21 Chỉ vì chuyện thầy Tuệ và Nhi mà hôm nay An đã suy nghĩ rất nhiều,đúng là An nói An nghĩ kế hoạch thì đúng là An nghĩ kế hoạch thật. Và hôm nay là chủ nhật nên Sinh và Tiên sang thăm An bế theo con của mình.
22 Sau câu chuyện của thầy Tuệ và Nhi,LOng và An đã không còn nhắc đến chuyện đó nữa. Nhưng hình như thầy Tuệ vẫn không quên được Nhi,thầy có nhiều hành động rất kì lạ.
23 Có vẻ như,khoảng sau một tuần thầy Tuệ đã quên được Nhi,cho dù Nhi ngay gần thầy Tuệ. Ngày nào đến lớp cũng gặp Nhi nhưng thầy vẫn cố gắng quên đi Nhi.
24 . . . . . Huhuhu. . . . tiếng khóc nức nở ở đầu dây bên kia. An đang ngái ngủ,nghe thấy tiếng chuông điện thoại réo lên nhấc máy. Hóa ra là Yên Đan gọi và tiếng khóc đó cũng là của Yên Đan.
25 . . . *Vì hôm trước,chương 24 Chi có việc bận nên là viết hơi qua loa,mong mọi người thông cảm*. . . =)))Ngày hôm nay,sau khi Long,An và thầy Tuệ biết Đan bỏ đi chỉ để lại một bức thư :- "Ba mẹ à!Con là Đan đây ạ!Con sẽ đi một nơi xa xôi để tĩnh tâm cho thoải mái.
26 Thời gian trôi qua là đã được một tháng. . . thế mà cô Yến vẫn chưa tỉnh lại. Sau khi cô ấy phẫu thuật,An và Long lại càng lo lắng. . . Vẫn là cảnh tượng đó.
27 Hôm trước,Đan nhìn thấy một bức hình trên Facebook. Bức hình có làm Đan đắn đo,lo lắng và suy nghĩ mãi. Chả là,bức hình đó là một bức hình có một con "hà mã" treo một tấm hình con "ngựa trắng xinh đẹp" lên trên tường còn bên cạnh bức tranh nó đang chạy bộ,ý nói "Con hà mã đang cố gắng trở thành con ngựa xinh đẹp".
28 Sau khi nghỉ Tết xong,An và Long,mọi người trở lại học hành và làm việc bình thường. Đến trường thì thấy Đan và thầy Tuệ đang ngồi nói chuyện với nhau,còn An và Long thì hình như lại có chuyện gì "lục đục nội bộ" thì phải,hay nói theo cách khác là "nội bộ có biến".
29 Sau khi biết sự việc của An và Long thì thầy Tuệ và Đan rất cố gắng để giúp đỡ hai người giảng hòa,nhưng có vẻ đã lâu mà chưa có động tĩnh gì cả. Long cũng không tặng quà hay xin lỗi An như lời thầy Tuệ nói ,An cũng không giữ được bình tĩnh chỉ biết khóc mặc cho Đan đang cố khuyên An nên bình tĩnh.