41 Ngoài ý muốn bay tới một bữa ăn lớn, Lương Tử cao hứng muốn chết đi sống lại, liên tiếp bắt chuyện mời rượu Trương Cảnh Minh, với nhịp điệu tìm đường chết, sau đó không bao lâu đã gục, Trương Cảnh Minh lại nửa chút phản ứng cũng không có, Chu Hoằng chỉ biết anh độ mạnh nhưng chưa từng tận mắt nhìn thấy, lúc này xem như tin phục rồi.
42 Trong phòng rửa tay, Trương Cảnh Minh đứng trước gương cạo râu, Chu Hoằng đứng bên cạnh nhìn vài lần, rốt cục vẫn không nhịn được nói một câu, "Em cạo cho anh?"
Chu Hoằng rất giống bà nội, tóc dày lông tơ ít, hoặc là vì tuổi còn trẻ cho nên không có kinh nghiệm cạo râu, nhưng thấy Trương Cảnh Minh lúc cạo râu khêu gợi quá, suy nghĩ muốn thử một phen liền không ngừng đứt đoạn.
43 Phát triển lần này lại vô cùng nằm ngoài dự kiến của Hách Lôi, hắn thấy Chu Hoằng đã đi ra ngoài được một khoảng cách, ánh mắt kinh ngạc dần dần chuyển biến thành chán ghét và phẫn nộ đậm đặc, đầu tiên là hắn không có biểu hiện gì, nhưng thấy Chu Hoằng đã đi tới cửa, vươn tay định đẩy cửa, rốt cục vẫn đứng lên, không để ý ánh mắt người ngoài lớn tiếng nói: "Muốn nghe về chuyện của Tuyết Bạch Sinh và Trương Cảnh Minh không?"
Nếu không phải là nghe thấy tên Tuyết Bạch Sinh, Chu Hoằng đã đẩy cửa đi ra rồi.
44 Rốt cục, khi màn hình điện thoại di động tối đi, Chu Hoằng giống như một con chuột bạch bị pho mát cám dỗ, trù trừ đưa tay ra, nhưng ngay khi đầu ngón tay sắp đụng tới ốp điện thoại, Hách Lôi đột nhiên lại thu điện thoại về.
45 Trong giọng nói trầm thấp của Trương Cảnh Minh có từ tính mê người, lặng lặng kể chuyển cũ cực kỳ dễ nghe, có thể mê hoặc lòng người, "Kỳ thực, anh giống với em, lúc ban đầu cũng không thích đàn ông.
46 Mặt Chu Hoằng rất tái, hắn cảm thấy mình thực sự không chịu nổi một kích, trước mặt người đàn ông trước mắt này.
Mắt phượng hẹp dài, lông mi đen dày, mũi mỏng thẳng, môi đỏ thắm.
47 Ngay khi nghe thấy cửa phòng mở ra, tim Chu Hoằng lộp bộp nhảy mạnh, hắn bất ngờ đứng dậy muốn tiến lên, nhưng một chân run run lại không cong lên, bởi vì lúc đưa mắt nhìn qua thì thấy Tuyết Bạch Sinh là rất ung dung, một tay chống lưng ghế chậm rãi đứng lên, hoàn toàn không vội vàng giống hắn.
48 Cửa cạch một tiếng bị đóng lại, lồng ngực Chu Hoằng kịch liệt phập phồng, hắn xoay mặt nhìn sang một bên, cảm thấy tinh thần nóng nảy trong cơ thể bất ngờ mất bóng, như bị ai rút đi, chỉ còn lại tức giận lặng lẽ.
49 Tuy hôm Tuyết Bạch Sinh xuất hiện biểu hiện của Trương Cảnh Minh rất lãnh đạm, thế cho nên Tuyết Bạch Sinh ban đầu rất chảnh sau đó cũng rất nhục nhã, bị tức không nhẹ nên Chu Hoằng cảm thấy rất thoải mái, cũng làm hắn vào lúc đó cảm thấy rất có cảm giác an toàn, nhưng hai ngày qua đi, cũng có hơi không kiên định như thế nữa, đại khái cũng là do bản thân hắn miên man suy nghĩ gây nên.
50 Vào cửa, Chu Hoằng dẫn Lưu Vũ Thần đến phòng tân hôn của họ, để Trương Cảnh Minh nằm trên giường, đang định cởi áo khoác cho anh, lúc thoáng đảo mắt qua lại thấy Lưu Vũ Thần đang lén lút đi ra ngoài, lúc này vừa câm nín cộng thêm táo bạo, từ trên giường nhảy dựng lên, hét lớn một tiếng: "Lưu Vũ Thần con mẹ nó anh đứng lại cho tôi!"
Trương Cảnh Minh bị chấn đắc đau đầu, lắc đầu rầm rì.