41 - Ta hỏi lại lần nữa. Chính xác thì ngươi là ai?Nàng vì một lý do nào đó mà cảm thấy nam nhân trước mắt rất quen thuộc, như đã gặp ở đâu đó rồi. - Tỷ tỷ, là cục cưng đây.
42 Lãnh Dạ ngồi bên bàn đá đợi nàng và Tiểu Thần, tay mân mê một chiếc vòng ngọc cười một mình. Nghe tiếng bước chân đang đến gần, nụ cười trên mặt hắn tắt ngúm.
43 - Nàng thực sự là Khuyết cô nương sao?Nam Cung Thiên đầu óc rối loạn không nghĩ được gì. Hắn muốn vươn tay chạm lấy nữ tử trước mặt nhưng lại không dám đụng vào, chỉ sợ đó như một ảo ảnh, một khi tan biết thì hắn sẽ điên lên mất.
44 'Rầm! Rầm! Rầm!' tiếng cửa phòng bị đập mạnh. Nàng đứng bên ngoài phòng Lãnh Dạ mặt nhăn nhó, cả người run cầm cập. - Mặt quan tài, ngươi mau mở cửa cho ta! Ngươi muốn ta chết cóng ở ngoài này sao?Hắn ta không biết ban đêm nhiệt độ ở bên ngoài rất lạnh sao?Nàng đã đứng đợi ở đây một canh giờ rồi mà hắn vẫn không chịu mở cửa.
45 - Lãnh Dạ, ngươi là một tên khốn!Nàng đang trên đường trở về phòng của mình thì bỗng dừng lại ngửa đầu lên trời hét to một câu. Thật tốt bây giờ là buổi đêm, xung quanh không có ai nếu không thì nàng sẽ bị nói là thần kinh có vấn đề.
46 - Đau quá!Sáng sớm tỉnh dậy, nàng cảm thấy đầu đau như búa bổ, mi mắt nặng trĩu, cả người rã rời. Nàng cố gượng dậy, mở mắt nhìn xung quanh. Đây không phải là phòng của nàng sao? Nhưng tối qua nàng đâu có ngủ ở đây.
47 - Tránh ra! Ta muốn gặp Mặc Lai Hy!Nàng hiện tại đang đứng trước thư phòng của Mặc Lai Hy, nàng muốn vào gặp hắn nhưng mấy tên lính canh lại ngăn nàng lại.
48 Tại Họa đơn cung, Hỏa Liệt Thương ngồi trên giường, tay mân mê tấm đệm. Từ khi nàng đi, hắn ngày nào cũng đến đây, chỉ mong có thể nhìn thấy được hình bóng của nàng lưu lại nơi này.
49 Nàng nhướn mi nhìn bóng dáng lục y đang tiến đến. Hắn và nàng thân thiết đến mức gọi tên nhau sao? Tên Tề Li Phong đó. - Tề Li công tử hảo!Tề Li Phong đã nhìn thấy nàng từ xa nhưng cố nán lại để nghe cuộc đối thoại.
50 - Đây là. . . nơi nào?Nàng mơ mơ màng màng tỉnh lại, lắc lắc đầu quan sát xung quanh. Nơi này thoạt nhìn có vẻ cũ kĩ, khá giống một nhà kho bị bỏ hoang.
51 Tại căn nhà bỏ hoang phía đông Kim Quốc. 'Chát' một chiếc roi hung hăng quật xuống, cánh tay nàng lập tức rách ra, máu chảy xuống thấm đẫm bộ huyết y nhưng khó có thể nhìn ra được.
52 - Xin lỗi! Đã để nàng phải chờ!Ánh mắt nam nhân ánh lên nét cười dịu dàng. - Ta biết ngươi sẽ đến mà. . . Tử Long!Tử Long lau đi nước mắt trên má nàng, hôn nhẹ lên trán nàng chấn an.
53 Đã hai năm trôi qua kể từ cái ngày nàng biến mất không để lại dấu vết dưới vực sâu, mọi thứ đều đã thay đổi. Tại một ngôi nhà trong một ngôi làng nhỏ.
54 Cả hai người đã đi được một đoạn đường khá xa làng Mộc Yên. Hiện nay, hai người đang bị lạc trong một khu rừng hoang vu tĩnh lặng. Vượt qua khỏi khu rừng này, đi thêm vài trăm dặm là có thể đến được kinh thành của Mộc Quốc.
55 Nàng chán chường ngồi lì trong phòng. Sư nương thì trốn đi lúc nào không biết, còn tên Tư Đồ Minh thì vào cung để chào đòn Hoàng thượng vi hành trở về.