Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Không Thể Làm Ngơ (TFBoys Version)

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 41
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Truyện kể về một cô bé lanh lợi, thân đây là Tiểu Thư danh giá của tập đoàn Dương Thiên ( Hoặc Thiên Dương), nhưng lại bị đầy sang trốn Trùng Khánh quê mùa vì tính ăn chơi quậy vô bờ bến, không những thế còn phải đính hôn trước với cái tên chủ của nhà cô phải ở nhờ, chuyện gì sẽ ra sao? Hai người có hợp nhau không? Sẽ có những sóng gió gì? Tình anh em TFBOYS có còn vững khi cô bước chân vào cuộc đời của họ không? Truyện mang chất hài hước, dí dỏm pha chút tinh nghịch, lãng mạng và trinh thám.

Danh sách chương Không Thể Làm Ngơ (TFBoys Version)


Chương 21: Nằm Trong Đội Tuyển

21 Bây giờ đã vào tiết Ngữ Văn, Di Di thỉnh thoảng lại cười, Vương Nguyên cũng không khỏi ngạc nhiên- Di Di, có thiệt là hôm nay cậu đã uống thuốc rồi không vậy?- Sao cậu lại nói vậy? - Di Di liếc xéo- Từ đầu giờ tớ cứ thấy cậu cười miết nên quan tâm thôi- Tớ không sao, chẳng qua là tớ với Tiểu Khải đã làm lành thôi- Thật á? Tớ mừng cho cậu đấy - Vương Nguyên vỗ vai cô - nếu được vậy thì tốt, cuối cùng cậu đã chiến thắng vượt qua người còn lại, chúc mừng nhoa- Cậu đừng nói to thế chứ? Không chừng có người đang nhột cũng nên - Di Di nhếch môi- À quên, cô bạn gái 11 năm trước của Vương Tuấn Khải còn ngồi đây mà, thất lễ rồi-.


Loading...

Chương 22: Đến Bắc Kinh Nào!

22 * Vì tác gỉa chán quá nên liền nghĩ đến việc đăng truyện, vội vàng hoàn thành cho mấy bạn thêm một chap nè, đọc, cảm nhận và đưa ra nhận xét nha, bây giớ tớ có thể trả lời được bình luận của các bạn bên facebook rồi, cảm ơn bạn Ryo190 nhiều lắm nhoa *Buổi chiều( 2h)Reng!!! - tiếng điện thoại của Di Di kêu lên- Alô - cô nghe máy, mắt vẫn còn nhắm mở chưa hết, tại vì vừa mới ngủ dậy- Di Di, chuẩn bị thế nào rồi?- Ai vậy? - cô giật mình ngồi dậy- Không nhớ bạn trai cũ của em sao?- Đoàn Ngọc Quý? Sao anh có số tôi?- Tôi là hội trưởng mà, nên nhớ đấy, tôi điện để thông báo, chiều nay 3h30 có mặt tại trường, không cần mặc đồng phục, đồ thường là được rồi, chuẩn bị hành lí để bay sang Bắc Kinh- Hả? Đi máy bay sao? - cô ngạc nhiên - sao không thằng nào báo cáo sớm cho bà mày biết thế hả?- Vặn nhỏ cái volumns lại, dù gì cũng nhanh chuẩn bị đi- Bye - cô tắt máy, vội vàng nhảy xuống giường, quăn đại vài bộ quần áo vào chiếc valy màu trắng tuyết rồi bay nhanh vào phòng tắm để tắm rửa sạch sẽVài phút sau khi Thiên Tuyết Di của chúng ta ngâm người trong bồn tắm( Thật ra là đã qua 3o phút rồi).


Chương 23: Trở Về Tập Đoàn Thiên Dương

23 Tại sân bay Bắc Kinh ( 5h chiều). . . - Oáp!~~ Buồn ngủ quá đi mất - Đi Đi vươn vai một cái rõ mệt rồi bước xuống sân bay- Đi nhanh giùm cái - Thu Hường từ đằng sau đẩy cô sang một bên, nhếch môi rồi đi đến chỗ tập trung- Đi đứng cho cẩn thận đấy - một người đàn ông cao to bước lại, lườm xéo Thu Hường đến ai cũng thấy đáng sợ, rồi ông bước đến chỗ Di Di - Thiên Tiểu Thư, chủ tịch có căn dặn khi cô xuống sân bay thì theo tôi về công ty, cô muốn trốn cũng không được đâu- Quản Lí Kim à! Chú cũng phải suy nghĩ chứ? Như thế thì đám người kia ở riêng chắc? - Di Di chỉ sang phía học sinh- Đúng ak! Hay chú dẫn tụi cháu theo về công ty chơi nha? - Vương Nguyên đứng bên cạnh Di Di cầu xin- Vậy cũng được, đi thôi - nói rồi, quản lí dẫn đám học sinh đi đến công ty, riêng cô giáo của họ sẽ đi làm một số việc.


