61 Edit: Ring. Giang Mộ Yên tất nhiên là một người yêu sách, mà toàn bộ sách trong thư phòng này lại được phân loại rõ ràng nên rất nhanh nàng đã tìm được quyển mình muốn.
62 Edit: Ring. “Buồn cười, cô ta ác độc như vậy mà lại muốn chết sao? Hừ, nếu thật sự, vậy còn là chuyện tốt, mọi người đều thoải mái!”Bùi Dạ Tập theo bản năng cười mỉa, nhớ đến bộ dạng Giang Mộ Yên lạnh lùng trào phúng hắn hôm qua, hắn như thế nào cũng không tin nàng ăn nói chanh chua như vậy mà lại đi tự sát.
63 Edit: Ring. Nhất thời nàng buông quyển sách trong tay, đứng lên bước đến mở cửa phòng, giương giọng nói với người trên lầu “Bùi Dạ Tập, ngươi không cần quá đáng! Ta ở ngay đây, không hề trốn, ngươi có chuyện gì thì lăn xuống đây mà nói!”Bùi Dạ Tập nghe được tiếng Giang Mộ Yên liền thả người rơi xuống, dùng khinh công tiếp đất.
64 Edit: Ring. Mà không lâu sau, ngoài của truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Thanh Thư mang theo hai gã sai vặt nhanh chóng đi tới. Thấy Bùi Dạ Tập thất hồn lạc phách đứng trước cửa thư phòng của Giang Mộ Yên, Thanh Thư cũng không chú ý nhiều đến vẻ mặt của hắn, chỉ cung kính nói “Đại thiếu gia, lão gia mời ngài lập tức đi qua!”Bùi Dạ Tập tựa như không nghe thấy, vẫn đứng nhìn cánh cửa đã đóng.
65 Edit: Ring. “Làm càn! Ai dám? Đại tẩu đừng tức giận, đều do Vũ Khâm mấy năm nay không dạy dỗ Dạ Tập cho tốt nên nó mới dám không tôn kính người lớn như vậy! Người đâu, gia pháp!”Giọng nói Bùi Vũ Khâm nhất thời lớn hơn vài phần, Thanh Thư cúi mi lên tiếng “Dạ, lão gia!”Không lâu sau, một cây thước rộng ba tấc, dài khoảng ba thước* đã được mang lên.
66 Edit: Ring. Trước Yên Vân lâu, vẫn là hai nha hoàn thủ vệ như trước. Bùi Vũ Khâm sau khi hạ kiệu, cho người rời đi liền một mình bước lên phía trước. Hai nha hoàn vừa định nói tiểu thư không muốn gặp bất kì ai, nhưng sau khi nhìn thấy người tới cư nhiên là gia chủ liền lập tức quỳ xuống.
67 Edit: Ring. Bùi Vũ Khâm nghe vậy thì mỉm cười một chút, cũng không nói gì thêm, chỉ bước lên thu dọn sơ sơ mấy quyển sách bày trên mặt bàn, dọn ra chỗ để hộp thức ăn, sau đó lần theo hướng phát ra tiếng của Giang Mộ Yên mà bước qua.
68 Edit: Ring. Đại phu rốt cục đến đây, sau khi vọng, văn, vấn, thiết* một hồi mới nói ra một đám lời phức tạp. (R: 4 hành động khi khám bệnh: nhìn, nghe, hỏi, chạm).
69 Edit: Ring. Bùi Vũ Khâm vừa được tiếng của Giang Mộ Yên, biểu tình lập tức vui vẻ lên “Yên nhi, con đã khỏe?”Nhìn sắc mặt vui sướng phát ra từ nội tâm của hắn, Giang Mộ Yên đau lòng một trận, giọng nói nhất thời cũng dịu đi mấy phần “Ngươi không cần lo lắng, ta tốt lắm, không có chuyện gì!”Nói xong liền muốn ngồi dậy, Bùi Vũ Khâm lại nhanh chóng tiến lên, bàn tay thon dài đè lại hai vai của nàng “Yên nhi, thân thể con còn chưa khỏe.
