Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khi Đầu Bếp Xuyên Vào Xạ Điêu Chương 31: Chương 26

Chương trước: Chương 30: Chương 25



Tuy Hồng Thất Công nói sẽ chỉ điểm công phu cho Diệp Hướng Vãn, nhưng hai người lại sớm đi tối dừng, chưa từng nghỉ ngơi ở nơi nào quá một đêm. Diệp Hướng Vãn mơ hồ cảm giác được Hồng Thất Công đang muốn làm gì đó nhưng ông không nói ra, nàng cũng sẽ không hỏi, thường ngày chỉ đi theo ông, nếu không dốc lòng luyện võ thì là chăm chỉ nấu ăn. Bàn về trình độ nấu nướng khéo léo, kỹ thuật càng ngày càng cao hơn trước, ngay cả khi ăn cơm, cũng thỉnh thoảng có mì sợi cuộn như tơ vàng hay là cơm chiên bát bảo hoặc là bánh bao bột gạo hấp, mỗi món ăn không hề lập lại, Hồng Thất Công ăn đến ngấu nghiến, mỗi khi ăn sẽ hô lên: “Thật là đã ghiền.”

Khi Hồng Thất Công truyền thụ võ công thì thấy suy nghĩ của nàng linh hoạt, ngay cả quyền pháp phiền phức như Tiêu Dao Du cũng chỉ dùng mấy canh giờ là có thể học được, điều duy nhất không đạt chính là công lực, nên muốn lấy công phu tinh tế năm xưa của mình dạy cho nàng.

Hồng Thất Công thấy rằng, Vãn nhi là nữ hài tử, nội lực tự nhiên nghiêng theo hướng âm nhu, vì vậy những năm gần đây ông luyện công phu cương dương không hề thích hợp với nàng, nên chỉ dạy nàng một ít võ công tinh xảo linh hoạt dùng để phòng thân. Còn về phần nội lực, phải dựa vào việc nàng tích lũy lâu dài khi tu tập vậy.

Diệp Hướng Vãn học quyền cước với Hồng Thất Công, cùng lúc học luôn võ công của đảo Đào Hoa, khi có chỗ không hiểu thì đi hỏi Hồng Thất Công, nhất định sẽ được giải đáp. Nhưng Hồng Thất Công luôn quang minh lỗi lạc, Diệp Hướng Vãn hỏi ông cái gì, ông sẽ đáp cái đó, còn mấy tờ công phu của Hoàng Dược Sư, ông không hề nhìn qua một lần nào.

Về phần “Bát Bộ Độc Kinh” mà Diệp Hướng Vãn đang đọc, trước kia cũng từng hỏi qua ý tứ của Hồng Thất Công. Nhưng ông chỉ ngẫm nghĩ rồi thở dài nói: “Vãn nhi, con phải nhớ kĩ, đạo dùng độc tựa như dùng binh khí, vốn không phân thiện ác, kết quả như thế nào đều chỉ dựa vào một ý niệm của người dùng. Do đó, con nên sử dụng nó một cách cẩn thận.”

Diệp Hướng Vãn gật đầu nói ‘Vâng’.

Cứ như vậy thấm thoát mấy ngày trôi qua, mặc dù Diệp Hướng Vãn chưa có kinh nghiệm thực chiến nhưng học hỏi thật sự nhanh, ngay cả Hồng Thất Công cũng không khỏi cảm thán rằng căn cốt thiên phú hơn người, khi luyện võ đúng là nhanh hơn người bình thường rất nhiều.

Một ngày nọ vào lúc mặt trời lặn, Diệp Hướng Vãn và Hồng Thất Công không kịp chạy đến trấn nhỏ, Hồng Thất Công thấy phía trước có một sân viện bỏ hoang thì muốn ngủ lại đó. Vốn Diệp Hướng Vãn tưởng sẽ chạy đến trấn nhỏ phía trước, nghe lời nghĩa phụ nói vậy cũng đành thôi.

Phòng ở bên kia đã lâu không có người ở nên đã sớm rách nát không chịu nổi. Trên nóc nhà có mấy lổ lớn, trong phòng cũng phủ một lớp tro bụi thật dày, Diệp Hướng Vãn quét sạch sẽ giường hẹp để Thất Công nghỉ ngơi, còn mình thì đi đến chợ trong thị trấn mua đồ làm bữa tối.

Giữa đồng không mông quạnh, nàng gấp rút dùng khinh công di chuyển, mới vừa đi được vài dặm thì nghe thấy tiếng đánh nhau ở phía trước. Diệp Hướng Vãn dừng lại, mũi chân chuyển một, dự tính đi đường vòng.

