21 [Nguyên]Sắp tới ngày thi đại học, tất cả đám học sinh bước vào giai đoạn chạy nước rút, mọi hoạt động vui chơi giải trí đều bị hủy bỏ, ngay cả tan trường ra ngoài mua đậu hủ nướng thôi mà cũng như muốn dùng tích phân và vi phân tính toán xem thử chủ quán lời được bao nhiêu tiền, tụng bài thâu đêm suốt sáng, làm bài bỏ ăn quên ngủ, sách tham khảo thì mua cuốn này đến cuốn khác.
22 [Nguyên]Ba ngày 7, 8, 9 tháng 7 năm 1999, rất khắc nghiệt, đến độ mặt đường nhựa bên ngoài có nhiệt độ đủ để luộc trứng. Ngoài trường thi, phụ huynh thí sinh lo lắng, vây quanh chen chúc chật ních ở con đường trước cổng.
23 [Nguyên]“Chị, mẹ nấu canh rau cải với gan heo kìa, chị ăn đi cho nóng. ”“Mẹ đâu, thế sao em lại bưng lên đây?”Cứ thứ sáu là tôi về nhà dịp cuối tuần, đây cũng là điểm lợi thế của việc thi ở đại học địa phương, lúc nào về nhà cũng được cả.
24 [Nguyên]“Diễm Diễm, nhờ em đó, giúp chị nghĩ ra lí do nào đi!” – Tôi chắp tay trước điện thoại năn nỉ. “Không thành vấn đề, không về nhà ngủ đúng không, em biết rồi! Miễn là anh rể có mang quà về, thì em giúp chị ngay!” – Tôi liếc sang Khang Duật, anh vừa tắm xong, đang dọn lại hành lí.
25 [Nguyên]Tôi và Khang Duật ở Phủ Thuận suốt 10 ngày trời, đi đến từng ngóc ngách của Phủ Thuận. Khi rời đi, mẹ chồng tương lại của tôi sụt sùi nước mắt nước mũi, tôi có thể hiểu được nỗi lòng của người mẹ không thường xuyên có con bên cạnh, lên máy bay, không kiềm được hỏi Khang Duật, sao không đưa bà lên Thượng Hải sống cùng.
26 [Nguyên]Đám cưới của tôi và Khang Duật dự định tổ chức ngày 11 tháng 11(1), là lễ độc thân, đây là kết quả được đưa ra sau khi mẹ tôi và mẹ Khang Duật bàn bạc với nhau qua điện thoại.
27 [Nguyên]Khang Duật đúng là tuýp đàn ông truyền thống. Truyền thống đến cái độ mà dù tôi và anh đã có giấy kết hôn, bị mẹ đá đến sống chung, anh vẫn nhất định không làm gì cả, kiên quyết đợi tới sau lễ cưới.
28 [Nguyên]“Duật nhi, mặt con bị sao thế?”Ngày thứ ba sau đám cưới, tôi và Khang Duật đi gặp mẹ chồng, vừa nhìn, bà đã để ý ngay đến má trái vừa sưng đỏ của anh, cực kì xót xa.
29 [Nguyên]“Âu Dương Miểu Miểu, mày thật quá đáng, quá đáng, quá đáng lắm…” – Đã bỏ bớt đi 50 chữ ‘quá đáng’. Nhỏ bạn cùng lớp Linh Lợi nói xong, quơ lấy chai bia tu lấy tu để, sau đó để qua một bên, dằn mạnh, bàn ăn bị nó đập rầm rầm – “Mày nhanh hơn người khác còn chưa tính, đã vậy còn nhanh hơn những hai bước.
30 [Nguyên]Nháy mắt đã sắp tới ngày sinh, từ lúc biết mình mang thai, tôi đã quyết định đẻ mổ mà không chọn mổ tự nhiên rồi. Vì tôi là một không thể chịu đau, tuyệt đối không thể dùng sức mình mà sinh con, cho nên đã cùng bệnh viện chọn ngày bé cưng đủ tháng là sẽ lên bàn mổ ngay.
