If I See You... TFBoys Chương 9: Tào Tháo Giá Đáo
Chương trước: Chương 8: Nhìn Một Chút Về Anh (2)
Ngày kế tiếp, cũng chính là ngày mà cái vé off fan có hiệu lực. Tuy 9 giờ mới bắt đầu nhưng trước cổng vào nhà hát TFBOYS đã tập trung đông đủ Tứ Diệp Thảo, Tiểu Thang viên , Thiên Chỉ Hạc, Tiểu Bàng Giải .
Bất chấp nắng mùa hè oi ả , mọi người vẫn đứng đó chờ thần tượng mình đến . Trong khi đó... , một số người ... chỉ một số nhỏ so với đám đông thôi nhé, vẫn nằm điều hòa quạt mát ở nhà với cái giấc mơ lý tưởng về soái ca của riêng nó . Tự nhủ rằng còn sớm chán . -.-
Về phía Dung Vi , nàng ta chỉ riêng về phần chọn quần áo để mặc mất đến 40 phút , 5 phút làm vệ sinh cá nhân , 15 phút còn lại là trang điểm -_- thôi bỏ đi...
Nói thế nhưng hai đứa nó vẫn đến kịp buổi diễn , còn sớm hơn 10 phút cơ , kì tích thật.
Vừa đến tìm chỗ ngồi ổn định , Hạ Lâm lại có cảm giác đau bụng , nó ôm bụng rồi cúi người xuống cho bớt đau , mặt tỏ vẻ nhăn nhó . Dung Vi ngồi kế bên hỏi:
" Cậu sao thế ? "
" Tớ phải đi ra ngoài "
Không biết sáng nó ăn cái quái gì mà bỗng nhiên tào tháo đến hỏi thăm , ổng lại chọn đúng cái thời điểm quan trọng nhất mới đến , không đùa chứ -.-
Hạ Lâm liếc nìn lên sân khấu " 10 phút nữa mà , chắc không sao " rồi chạy một mạch ra ngoài tìm kiếm niềm hy vọng nhỏ nhoi của nó .
*** Ta là dải phân cách đáng yêu, thế gian không ai đáng yêu bằng ta ***
Phía sau cánh gà .
Vương Nguyên cầm cốc nước cam lên , đến gần ghế cạnh Thiên Tỷ ngồi xuống thưởng thức
" Hôm trước cậu nhờ tớ kí làm gì vậy ? tớ không biết cậu thần tượng tớ đấy XD "
Thiên Tỷ đang bận chỉnh mic nên chỉ trả lời qua loa
" Bạn gái ý mà "
Vương Nguyên liền ho sặc sụa nhìn chằm chằm vào cậu ấy như thể người ngoài hành tinh
" Một người bạn , là con gái "
" à à , ra vậy , làm tớ cứ tưởng ... "
" Đừng suy diễn lung tung nữa , áo cậu dơ hết rồi kìa "
Nhìn xuống dưới phần thân áo của mình , Vương Nguyên thấy màu trắng thuần khiết của nó giờ biến thành một màu ... hừm... nên gọi nó là gì nhỉ ? ... cũng không đến nỗi cháo lòng đâu... chỉ là một màu cam cam chấm thêm vàng vàng ở gần eo thôi .
Còn 5 phút nữa , không đủ thời gian kiếm áo mới , bởi vậy Vuơng Nguyên đi ra hành lang , bước đến phòng vệ sinh nam công cộng gần đó , vặn vòi xả cố làm mờ vết dơ đi , cơ mà hình như viết dơ đó nó thích cậu ấy hay sao ý ... rửa mãi cũng không chịu đi .
Rồi Vương Nguyên nghe thấy tiếng một người con gái phía sau cửa ...
" Tớ có thể giúp cậu sửa "
*** Lại là ta đây : Dải phân cách đáng yêu muhahah ***
Lời thì thầm của con mắm Hane : " thật ra câu chuyện đã được ta viết xong từ 2 năm trước , nhưng chỉ là viết tay , không đánh máy =.= . giờ đâm ra lười đánh lên quá , cơ mà vì mấy thím TDT nên ta sẽ hy sinh tuổi thanh xuân của mềnh để viết tiếp câu chuyện này vậy :v thấy ta có đáng yêu không ? "
Xem tiếp: Chương 10: Không Cần Ánh Đèn Tỏa Sáng