Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trùng Sinh Chương 99: Chương 70.2

Chương trước: Chương 98: Chương 70.1



“Muốn không?” Quay qua một bên mặt về phía anh, cô vui vẻ đùa dai.

“Em mới dùng sửa rửa mặt, rất sạch.”

Đương nhiên anh biết rất sạch…

Nhưng cho dù là sạch sẽ, anh cũng cần có dũng khí mới hôn được.

“Ai nha, mỏi cổ ghê nha!!” Nhíu mày, nhìn anh chậm chạp không đến, Văn Đình Tâm đành tiếp tục nói.

“Nếu anh không tới, không cho nữa.”

“Không, không, anh muốn.”

Luống cuống hai tay lau mặt trước mặt sau trên áo sơ mi, Nam Thế Dương quyết tâm đi đến.

Lúc đôi môi chạm vào má cô, xúc cảm một nóng một lạnh tiếp xúc nhau, giống như bị điện giựt, làm đầu óc anh quay vòng vòng.

“Tốt rồi, cám ơn người yêu cho một nụ hôn.”

Đầu lùi về sau, Văn Đình Tâm híp mắt lại, giọng ngọt ngào nói.

Tiếng “người yêu” đối với một người ba mươi hai tuổi như cô không gì khó. Chỉ cần có da mặt dày, đừng nói người yêu, bây giờ để cô gọi một tiếng ông xã cũng được.

Nhưng mà Nam Thế Dương nghe tiếng cô gọi như vậy, cảm thấy cả người giống như đang bay lên thiên đường, bả vai run run rất phấn khích.

Nghe thấy tiếng động đằng sau, Văn Đình Tâm bất đắc dĩ lắc đầu, mím môi cười.

Cô muốn quý trọng giai đoạn niên thiếu này, chỉ cần một nụ hôn đã vui đến như vậy rồi.

Về sau, không chắc một đêm điên cuồng, không nhất định sẽ khiến cho anh có loại vui vẻ như lúc này.

Quả thật con trai tiến bộ rất nhanh, nhất là ở phương diện tình cảm.

Bây giờ Văn Đình Tâm đang theo đuổi anh, nhưng làm sao có thể biết được về sau, thằng nhóc kia bò lên giường cô đã cảm thấy đó là chuyện rất bình thường rồi.

Đến lúc đó, Văn Đình Tâm thật là khóc không ra nước mắt, vô cùng hối hận khi đã dạy dỗ một người nhỏ đơn thuần tươi mới đến quấy rối chính mình.

“Meo~” một tiếng, Văn Đình Tâm không chú ý đến, (%$lê_43quý$*&đôn$# Nam Thế Dương lại chơi đùa với mèo.

Trong lòng rất vui, ngồi chơi với nó.

Anh cảm thấy nói chuyện rất xấu hổ, vậy thì để cho mèo nhỏ kêu đi, như vậy không khí cũng sẽ không quá lúng túng, đúng không?

Cứ như vậy, trong bầu không khí kỳ quá lui đi, hai người giải quyết bữa tối.

Khoảng chừng hơn chín giờ, Văn Đình Tâm đã buồn ngủ, Nam Thế Dương vẫn cứ lôi kéo cô ngồi coi TV.

Giờ vàng chín giờ tối, các đài truyền hình đều chiếu phim truyền hình, Nam Thế Dương chuyển kênh chiếu phim Hoàn Châu Công Chúa, cô lại lấy điều khiển TV chuyển qua kênh phim Tây Du Ký cho anh.

“Con trai đều thích xem thể loại phim này, Hoàn Châu Công Chúa chỉ để con gái coi.” Mở miệng giải thích, Văn Đình Tâm để cuốn sổ ghi chép kế hoạch xây dựng sự nghiệp lên trên đùi.

“Văn Đình Tâm, em đang viết gì đó? Thời gian trễ rồi, em còn học bài sao?” Dò xét nhìn vào, ánh mắt Nam Thế Dương nhìn vào cuốn sổ của cô, chi chít toàn những con số: “Tính gì đó? Tính tiền sao?”

“Ừ.”

Khẽ trả lời, Văn Đình Tâm tập trung viết, không để ý thằng nhóc nào đó đang kề sát gần.

“Anh biết gì về đua ngựa không? Ngày mai ở ngoại ô phía tây thành phố mở trường đua ngựa, em muốn cầm tiền đi thử một lần. Xem thử có kiếm được một khoản nào không, sau đó rút ra.”

“Đua ngựa?”

Loading...

Xem tiếp: Chương 100: Chương 70.3

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Này Băng ! Em Là Của Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 41


Thâu Tâm Tiểu Xà Tiên

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Cô Tinh Hiệp Lữ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 31


Hiền Thê Xui Xẻo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 126