70 Edit: Ring. Trong lòng Bùi Vũ Khâm vốn có mấy phần hổ thẹn với Giang Mộ Yên, cho nên đối với những gì nàng chỉ trích mình, trách tội Dạ Tập, hắn đều có thể nhận.
71 Edit: Ring. Vì thế, Giang Mộ Yên nhẹ nhàng nheo mắt, nở nụ cười điềm đạm đáng yêu, không làm khó dễ nữa mà thỏa thuận gật đầu. “Ngươi đã lo lắng cùng nhân nhượng ta nhiều như vậy, huống chi những yêu cầu ngươi đưa ra hơn phân nửa đều là nghĩ cho ta, nếu ta cự tuyệt, tạm thời không nói vậy là không biết điều, thì chẳng phải uổng phí ý tốt của ngươi sao?Chuyện này liền y theo lời ngươi, trước mắt không tuyên bố.
72 Edit: Ring. “A? Làm sao có thể? Ta rất cao hứng a!”Giang Mộ Yên cúi đầu, một bên giải thích, một bên còn nghĩ xem nên đưa quà gì mới thích hợp!“Vậy sao con vẫn cúi đầu, còn mang bộ dáng hồn đi đâu mất?”“Ta đang suy nghĩ nên đưa quà sinh nhật gì cho ngươi a.
73 Edit: Ring. “Vậy Yên nhi chuẩn bị tặng ta cái gì?”Bùi Vũ Khâm vốn là không hiếu kỳ, nhưng thấy bộ dáng nàng suy nghĩ, vắt óc nãy giờ cũng không khỏi bắt đầu tò mò.
74 Edit: Ring. Vấn đề này khiến đôi mắt Bùi Vũ Khâm nhất thời trở nên sâu thẳm, nhưng không phải vẻ lạnh lùng băng giá mà là tình cảm ấm áp. Trong đôi mắt đó có một cỗ dịu dàng, tựa như đang hoài niệm.
75 Edit: Ring. “Dạ Tập lúc mới hai, ba tuổi đã không có mẹ, tính đến giờ cũng đã hơn mười bảy năm. ”Bùi Vũ Khâm hơi rũ mắt, khi nhắc đến mẫu thân của Bùi Dạ Tập, vong thê của hắn, giọng nói hắn cũng trở nên lạnh lùng hơn so với trước, dường như có vài phần tiêu điều.
76 Edit: Ring. Áo trắng lướt nhẹ, tóc đen phất lên, bước chân Bùi Vũ Khâm hơi ngừng lại, hiển nhiên là có chút không quen khi bị người khác gọi thẳng tên như vậy, bất quá hắn vẫn mang vẻ bao dung mà nở nụ cười, sau đó thật sự rời đi.
77 Edit: Ring. “Tiểu thư? Tiểu thư!”Nhìn sắc mặt không tốt của Giang Mộ Yên hơn nửa ngày, Hồng Nguyệt không nhịn được nữa mà nhẹ nhàng gọi mấy tiếng. Chung quy cũng không thể cứ đứng đây ngẩn người chứ?“Chuyện gì vậy, Hồng Nguyệt?” Giang Mộ Yên bị gọi hồi hồn, ngược lại uể oải hỏi vì sao Hồng Nguyệt gọi nàng.
78 Edit: Ring. (R: minh tranh cùng ám đấu: tạm hiểu là tranh đấu công khai với lén lút). “Nương, con đi xem Giang tiểu thư!” Bùi Phong nói xong liền ra vẻ muốn đi.
79 Edit: Ring. Ban đêm, Giang Mộ Yên trầm tư suy nghĩ đã một buổi chiều cũng không thể nghĩ ra quà sinh nhật gì nàng có thể đưa mà Bùi Vũ Khâm lại chưa từng gặp qua, có thể khiến hắn cảm thấy mới mẻ.
80 Edit: Ring. Hắn vì sao lại đến đây tìm Giang Mộ Yên? Còn gọi nàng Giang tiểu thư mà không phải đệ muội!Người này xưa nay cũng không thường tiếp xúc với Giang Mộ Yên, ngẫu nhiên có gặp mặt một lần cũng giữ khoảng cách, khách khí mà gọi một tiếng đệ muội.