101 Hơn 4 tiếng sau, đoàn xe của đoàn phim rốt cuộc cũng đến thành phố H. Thành phố H có tiếng là kinh đô điện ảnh của Phương Đông, vì có rất nhiều bộ phim quay ở đây đều giành được những thành tích rất cao.
102 Lâm Nhược ngồi trên bồn cầu chờ kết quả xét nghiệm, que thử trong tay dần dần hiện lên hai vạch hồng. Quả nhiên trúng thưởng! Móa, làm gì có cái gì gọi là kỳ an toàn chứ?!!! Lâm Nhược trợn trừng mắt không biết phải nói gì.
103 Xung quanh bốn phía của sàn đấu treo bốn chiếc màn hình 3D, hai cái màu đỏ hai cái màu xanh. Màu đỏ dành cho nữ, màu xanh dành chon nam. Lúc này, cả bốn màn hình đều tối đen không hiển thị gì cả.
104 Mọi người tách sang hai bên để lại lối đi ở giữa. Lâm Nhược chậm rãi bước tới, giống như bước trên ánh trăng sáng mà đi vậy! Nét mặt cô điềm tĩnh, lông mày nhướng lên, ánh mắt ngạo nghễ, mỗi bước đi đều như bước trên nhịp thở của mọi người.
105 Lần này, trên màn hình 3D phát hai bức tranh. Bức thứ nhất, nữ chính mặc áo dài màu trắng, tay ôm tài liệu, đang đi trên đường. Ở hành lang bối cảnh đều là màu trắng, chỉ có cửa thoát hiểm màu xanh lục và mấy bồn hoa xanh lục là vật trang trí duy nhất!Bức thứ hai, nam chính để trần nửa thân trên đứng trong một căn phòng trống trải, ở cạnh tường dường như còn có thể nhìn thấy nửa mấy cây côn sắt.
106
“Xin cô chờ một chút!” Mặt Pierre nghiêm lại chặn đường Lâm Nhược.
Trần An nhíu mày, bước lên một bước chắn trước Lâm Nhược, bảo vệ cô ở đằng sau: “Lâm Nhược không được khỏe, hôm nay thế này thôi! Nếu ông còn muốn so đấu tiếp thì để đến mai!”
Phiên dịch dịch chi tiết lại lời của Trần An cho Pierre nghe.
107
Mùi này là mùi gì? Ba người Lâm Nhược chưa ai từng biết nấu cơm nên không rõ lắm, bàn bên cạnh lại có người biết.
“Sao lại có mùi ga nhỉ?” Cô gái trẻ bàn bên cạnh hít hít một cái, nói.
108
Ngày hôm sau, bắt đầu khởi quay, nhưng Đại Binh vẫn chưa thấy quay về.
Vì phải hai hôm nữa Miểu Âm mới có thể quay về đoàn phim, nên những cảnh quay có mặt cô ấy đều phải để lại quay sau.
109
Lần quay này, Alina biết Lâm Nhược đã phát hiện ra tiểu xảo của cô ta, nên cẩn thận hơn rất nhiều. Đến lúc Lâm Nhược và các diễn viên phối hợp bắt đầu động thủ, cô ta cũng cẩn thận lùi lại phía sau một chút.
110
Đây là lần đầu tiên Lâm Nhược nhận ra rằng, thì ra mình cũng có thể vì một ai đó mà bỏ qua sự tự do.
Một người đàn ông ưu tú trên mọi phương diện sẵn sàng bỏ qua sự cao quý của mình để bao dung, nhân nhượng, chiều chuộng, dịu dàng với cô, có muốn không động lòng cũng khó.
111
Mùi máu tươi trong miệng kích thích khiến Lâm Nhược lập tức muốn chạy ào vào phòng vệ sinh để nôn ra hết. Cô vốn cho rằng mình có thể bình tĩnh thoải mái nhìn An Tiệp trần truồng xuống giường mặc quần áo vào, nhưng kết quả là cô vẫn tự đánh giá mình quá cao.
112
Mấy ngày sau đó, mọi hành động của cô vẫn y như bình thường không thay đổi chút nào, có điều cô tích cực qua lại với Pierre hơn chút thôi.
Tiểu Lý vừa tẩy trang cho Lâm Nhược, vừa hỏi: “Chị Lâm Nhược, dạo này An Thiên Vương bận bịu lắm ạ? Sao không thấy đến thăm phim trường nhỉ.
113 Lâm Nhược còn chưa hoàn hồn, người vừa ôm lấy cô đã mạnh mẽ dùng sức kéo cô vào trong toilet bên cạnh, đóng cửa ‘rầm’ một tiếng.
“Ai thần kinh vậy! Đóng cửa mạnh như thế, hết cả hồn!”
“Tâm thần!” Hai người phụ nữ mắng xong đi ra rửa tay rồi rời khỏi khu vực toilet.
114 Hai người ở trong gian phòng nhỏ hôn đến bùng lửa, cơ thể khô nóng khó kìm nén, nhưng hiện giờ An đại bảo mới đang trong ba tháng đầu nguy hiểm, căn bản không thể làm chuyện vợ chồng được.
115 Ngày hôm sau, tờ giải trí Đông Đô đăng tin đầu tiên.
“Lạc thần mang thai chỉ là tin đồn!”
Trên bài đăng, đầu tiên là tấm ảnh chụp Lâm Nhược đeo dây an toàn để quay phim, sau đó là bức Lâm Nhược lộ mặt trong KTV, bụng dưới phẳng lì.
116 Dưới bóng cây, Alina đội mũ đeo khẩu trang bước ra.
“Lâm Nhược, tao không ngờ mày lại độc ác như vậy!” Ánh mắt Alina tràn ngập sự thù hận và căm tức đến cùng cực.
117 Lúc nghỉ giữa giờ quay phim, Trần An cười nói: “Ha ha ha, lần này nhóc tiểu Nhược nổi tiếng khắp trời Nam đất Bắc rồi! Cố lên, giành luôn giải nữ diễn viên phim truyền hình xuất sắc đi!”
“Có giành được giải thưởng hay không thật ra cũng không quan trọng ạ!” Ngay khi mọi người cho rằng Lâm Nhược sẽ nói một lô những câu khách sáo khiêm tốn như khuôn mẫu, thì Lâm Nhược lại nói: “Thực lực vốn đã được khẳng định rồi mà ạ!”
“Ha ha ha, cái con bé này, lúc thì rất khiêm tốn, lúc thì kiêu ngạo không chịu được!” Trần An nói.
118 Họ yêu nhau, họ tin nhau, họ sẵn sàng cùng nhau gánh vác mọi chuyện!
“Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!” Cũng không biết do ai khởi xướng, mọi người đều bắt đầu vô tay hô to.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24