31 [Nguyên]‘Cân nặng’ là cái từ mà tôi ghét nghe nhất đời. Sau khi sinh con, càng thêm ghét cay ghét đắng, mỗi lần soi gương thấy mình như có tới sáu cái bụng mỡ.
32 [Nguyên]Năm 2010 đã tới, Thượng Hải sẽ sắp tổ chức Hội Chợ Quốc Tế, cả thành phố cùng đón chào sự kiện lớn ấy, trang trí đổi mới hoàn toàn. Xe điện ngầm tuyến thứ mười bắt đầu được đưa vào sử dụng, nhà tôi cũng tăng giá, xe taxi phần lớn đều đổi sang Touran, ngồi cũng thoải mái hơn, thế nhưng cũng tăng tiền lên, buổi sáng là 12 còn ban đêm thành 16 tệ, mấy căn nhà lầu trong khu vực gần hội chợ đều đã được sơn phết lại trông như mới, có điều bên cũng xập xệ hết cả rồi.
33 [Nguyên]Tôi không xinh đẹp, tuyệt đối không phải. Khang Duật đẹp trai, chuyện ấy đã được kiểm định. Điều này luôn làm tôi cảm thấy bức bối. Gần đây trong công ty vừa tuyển thêm một em gái rất đẹp, mỗi ngày cứ lượn qua lượn lại trước mắt tôi, mà tôi thì thuộc loại hễ mà thấy gái đẹp thì cứ dán mắt vào mãi thôi.
34 [Nguyên]Trên đường về, tôi vừa lái xe vừa quát nạt Linh Lợi – “Mày không được nói tiếng nào với Khang Duật đâu đấy, bằng không tao với mày tuyệt giao!”Bây giờ tôi đúng là một bụng phát hỏa rồi đây, rõ ràng là phụ nữ đã chồng con đàng hoàng, không kết hôn thì thôi đi, đã biết tôi có chồng rồi mà còn dám nói năng bừa bãi như vậy, hai lần bị như vầy đều là người ngoại quốc cả.
35 [Nguyên]“Miêu Miêu, my sweet heart!”Giọng nói này vang lên, toàn thể hội trường đều im lặng, cho dù không biết tôi là người tên Âu Dương Miểu Miểu nhưng thấy anh ta niềm nở chạy về phía này, cũng biết là đang gọi tôi.
36 [Nguyên]Tôi và Khang Duật đã lấy nhau được mười lăm năm, Cách Cách cũng trưởng thành một thiếu nữ 14 tuổi xinh đẹp duyên dáng. Ngày hôm nay, cuối cùng Khang Duật cũng được lên chức cơ trưởng.
37 Tên tôi là Âu Dương Miểu Miểu. Vì lúc bố đặt tên cho con, thầy bói bảo mệnh tôi thiếu nước, ông lại là người kinh doanh, thiếu nước có nghĩa là thiếu tài lộc, vì thế cũng phải bổ sung cho tôi.
38 [Nguyên]Khi Khang Duật được hai tuổi, cha cậu mới đổi lại thành họ Ái Tân Giác La. Chuyện này là do vấn đề lịch sử, đa số con cháu của dòng họ Ái Tân Giác La sau cách mạng Tân Hợi đều sửa họ, thành họ Triệu, La, họ Kim, hoặc nhiều họ khác nữa.
39 [Nguyên]Khang Duật đang ngồi trong khoang hạng nhất của chuyến bay đi đến Hamburg, Đức, máy bay còn chưa cất cánh, cửa ra bên cạnh đã được khóa chặt. Nhớ tới trước khi đi, Miểu Miểu nước mắt ràn rụa, trong lòng anh càng thêm chua xót, Chỉ muốn lao xuống, không đi nữa.
40 [Nguyên]Cách Cách bốn tuổi, được lên lớp chồi. Năm nay trong lớp có một bạn mới, đó là một cậu bé con lai cực kì đẹp trai, tóc vàng mắt xanh, da trắng bóc, nhìn như một búp bê sứ.
Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50