ba đạo công văn bắt buộc những huyện nha xung quanh giúp đỡ tìm kiếm nhưng lại không có một chút tin tức hữu dụng nào.
53 Phong Phi Vân hiển nhiên không thể nào nói cho bọn họ biết hắn đã đắc tội với đại nhân vật của gia tộc Ngân Câu, bằng không những người này sẽ bị dọa đến không thể không ngã nhào.
54 Phong gia là một gia tộc khổng lồ, tổng cộng chia làm mười sáu mạch trực hệ, hệ thứ có bốn mươi tám mạch. Nếu nói trực hệ thì chính là chỉ huyết dịch chảy xuôi trong con cháu Phong gia thuộc về ruột thịt với người trong họ, nhưng bởi vì tổ tông khác nhau nên mới được chia làm mười sáu mạch hệ riêng.
55 Phong Vạn Lý tiếp tục nói. Phong Phi Vân cầm một góc màn trong cổ xe đồng vén lên, chỉ thấy bên ngoài cửa sổ là rừng cây rậm rạp, núi cao sông lớn đều thu hết vào tầm mắt.
56 Sau khi tiến vào Tử Tiêu cổ thành thì bước chân của Sơn lộc chậm lại rõ ràng, cổ xe chạy thoải mái trên đường phố cổ đông nghịt người, đi xuyên qua từng tòa công trình kiến trúc vô cùng đặc sắc thật giống như vĩnh viễn đều không đi tới được nơi cuối cùng vậy.
57 Bóng đêm đã đổ xuống hoàn toàn nhưng trong Tiềm long biệt viện vẫn còn có đèn đuốc sáng trưng, có rất nhiều người cầm đuốc nói chuyện với nhau, hoặc là bàn về tình yêu, hoặc là nói về tu đạo.
58 Da của nàng cực kỳ trắng nõn, trắng đến mức quá đáng, ngay cả một tia huyết sắc cũng không có thật giống như một người bị bệnh lâu năm. Tuy nhiên điểm thật sự thu hút được ánh mắt của Phong Phi Vân chính là đôi mắt tuyệt đẹp của nàng, trong con mắt là hai con ngươi đen nhánh thật to, ánh mắt thì sắc bén giống như kiếm bén vậy, tưởng chừng như cùng với Bổ thiên tà nhãn có thể cùng liều mạng.
59 - Cứu mạng. . . !!! Ta. . . ta sắp. . . chết!Vị con cháu Phong gia kia toàn thân đều đang run rẩy, vẻ mặt thì đau đớn, chật vật lắm mới chìa ra một cánh tay, hình như muốn nắm lấy cái gì đó nhưng cái đó lại không bắt được.
60 Ngay lúc mọi người đều tưởng Phong Phi Vân đã chết thật rồi thì người này lại ho ra một ngụm máu tươi, trên mặt vậy mà có mấy phần huyết sắc, giống như sống lại vậy.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50