Bỗng nhiên một mũi tên dài bắn tới, kình lực mười phần. Diệp Hướng Vãn không dám đỡ, lắc mình né tránh, mũi tên liền rơi về phía sau cách nàng không xa, ghim thật sâu vào lòng đất, lông vũ trên đó còn không ngừng rung động.

Diệp Hướng Vãn nhìn lướt qua, thấy trên cán tên có một vòng thép bao lấy, phía trên còn khắc hình đầu báo, không khỏi “Ồ” một tiếng.

Lúc ở từ đường lần đầu tiên nàng gặp thần tiễn Triết Biệt, đã tỉ mỉ quan sát y, khi đó nàng thấy trong túi đựng tên của y chính là loại thép tôi khắc đầu báo này đây.

Chẳng lẽ lại là bọn họ?

Diệp Hướng Vãn có ấn tượng rất tốt với Triết Biệt, lại nghĩ đến Đà Lôi là huynh đệ kết nghĩa với Quách sư huynh, cho nên lặng lẽ trốn qua đó muốn nhìn xem tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Quả nhiên, có một đám quân Kim đang vây quanh ba người trên cánh đồng hoang dại. Ba người kia tựa lưng vào nhau, đúng là đám người của Đà Lôi rồi. Hình như Triết Biệt đã bị thương, lúc giương cung động tác không được lưu loát lắm.

Diệp Hướng Vãn đang muốn đi ra, đột nhiên tay áo bị người khác kéo lại.

Nàng quay đầu nhìn lại, ngoài ý muốn phát hiện ra yêu nghiệt Âu Dương Khắc đứng ở phía sau. Hắn đứng đó mỉm cười, một thân một mình, đám tì nữ và mỹ cơ xinh đẹp đáng yêu chẳng biết đi nơi nào rồi.

Âu Dương Khắc cười nói: “Nàng muốn làm gì?”

Diệp Hướng Vãn vừa thấy Âu Dương Khắc, trong lòng như có hồi chuông báo động. Hắn áp sát như vậy, nàng lại không hề phát giác, có thể thấy được công phu của hai người vẫn chênh lệch quá nhiều.

Nàng hất tay áo tránh khỏi tay Âu Dương Khắc, nói: “Đương nhiên là cứu người rồi.”

“Nàng không biết võ công, chẳng lẽ muốn đi chịu chết?” Âu Dương Khắc hỏi.

“Ngươi là người Tây Vực, đương nhiên không hiểu được cái gì gọi là ‘Đại trượng phu có việc nên làm có việc không nên làm’ rồi.” Nàng không muốn nhiều lời với Âu Dương Khắc nhưng biết rõ hắn có võ công cao cường, mình đánh không lại hắn, nên cứ nói một câu hết sức oai phong lẫm liệt để chặn cái miệng hắn lại trước đã.

Quả nhiên Âu Dương Khắc ngẩn ra, Diệp Hướng Vãn nhân cơ hội đó phóng về phía trước.

Âu Dương Khắc nhìn bóng dáng của Diệp Hướng Vãn, thấp giọng nói: “Câu nói ‘có cái nên làm’ của nàng là làm vì ai đây?” Cuối cùng đi theo bóng lưng của Diệp Hướng Vãn tiến vào trong trận.

Diệp Hướng Vãn thừa dịp quân Kim chưa phát giác ra mình, trước thi triển “Lan Hoa Phất Huyệt Thủ” điểm ngã hơn mười người. Lúc này đám quân Kim còn lại mới phát hiện ra sự tồn tại của Diệp Hướng Vãn, lập tức có một vài quân Kim xông đến.

Dáng người Diệp Hướng Vãn nhanh nhẹn khéo léo, khẽ chếch người rồi vọt tới. Nàng vừa muốn ra tay, đã có người đánh ra một chưởng từ phía sau lưng, đám quân Kim ở gần Diệp Hướng Vãn lập tức bị đánh bay.

Diệp Hướng Vãn nghiêng đầu nhìn thấy Âu Dương Khắc, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Trong nguyên tác Âu Dương Khắc vốn là một trong những cao thủ dưới trướng của Hoàn Nhan Hồng Liệt, sao bây giờ lại ra tay giúp mình vậy?

Nhưng có Âu Dương

Loading...

Xem tiếp: Chương 32: Chương 27

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Lan Lăng Vương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9



No Game No Life

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 63


Yêu Thích Không Buông Tay

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 24