21 Địa phương này gần với lối ra của Nhất Tuyến Thiên là một bãi đất hình cánh cung giống như cảng tránh gió tự nhiên, cây cối thưa thớt, bị dã thú đánh lén cũng dễ dàng phòng bị, phụ cận còn có nguồn nước, dựa theo lời của những người dẫn đường thì phương viên mười dặm xung quanh cũng không tìm được nơi nào thích hợp hơn chỗ này.
22 Ly khai khỏi đội ngũ, hành trình phía sau cũng chỉ có thể dựa vào nỗ lực chính mình, Lưu Ngọc mặc dù đúng là có lòng tin vào thực lực của mình, nhưng cũng không dám lơ là khinh suất.
23 Chu hạc bây giờ quả thật dị thường tức giận, nữ nhi của nó mới vừa sinh ra đúng mười ngày, vốn đang yên đang lành nằm trên lưng mình ngủ, lúc chu hạc đi ngang qua bầu trời Ma Vân Lĩnh này bất ngờ đụng đầu một cổ ác phong, nếu như ở bình thường thì thứ này đương nhiên không coi vào đâu, chính là không nghĩ tới hôm nay cư nhiên cứ như vậy đem nữ nhi cuốn đi mất.
24 Đêm khuya, Ma Vân Lĩnh chợt gió thổi cuồn cuộn, mưa bão như hắt gáo.
Ùng ùng tiếng sấm cùng từng đạo tia chớp một vô cùng sáng ngời phá vỡ bầu trời đêm một mảnh đen nhánh, trút xuống cả biển nước mưa.
25 “Cô nương, cũng không nên quá kích động, đối với thân thể không tốt lắm đâu. ”
Luyện Ma Sư nhàn nhạt liếc thiếu nữ một cái, lạnh lùng nói: “Đồ đâu? Nhanh lên một chút đưa cho ta đi.
26 “Hắc Tu tử, ngươi vội như vậy là muốn đi đâu?” Tôm binh đang cấp thiết chạy đi, chợt nghe được một cái thanh âm quen thuộc, quay đầu nhìn lại liền run rẩy một cái, quỳ xuống nói: “Quy thừa tướng, không nghĩ tới lão đại nhân ngài hôm nay lại có hứng thú đi ra ngoài dạo chơi một chút, được nhìn thấy ngài thật là muôn vàn vinh hạnh cho Hắc Tu, chúc đại nhân ngài phúc như đông hải, thọ bỉ nam sơn, ân trạch vĩnh miên.
27 Một canh giờ sau khi Lưu Ngọc thoát khỏi Thanh Giang thủy hà yêu phủ, yêu vương mới rốt cục từ trạng thái bị tê dại của độc dược từ từ khôi phục lại như cũ.