21 Nửa năm sau. Một chiếc máy bay chiến đấu Báo Săn được trang bị đầy đủ các động cơ, lẳng lặng đáp xuống một tiểu hành tinh. Thoạt nhìn chỉ giống như một vật cực kỳ bé nhỏ nhô ra ngoài hành tinh.
22 Tô Di tính toán để cho bọn họ ở bên ngoài đến khi không còn sức chịu đựng mới ra lệnh cho Lưu Khế, “Kéo từng người một lên”. Lúc này hai người đều im lặng, cứ thế im lặng trên cả quãng đường tới chiến hạm Chiến Hoàng.
23
24
25 Tô Di nhìn Mạnh Hi Tông vùi đầu giữa hai chân cô, bàn tay màu lúa mạch nắm lấy đùi cô, mái tóc đen ngắn chà nhẹ vào vùng bụng phẳng mềm mại của cô. Bỗng nhiên cô cảm thấy hơi buồn buồn.
26 Lúc này Tô Di, cũng không biết hiến binh đã tìm được điểm dừng chân của mình. Cô đang lái một chiếc Báo Săn, trải qua nhiều cú nhảy không gian và trạm không gian bổ sung nhiên liệu, tiến tới mục tiêu.
27 Tô Di trở về thẳng ký túc xá phi công, chiếu theo số thứ tự ở chỗ ghi danh, tìm thấy giường của mình nằm ở tầng trên. Rèm của giường dưới kéo kín mít, nhưng khó che được sự lắc lư kịch liệt.
28 Tô Di đứng trên con đường ồn ào, tất cả mọi thứ xung quanh, cô còn cảm thấy xa lạ hơn lúc mới tới tinh hệ Vĩnh Hằng. Những người bán rong rao hàng dọc phố, bọn họ đều có khuôn mặt thô ráp vì phơi nắng phơi sương, giống như khắc lên tang thương của tòa thành này, lại tràn đầy vẻ mong đợi cuộc sống khấm khá; nhà cửa hai bên đường phần lớn là nhà gỗ thấp, cũng có những nhà giàu tường đỏ mái xanh, ở cửa là hai con sư tử đá mới toanh tràn đầy sinh lực.
29 Mặt trời đã nhô cao, trong rừng cây hoang vắng, một con ngựa đen được buộc ở bên cạnh gốc cây lớn. Tô Di ném ba lô lên yên, xoay người lên ngựa, quay đầu đưa tay "Lên đi"Nguyệt Mạc vốn đi phía sau cô, khập khễnh bước ra khỏi hang núi, thấy thế liền yên lặng trong chớp mắt, nói "Cảm ơn hảo ý của cô nương.
30 Dù cho ấn tượng về công chúa vô cùng kém , nhưng Tô Di lại định trợ giúp cho họ. Cô sẽ không bao giờ bỏ qua cả một hành tinh nếu chỉ vì một cá nhân. Nhưng tuyệt đối cô không thể để bọn họ đẩy mình tới trước mặt Mạnh Hi Tông.
31 Trên nền trời xanh trong veo, xuất hiện 20 chiếc Báo Săn, dàn thành hình quạt chia thành các đội công kích , dùng tốc độ nhanh như sấm chớp , xẹt thấp qua thành cổ.
32 Trong đống hoang tàn của Vị Ương Cung, giữa khói bụi đầy trời, một vật thể kim loại màu bạc khổng lồ cao bằng tòa nhà hai tầng, chẳng biết xuất hiện lẳng lặng đứng sững ở nơi đó từ lúc nào.
33 Tô Di đứa dựa lưng vào vách khoang, vẻ mặt căng thẳng. Khi công chúa nói với mọi người, công chúa đã chết, sau này cô ta là thần, mấy ngàn người dưới mặt đất hoảng sợ mà yên lặng.
34 Công chúa bước vào cabin. Cô đổi bộ váy dài hoàn hảo, mặt và tóc dài cũng chỉnh lại gọn gàng sạch sẽ, cả khuôn mặt lộ ra vẻ sáng bóng trong suốt trơn mịn.
35 Hằng tinh Trành Hồng dường như vĩnh viễn là hỏa cầu bốc cháy vô tận, thiêu đốt chút năng lượng của mình. Hành tinh xanh thẳm yên ỗn quay tròn quanh Hằng Tinh, chính xác hơn cả bất cứ đồng hồ cao cấp nào.
36 Tại phòng làm việc của Hạm trưởng trên chiến hạm vũ trụ. Đây là lần đầu tiên sau khi vây công tinh cầu Hi Vọng nửa năm trước, Hạm trưởng của tám chiếc chiến hạm vũ trụ đều tề tụ lại một chỗ.
37 Edit : Wendy , Beta : LoyalNước sông xanh biên biếc , giống như một dải đai ngọc lưu động , bao quanh một thị trấn nhỏ yên tĩnh. Bờ bên kia thị trấn là dãy núi thấp nhỏ um tùm.
38 Dù đã ôm toàn bộ người cô vào lòng , nhưng Mạnh Hi Tông dường như vẫn còn cảm thấy tư thế này không đủ thỏa mãn. Một tay nâng mông cô lên , thoải mái đặt cô trên giường , không để cô có cơ hội nào để nhúc nhích , thân thể cao lớn đã đè xuống.
39 "Tôi muốn ra ngoài làm nhiệm vụ. "Mạnh Hi Tông đang trong thời điểm sung sướng vẫn còn ở trong cơ thể cô. Nghe vậy nhìn bàn tay thon của cô đặt lên ngực mình, cũng không cự tuyệt thẳng: "Tại sao?"Mặc dù Tô Di mệt vô cùng, nhưng vẫn không quên lợi dụng thời cơ, nhỏ giọng nói: "Tôi buồn lắm rồi.
40 Sau khi từ Báo Săn chuyển sang chiến hạm cỡ trung, Tô Di bị Mạnh Hi Tông nhốt trong khoang riêng biệt, cho đến khi chiến hạm đáp xuống thành phố nhỏ rét lạnh có duy độ rất cao ở Nam Bán Cầu, Mộ Tây Đình mới tuân mệnh tới mở cửa khoang, thả Tô Di ra.