41 Sáng sớm, trong phủ liền bắt đầu bận rộn. Biết đại công tử sắp trở về, lão phu nhân cũng vui cười toe toét. Vương ma ma bên cạnh lão thái thái đã sớm bị phái qua đây giúp bố trí yến hội vì sợ người phía dưới không tận tâm.
42 Lạc Tuyết đi tới phòng Thích Dao, không nói hai lời liền cởi giầy ôm chăn nằm xuống phủ kín đầu. Thích Dao bưng ly trà nói: "Đây là chuyện gì a?" Ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời lại nói: "Muội mới đến không bao lâu, tại sao lại nằm xuống, làm sao lại lười như vậy nha.
43 Bàng Lạc Tuyết như trút được gánh nặng trở lại Lạc Tuyết các, Liên Diệp Liên Ngẫu gọi nha hoàn bưng tới nước nóng rửa mặt. Bên kia nha hoàn chạy tới báo đại công tử đến, Bàng Lạc Tuyết cho người mời ca ca vào bên trong.
44 Hai tỷ muội đi tới chính sảnh liền nhìn thấy Dương thị đang ngồi trong chính sảnh dùng trà, nhị phu nhân hầu hạ bên cạnh. Hiện tại tam phu nhân đang bị cấm túc, tứ phu nhân ốm đau trên giường, l.
45 vừa tối, trong Quốc công phủ đã đốt đèn sáng rực, các tỳ nữ xinh đẹp đang dâng món ăn cầu kỳ bắt mắt, từng người nối đuôi nhau mang vào. Yến hội trong vườn hoa, chỗ ngồi rộng rãi cùng các loại mỹ thực và rượu ngon.
46 Triệu Tấn một thân y phục màu chàm nho nhã, tay cầm một cây quạt trái lại có vài phần nhàn nhạt bộ dáng vương gia, nếu như nhìn thấy bộ mặt lòng tham không đáy kia của hắn, sợ là sẽ làm cho người ta cảm thấy chán ghét.
47 Mặc dù Vinh thân vương là đệ đệ ruột của hoàng đế, thế nhưng không có nhiều quyền lực, cũng rất ít tham gia vào việc triều đình, Bàng quốc công cùng Dương quốc công hai nhà có giao tình tốt.
48 Hiển nhiên Bàng Lạc Vũ vừa trang điểm lại, không hiểu vì sao trên người Bàng Lạc Vũ giống như là thay đổi một loại tư vị, nếu nói trước đây chỉ là dối trá, làm ra vẻ hiền diệu, như vậy thì tâm tư độc ác của nàng cũng đã được che giấu, nhưng bây giờ không biết vì sao, Bàng Lạc Tuyết thế nhưng có thể cảm nhận được Bàng Lạc Vũ không có ý tốt, quả nhiên là kỳ quái.
49 Tấn vương không hiểu, hôm nay hắn ăn mặc không đủ đẹp trai hay là trước khi ra cửa chưa chải tóc, hắn tình tứ nhìn nhị tiểu thư Bàng gia như vậy, mà ở trong mắt của nàng lại chỉ thấy được lạnh lùng cùng xa cách.
50 Tấn vương rời khỏi cũng không làm yến hội yên ắng, trái lại làm cho mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, đương nhiên là mọi người ở đây chỉ trừ Bàng Lạc Vũ.
51 Bàng Lạc Vũ bị đưa tới trong điện từ đường, từ đường này quanh năm cũng không có người ở, bên trong thờ phụng liệt tổ liệt tông của Bàng gia, trừ lúc dâng hương náo nhiệt, bình thường cũng chỉ có lão phu nhân Bàng gia sẽ tới nơi này.
52 Cúc Thanh cứ vừa rơi lệ vừa tê dại máy móc đi như vậy, vết thương trên tay kích thích thần kinh tê dại, nàng biết mình chỉ là một tỳ nữ, thế nhưng nàng cũng chỉ muốn làm tốt trách nhiệm của một tỳ nữ, kiếm tiền nuôi sống người nhà.
53 Bàng Lạc Tuyết ngủ một đêm thật ngon, vốn định ngày hôm sau nghỉ ngơi thật tốt một chút, hoc y thuật nhiều một chút. Vừa mới cầm sách lên chuẩn bị nghiên cứu chế tạo mặt nạ da người, Bàng Lạc Tuyết nghĩ, nếu có vật này, vậy nàng làm việc sẽ tiện hơn rất nhiều.
54 Bàng Lạc Tuyết đứng trước của lớn hoàng cung, ngửa đầu nhìn cung điện nguy nga, gạch đỏ ngói xanh, nơi rộng lớn như vậy, những thứ tốt đẹp nhất trong thiên hạ đều ở trong này, l.
55 Theo tầm mắt của Bàng Lạc Tuyết có thể nhìn thấy Nhược Phương cô cô đang cầm một hộp gấm đi đến. Bàng Lạc Tuyết nhìn cái hộp tinh xảo kia, chỉ một cái hộp này giá trị liền xa xỉ, lúc này Bàng Lạc Tuyết cũng không có phát hiện nụ cười trên mặt của hoàng hậu cùng Nhược Phương cô cô.
56 Lời của Hoàng hậu làm Bàng Lạc Tuyết rất khiếp sợ, thân là hoàng hậu lại không muốn nhi tử tranh ngôi, chỉ tiếc chốn hoàng cung thị phi này không phải ngươi muốn rời xa liền có thể rời xa.
57 Hoàng hậu đi vào bàn nhìn thấy đĩa rau kia còn xanh mơn mởn làm cho người ta nhìn thất liền muốn ăn ngay, mà trên khăn tay của Bàng Lạc Tuyết chỗ rau kia cũng đã thành màu xanh đậm, có màu tím nhàn nhạt, hoàng hậu đi tới trước mặt cầm khăn tay lên, lại duỗi tay dùng khăn tay của mình bao lại.
58 Ngọc Liễu cười nói: "Nương nương của chúng ta nhìn thấy người, vừa vặn đang ở trong sân ngắm hoa, quận chúa đã đi ngang qua đây, đương nhiên phải bái kiến một chút mới không mất lễ nghĩa, quận chúa người nói đúng không?""Cô cô nói không sai, Tuyết nhi đương nhiên phải đến thăm hỏi.
59 Bàng Lạc Tuyết đứng ở đó cảm thấy hai người này sẽ không dễ dàng để mình đi như vậy, thế là cũng đi về phía trước cái hộp xem xem, rốt cuộc hoàng đế thưởng vật gì tốt cho hai con tiện nhân này.
60 Cảnh Thái xoay người nói: "Quận chúa, thật ngại, hình như là nha hoàn của nương nương, mong quận chúa chờ một chút. ""Cứ tự nhiên, nhìn bộ dáng gấp gáp như vậy sợ là đã phát sinh đại sự, ngươi nói có đúng không a, Cảnh Thái cô cô.