Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khi Đầu Bếp Xuyên Vào Xạ Điêu Chương 34: Chương 29

Chương trước: Chương 33: Chương 28



Diệp Hướng Vãn ngẩng đầu xem qua dáng vẻ nhếch nhác của Âu Dương Khắc, nước ở hai bên lọn tóc vẫn tí tách nhỏ xuống thì hé miệng cười.

Âu Dương Khắc bình sinh chưa ăn qua thứ gì có vị lạ như vậy, chua tới cực điểm mà cay cũng tới cực điểm. Hắn nổi giận đi ra ngoài, hung tợn nghĩ sau này nếu có cơ hội nhất định phải mạnh tay hành hạ Diệp Hướng Vãn một lần. Nhưng sau khi trở lại thấy nàng kiều diễm rực rỡ tươi cười, sự tức giận của Âu Dương Khắc chỉ một thoáng đã không biết chạy tới nơi nào, trong lòng mơ hồ nghĩ nếu như mỗi ngày được nhìn thấy nàng cười, cho dù cả ngày bị chỉnh cũng không sao cả.

Âu Dương Khắc ngồi trở lại bên bàn, khảy cơm, cũng không dám đụng đến món chân gà nữa.

Quay đầu nhìn Hồng Thất Công, trên đôi đũa của ông có một cục thịt gà, trong tay còn đang cầm một miếng gà thái sợi, ăn đến cực kì sảng khoái.

"Vãn Nhi, thịt gà thái sợi này vô cùng khác biệt." Hồng Thất Công khen ngợi.

Diệp Hướng Vãn cười giải thích: "Món này cần sử dụng ức gà vì đó là nơi thích hợp nhất để làm. Trước khi rán cần ướp bí liệu thật tốt, mỡ trong nồi cũng phải có nhiệt độ thích hợp, khi rán phải chú ý thịt bên trong phải chín, lại không thể rán quá lâu. Cho nên tuy rằng cách làm giản đơn nhưng khá thử thách kỹ thuật bếp núc. Một con gà muốn làm thành bốn món khác nhau, trọng lượng của con gà không thể quá nhỏ, bằng không thì không đủ dùng. Nhưng lại không thể quá lớn, gà quá lớn thịt sẽ không tươi non nữa, cho nên chọn gà cũng rất quan trọng. Đương nhiên, món gà chiên này còn có một chỗ tốt, không cần ăn với cơm, bình thường làm thức ăn vặt cũng được, dù nguội cũng vẫn giòn rụm thơm ngon."

Hồng Thất Công không ngừng gật đầu, ăn thịt gà trên đũa, lại gặm xương gà đến khô quắc mới ném xuống bàn.

Âu Dương Khắc ăn vài ngụm cơm lớn, cuối cùng miễn cưỡng ép xuống cảm giác cực chua cực cay, nhưng một thứ cảm giác cổ quái khác lại từ từ dâng lên.

Trong miệng hắn cay đến muốn phun lửa, lại chua đến ê ẩm, nhưng hương vị tẩm ướp còn sót lại trong khoang miệng tạo nên một sự mê hoặc lạ lẫm, trong lòng hắn tựa hồ có một âm thanh không ngừng nói: "Ăn thêm một miếng, ăn thêm một miếng nữa đi, thử nếm lại một lần nữa đi."

Rốt cục, hắn vươn tay run run khống chế đôi đũa, lại gắp chút thức ăn trong chén nhỏ.

Lần này hắn chỉ gắp một ít, đũa trên đầu chỉ dính chút xíu thì rút về để vào miệng nhấp nhám.

Lập tức cái vị chua chua cay cay lại tràn đầy khoang miệng hắn.

Đôi mắt hắn lại trợn tròn, sau khi ăn vài ngụm lớn cơm tẻ cũng như cũ không chịu được cái loại kích thích này, chỉ phải xông ra tìm nước súc miệng lần nữa.

Hồng Thất Công giơ đũa kẹp lấy phần nhỏ thịt đùi gà rán, bỏ vào miệng nhắm mắt nhai một hồi rồi nói: "Cách làm món này thoạt nhìn không khác thịt gà thái sợi lắm, nhưng chất thịt lại khác nhau, mùi vị cũng không giống nhau. Miếng thịt rán trước đó giòn rụm, cái này ngọt và béo hơn nhiều."

Diệp Hướng Vãn vỗ tay cười nói: "Thất Công thật là lợi hại. Cái này là thịt đùi gà, đùi gà vốn béo hơn so với ức gà, gia vị ướp cũng khác hẳn, khi chiên đùi gà tiết ra nước tự nhiên sẽ ngon hơn thôi."

Hồng Thất Công than thở: "Cùng một con gà nhưng lấy các bộ phận khác nhau làm bốn ra bốn món ăn khác nhau, mùi vị và chất thịt không cái nào giống cái nào, khó mà làm được."

Âu Dương Khắc lúc này lại từ bên ngoài đi vào, nặng nề ngồi xuống ghế, không nói lời nào bắt đầu ăn cơm, sau khi ăn vài ngụm lớn lại mon men gắp một tí chân gà trong chén nhỏ.

Diệp Hướng Vãn nhìn sắc mặt hắn đỏ lên, cúi đầu mỉm cười ăn miếng cơm cuối cùng trong chén.

Tuy nàng có ý trêu đùa hắn, nhưng sẽ không bao giờ hủy diệt tay nghề và danh tiếng của mình.

Món chân gà này tuy mùi vị nồng đậm nhưng nếu có thể ăn vài đũa thì sẽ nhận ra nó ngon như thế nào, sau đó muốn ngừng cũng không ngừng được nữa.

Hồng Thất Công nói: "Âu Dương tiểu tử, nếu ngươi không muốn ăn thì không cần cố gắng."

Âu Dương Khắc lắc đầu nói: "Mùi vị cay nồng nhưng lại không bỏ qua được. Mới vừa ăn

Loading...

Xem tiếp: Chương 35: Chương 30

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 120


Chân Tình Chân Mỹ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 110


Cờ Lê Số 14

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17


Là Lỗi Của Định Mệnh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26