61 “Sư huynh chờ chút!”Vị đệ tử tạp dịch liền lộ vẻ vui mừng nói, một tên đệ tử tạp dịch khác đứng sau nhanh nhẹn xoay người hướng về một kệ hàng đi tới, từ trên khay lấy xuống ba bình sứ nhỏ màu xanh, rồi lại quay lại đưa cho tên đệ tử kia.
62 Rời khỏi Xuyên Hương Lâu, quay trở lại con phố chỗ Đan Hương Các, đi dạo qua mấy tiệm đang bày bán mua một ít đan dược, đến chiều khi mặt trời sắp lặn hắn mới trở về căn nhà đá của mình.
63 Trong lòng bạch viên do Thạch Mục biến thành nổi lên cảm giác hưng phấn mãnh liệt khiến hắn nhịn không được khoa chân múa tay một cách vui sướng sau đó chỉ hai tay lên trời, nhe răng trợn mắt thoạt trông vô cùng cổ quái.
64 Sau một lúc, Thạch Mục mới dần dần khôi phục lại ý thức. Lúc này hắn mới phát hiện toàn thân mình từ đầu đến chân không có chút uể oải rã rời nào, ngược lại còn thần thanh khí sảng, đặc biệt đầu óc cũng nhẹ nhàng không ít, mơ hồ còn cảm thấy một chút sảng khoái lưu lại trong đầu.
65 Lúc này, Bạch Thạch cùng Lam Phượng hiển nhiên đã hoàn toàn bất đồng so với hai tháng trước. Họ Bạch đứng giữa lôi đài. Gân tay phồng lên, từng quyền tung ra mang theo tiếng gió gào thét cùng khí tức nóng rực như lò lửa, khiến cho nhiệt độ sân đấu tăng lên vài phần.
66 “Nguy hiểm!”“Bạch huynh, mau tránh đi!”Dưới lôi đài, mấy người có quen biết với Bạch Thạch thấy thế thì lập tức lớn tiếng kêu lên. ”Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, nhưng chỉ nhìn về phía Lam Phượng.
67 "Tiêu sư đệ, bên Huyết Long Hội ta cũng có hai vị đồng môn là thuật sĩ, nếu có vấn đề hay thắc mắc gì thì có thể thoải mái trao đổi với nhau. Vả lại thuật sĩ gia nhập bản hội, mỗi tháng đều được cấp một ít đan dược miễn phí, Tăng Linh Đan này là một trong số đó.
68 Thạch Mục nghe được lời đấy, trong lòng cười khổ không thôi, hắn dựa vào mấy vạn lượng mua đan dược tốn hai tháng thời gian mới đem Thiên Tượng công tu luyện thành tầng thứ nhất, so sánh với Bạch Thạch và Lam Phượng những người kia thì chậm hơn không ít, bây giờ áp lực trong lòng khá lớn.
69 Thạch Mục trầm ngâm tại chỗ một lát rồi lắc đầu, quẳng ý nghĩ đột nhiên xuất hiện đó sang một bên. Thiên phú thuật sĩ là chuyện hiếm có thế nào chứ, khả năng hắn có thiên phú thực sự không có mấy.
70 Thạch Mục tựa hồ không nhìn thấy vẻ khác lạ trong ánh mắt những người xung quanh. Tiếng búa nện vang lên liên hồi, mang theo âm thanh “Chát chát” khiến cho tấm sắt đỏ bừng không nghỉ.
71 Trời chiều chập tối. Thạch Mục ôm thù lao gần vạn lượng rảo bước đi về. Chỉ một nhiệm vụ rèn sắt như vậy đã lấy được gần vạn lượng bạc trắng, điều này khiến trong lòng hắn cảm thấy có chút thỏa mãn.
72 Khi Thạch Mục bước ra khỏi bệ đá hình tròn thì sắc mặc của lão giả áo xám đã bình tĩnh trở lại. "Xin hỏi tiền bối, lực cảm ứng nguyên tố của tại hạ có phải đã đạt tới hơn ba độ rồi không?" Thạch Mục đã nhìn thấy vẻ khác thường hiện lên trên mặt của lão giả áo xám vừa rồi nên hỏi dò.
73 “Có phải là đã phát hiện trong môn một đệ tử mới có tiềm chất thuật sĩ rồi hả?” Nho sinh trung niên được gọi là “Tạ sư” vốn nhìn thoáng qua lão giả áo xám sau lưng Thạch Mục, thản nhiên hỏi.
74 "Đệ tử có một chuyện không rõ, còn muốn thỉnh Tôn sư thúc chỉ điểm một hai. " Thạch Mục chần chờ một chút rồi chắp tay nói rằng. "Có cái gì hỏi mau!" Lão giả áo xám đảo ngược tròng mắt nói.
75 Ra khỏi cửa lớn của Linh Pháp Điện, bên ngoài đã không còn ai, những đệ tử lúc trước vây xem đã tản đi hết từ bao giờ. Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, nhìn xung quanh vài lần rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này.
76 Tinh hạt do Thôn Nguyệt Thức ngưng tụ trong đầu Thạch Mục chợt run lên, toả ra một lực hấp dẫn nhàn nhạt làm một đám Pháp lực từ trong dòng chảy của Pháp lực bong ra, tràn vào trong não hải, va đụng với tinh hạt trong đó.
77 “Hắn lại đến rồi… Hắn lại đến rồi!”Trong lồng sắt ánh vàng rực rỡ đặt tại lầu hai, một con vẹt thật lớn nhìn thấy Thạch Mục xuất hiện ở cầu thang liền vỗ vỗ hai cánh, cất cao giọng kêu réo.
78 "Kim sư huynh, sao tự dưng ngươi lại cảm thấy hứng thú với Thạch Mục này vậy? Tuy rằng thực lực hắn không tệ nhưng có lẽ còn chưa đủ để lọt vào mắt ngươi mà?" Hoắc Mậu nghe Kim Hoán nói chuyện, trên mặt liền lộ ra một tia lấy lòng hỏi.
79 Thạch Mục lại thỉnh giáo Hoắc Mậu mấy câu có liên quan đến những mục cần chú ý trong Tiểu Tỉ Thí, sau đó cáo từ, xoay người đi về phía lôi đài. Hoắc Mậu đưa mắt nhìn Thạch Mục rời đi, khẽ thở dài, sau đó cũng xoay người đi ra.
80 "A, chẳng lẽ tiểu tử này lại có thể tạo thành uy hiếp cho ta và ngươi hay sao?" Bên cạnh thanh niên áo đen đứng một tên Mập toàn thân sưng phù béo ú, trong mắt y nhè nhẹ loé ra tia sáng lạnh, như cười như không hỏi.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41