Chương 24: Quay Về Thế Giới Đêm

24 *Sorry vì bữa giờ không up truyện nha, lí do vì tác giả bận ôn thi cuối kỳ nên có chút khó khăn về việc đụng đến máy tính, nói chính xác là bị mẹ tạm giam cái laptop, xin lỗi mấy chế hen, tác giả sẽ cố đền bù sau, vào truyện thôi nào*Di Di vừa về tới phòng thì- Chuyện gì vậy? - cô chớp mắt khi thấy cả lũ ngơ kia đang đứng trước học bàn của mình, xếp đội ngũ ngay thẳng gớm - Biết gì? - Thiên Tỉ ngồi trên giường cô nghịch điện thoại - cậu nói coi, cả đám đó cứ đứng trước học bàn cản trở thi hành công vụ chết đi được- Cậu thi hành cái gì? - cô nhướn mày- Đọc sách- Mọi người đang nhìn cái gì mà.


Chương 25: Bị Thương

25 - AAAAAAAAAAAAA!!!!!!!! - những tiếng kêu đầy thất thanh của mọi người trong quán bar khi nghe tiếng súng- Ông chủ - một người phụ bàn nức nở chạy ra quỳ xuống dưới ông chủ của quán bar- Bắn lệt rồi - Di Di nhếch môi lộ rõ đường cong tuyệt mỹ- Chết tiệt - người đang ông tức tối, đưa súng lên nhắm cô lại lần nữa, thật chuẩn và rồi.


Chương 26: Đơn Phương!?!

26 Sáng hôm sau. . . - Oáp! - Di Di uể oải tỉnh dậy, nhìn xung quanh căn phòng, định ngồi dậy liền cảm thấy nhói ở vai phải - aiya, đau quá- Không sao chứ? - Ngọc Quý đang ngủ gật bên bàn học nghe tiếng cô liền chạy đến - đang còn bị thương mà cử động làm gì- Anh.


Chương 27: Buổi Thi Khắc Nghiệt _ Thực Sự Là Không Về Được?

27 Chiều nay phải thi học sinh giỏi, mọi người đi ôn bài mà như đi chơi tết, đứa thì ngậm kẹo, đứa thì ăn bánh, đánh bài- Cô thất vọng quá đi mất, năm học sinh giỏi nhà trường chọn đây ư? Có phải mơ không vậy?Từ nãy giờ cô giảng bài mà không ai thèm nghe nên cô liền lẩm bẩm- Cô ơi, lúc nãy em có đọc trên mạng phương pháp để giải tỏa căn thẳng trước khi thi đó cô, chính là cố ăn đồ ngọt sẽ cảm thấy dễ chịu hơn thôi - Vương Nguyên nhanh nhảu lên tiếng, miệng vẫn còn ngậm cây kẹo mút vị dâu- Cậu đọc ở đâu thế? - Di Di thắc mắc- Tớ cứ mở lên mạng thấy nên làm theo - Vương Nguyên ngơ ngác- Đồ ngốc, trên mạng cũng tin được- Hahaha.


Chương 28: Buổi Sinh Nhật Đầy Cảm Động

28 Trước gương là một chàng trai cao ráo đầy sức quyến rũ, phủ trên mình vẻ hào nhoáng, lộng lẫy vốn có. Vương Tuấn Khải trưởng thành rồi, cậu thực sự đã trưởng thành, khoác chiếc áo sơ mi trắng, chiếc áo khoác ở ngoài kết hợp với quần jeans đen và giày trắng, đơn giản như vậy mà không biết đã làm điên đảo, gục đã trước các thiếu nữ.


Chương 29: Chiến Đấu Công Bằng

29 Tối hôm qua sau khi kết thúc cảnh tượng lãng mạng kia, Vương Tuấn Khải đã xin chủ tịch cho về nhà cùng Di Di để nghỉ ngơi. 6h. . . - Ây! Không được, trễ rồi.


Chương 30: Kiệt Sức

30 Reng!!! - giờ vào lớp, mọi người được thông báo cô dạy Toán có việc, nên cả lớp được ngồi chơi- Thật không thể tin được, bình thường tỏ ra ít nói mà bây giờ mới biết được sự thật, không biết đã qua đêm với bao nhiêu người? - Hừm, đã vậy còn muốn cướp luôn cả trái tim trong sáng của hội trưởng và hội phó- Trên đời này đúng là không ai có tâm địa tốt lành mà.


Chương 31: Đồ Đê Tiện!

31 - Có chuyện gì vậy? - Tiểu Khải đang nói chuyện với Na Na chợt thấy Ngọc Quý chạy xuống liền hỏi- Không có gì, tôi chóng mặt nên muốn uống nước chanh thôiRồi Ngọc Quý chạy vào bếp, chanh chóng làm ly nước chanh rồi đem lên phòng- Mau uống đi - anh đỡ Di Di dậy rồi cho cô uốngĐược một lúc, cô thấy đỡ liền ngồi dậy- Tôi sẽ không cảm ơn anh đâu- Cố chấp, tôi cũng không cần, mau uống đi - Sao anh tốt với tôi thế? - cô đột nhiên hỏi, Ngọc Quý quay người lại- Tôi đã nói rồi, tôi thích nhóc -.


Chương 32: Thuật Lại Quá Khứ Của Thế Giới Đêm

32 - Bác sĩ, cô ấy sao rồi? - Tuấn Khải thấy bác sĩ vừa bước từ phòng khám bệnh ra liền chạy lại hỏi- Cậu là người nhà của bệnh nhân?- Không. cháu là. . .


Chương 33: Nguy Hiểm Bất Ngờ

33 Vừa ra khỏi cổng Hammy, Tuấn Khải nhận được một cuộc điện thoại liền lập tức bỏ đi, kêu Di Di về nhà trước, cô cũng thấy lạ nhưng không đòi theo, nghĩ là có việc gia đình của cậu nên thôi.


Chương 34: Ra Tay

34 Vương Tuấn Khải nghe tiếng súng liền giật bắn mình quay về hướng tối

Chợt bóng lưng của một thiếu nữ dần hiện ra, phủ trên mình một màu đen man rợn

- Tới rồi sao?

Tên côn đồ kia nhếch môi

- Mày là đứa nào? Không phải Đoàn Ngọc Quý tao quen

Di Di chợt lên tiếng, vì phong cách hiện tại của cô khá trái ngược với thường ngày, hơn nửa còn bịt mặt nên Vương Tuấn Khải thoáng nhìn không thể nhận định được là ai

- Tôi là ai cũng không quan trọng, quan trọng bây giờ là tôi đang nắm quyền hành gì? Ha ha ha!

Như những lời nói giễu cợt làm Di Di như muốn bùng phát nhưng cố nhẫn nại

- Cậu là ai vậy? - Vương Tuấn Khải nheo mắt nhìn cô

- Tôi.


Chương 35: Nhận Ra Bạn Cũ _ Hưởng Đông Dương

35 - Cảm ơn mày

Tên côn đồ nhếch môi

- Thân hình này. . . Đoàn Ngọc Quý. . .

Vương Nguyên lẩm bẩm, rồi đưa mắt lướt xung quanh, chợt thấy Vương Tuấn Khải

- Sao anh lại.


Chương 36: Đừng Quên Bạn Thân Này Nhé _ Tuấn Khải, Chạy Đi!

36 . . . Phòng tra tấn. . .

- Mày biết không Killer? Tao nhìn cảnh tượng này rất quen thuộc - Người đàn ông kia chống nạnh cười - à đúng rồi, sao quên được nhỉ? Mười năm trước, Anna cũng ngồi như mày hiện giờ, vẫn tỏ vẻ lạnh lùng xem lẫn ngạo mạn, tao vẫn còn nhớ rõ, cô ta bị hành hạ cho đến khí chết, không phải mày là người chứng kiến mọi việc đằng sau cánh cửa sắt sao? Điều sai lầm nhất của tao là nghĩ mày chỉ là đứa con ranh, chả biết cũng chỉ nhưng những đứa khác, chỉ ăn rồi ngủ và vui chơi, cái tâm hồn trong sáng mà tao tưởng tượng cho mày xem ra cong cóc rồi, mày cũng thật là.


Chương 37: Tại Bệnh Viện Rose

37 Nghe mọi người hét sau tiếng pháo, Vương Tuấn Khải quay lại đã thấy Di Di nằm dưới đất, máu chảy ướt cả sàn nàh làm cậu hốt hoảng bế cô lên, chạy ra ngoài

- Di Di, nghe anh nói, đừng sợ, có anh ở đây, em đừng như vậy

- Em.


Chương 38: Kết Thúc - Em Là Người Anh Yêu

38 . . . Một lúc sau. . .

- Bác sĩ, cô ấy sao rồi?

Tuấn Khải chạy đến hỏi bác sĩ

- Cô ấy tỉnh lại rồi, mọi người có thể đưa cô ấy về nhưng đừng bắt cô ấy làm những việc nặng, xương cô ấy còn đang yếu

- Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm

Thiên Tỉ cứ lia lịa cuối đầu khiến mọi người cũng phải bật cười

- Vào trong thôi

Vương Nguyên vừa vào đã thấy bóng dáng liu xiu kia đang ngồi uống nước, vội chạy đến ôm chầm lấy

- Di Di, cậu tỉnh rồi

- Hả??? - cô bị Vương Nguyên làm giật mình đến ngây ra, rồi khẽ cười - đừng như đứa con nít vậy - cô đẩy Vương Nguyên ra - cậu nói xem, bổn tiểu thư này ở cái bệnh viện chán rồi nên muốn tỉnh để đi chơi, chứ có gì như bộ dạng bị thương đâu mà cậu phải lo lắng thế

- Thế hả? - Vương Nguyên cười nham hiểm - thế này thì sao? - cậu đụng nhẹ lên vai Di Di làm cô nhăn mặt vi đau

- Thằng nhóc này, muốn chết hay sao mà.


Chương Đôi Lời Của Tác Giả

39 Xin được gửi lời chào thân thiện đến mọi người, cuối cùng tớ _ tác giả Dương Thiên Trúc Linh cũng có thể khép lại tác phẩm đầu tiên của mình rồi, hai nhân vật chính từ không hợp cũng thành hợp, cũng xin cảm ơn tất cả các bạn đã đồng hành cùng truyện của mình trong thời gian vừa qua, khoảng thời gian trôi nhanh quá, mình sẽ điểm lại một số thành quả của truyện và tiếp tục triển khai bất ngờ mới

1.


Chương Ngoại Truyện 1: Mãi Mãi Yêu Anh ( Phần 1 )

40 . . . 5 tháng sau. . .

Thời gian: Sáng ngày 18/6

Địa điểm: Biệt thự ROSE ( nhà Di Di )

- Con gái, giờ này vẫn còn ngủ sao?

Thiên mama gõ cửa phòng của bảo bối Thiên gia

- Mama, thường ngày con vẫn dạy trễ vậy mà? Kêu chi sớm vậy?

Trên giường, Thiên tiểu thư của chúng ta vẫn còn nằm ì ra đó, cuộn chăn khắp mình, tối hôm qua cô thức khuya để làm bài tập hè nên sáng nay dậy muộn là phải

- Mẹ nói cho con biết, hôm nay là ngày con chào đời đấy

- Gì cơ? Ngày con chào đời á? Nếu vậy sao con đã biết nói biết đi nhanh thế?

- À mama nhầm, hôm nay của 15 năm trước là ngày con chào đời đấy

- À, là hôm nay sinh nhật con chớ gì

- Vâng bảo bối yêu dấu

- Vậy mọi người ăn sáng vui vẻ, hôm nay con chỉ có ước nguyện là muốn ngủ thôi

- Tuyết Nhi, mama nói cho con biết, giờ này con muốn ngủ chứ gì? Được, vậy để mama xuống tiễn Tuấn Tuấn đi

- Cái gì? Vương Tuấn Khải lên sao? - cô dựng cả người lên, vỗ vỗ mặt rồi - chờ con 5 phút, con xuống ngay

Mama ở ngoài chỉ nghe được tiếng đổ, bể của chai lọ rồi tiếng rớt điện thoại, lục quần áo, thật bó tay đứa con gái hậu đậu này mà

.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Nhật Ký Nữ Hoàng Vampire

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


Sakura, Nắm Tay Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Học Viện Hoàng Gia (Royal Story)

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 86



Đã Từng Có Một Fan Trung Thành

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21



Anh Chàng Bé Con

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28