21 Trong lúc Luhan đang thổi vào lòng bàn tay bé nhỏ của mình (do đau) thì nghe có tiếng người gọi mình. Cậu vừa ngước lên chưa kịp nhìn xem ai đang kêu thì bản thân đột nhiên xoay vòng.
22 Sau vài vòng, Luhan dừng lại ở trước mặt anh, cậu nhìn chằm chằm Sehun rồi khẽ cất lên một tiếng thở dài khiến cho anh phải nhíu mày
_Được, tôi sẽ hôn anh coi như phí anh cõng vậy
Suy nghĩ cậu có lúc thì rắc rối, có lúc lại rất đơn giản.
23 Sehun vẫn bước đều đều trên con đường vắng. Ai cũng đều phải công nhận thể lực của anh thật tốt vì quãng đường đã trải qua vốn rất dài. Trong khi đó Luhan vì ngồi trên lưng Sehun mà rảnh rỗi nghịch tóc anh.
24 Lưng chừng cảm xúc
Một buổi sáng chủ nhật thật hiếm hoi
Baekhyun ở trong phòng đã chỉnh chu bản thân thật dễ thương. Với chiếc áo sơ mi màu trắng đơn giản kết hợp với quầnn đen bóng bó, cùng đôi giày Pumma màu tím.
25 Luhan dùng hết sức lực mà cậu có để xô anh ra. Sehun thoáng giật mình vì cậu thức, nhưng anh lại nhanh chóng tạo ra một nụ cười hoàn hảo vô cùng
_Cuối cùng em cũng chịu thức rồi
Nụ cười hoàn hảo của Sehun là để che giấu sự luốn cuốn ở trong người anh.
26 Luhan khẽ thở dài
Một nụ hôn cuồng nhiệt kéo dài hơn 5", cậu và anh xém chết vì thiếu oxi nên mới chịu buông nhau ra đó. Chứ không thôi thì đã quyến luyến không rời rồi
Thái độ của Luhan trong nụ hôn đó, không hợp tác cũng chẳng kháng cự.
27 Từ giọt nước nhẹ chạm vào cơ thể khiến Luhan rùng mình. Hình như là trời bắt đầu mưa rồi. Cho dù cảm thấy hơi lạnh, cho dù biết rằng bản thân sẽ bị ướt mưa, nhưng cậu vẫn ngồi lì ra đó.
28 Sau ba ngày bệnh vật vã, Luhan đâm ra lơ anh. Ai bảo cái tên Sehun cứ hay cuồng hôn thế cơ chứ. Anh bèn ngày ngày dỗ ngọt làm nũng với cậu, cuối cùng cũng thành công.
29 Tao nhìn chằm chằm vào tên Kris đang cố gắng lãng tránh mình, lườm hắn một phát
_Đương nhiên rồi - Tao chắc nịch
Kris vốn cũng rất phong độ, nghe nói hắn qua tới tận đây để cưa cẩm Luhan, Tao lại lườm Luhan một phát.
30 Quay trở lại chiều hôm qua, Sehun lúc ra về vô cùng im lặng, không hó hé quấy rối Luhan một tiếng nào. Ngoan một cách kì lạ đến Luhan cũng có thể dễ dàng nhận ra.
31 Vào một ngày thứ 6, bốn đứa trốn học đi chơi. Bọn này đến một nơi chứa đầy trang phục độc đáo và đẹp mắt. Nhưng trước hết phải vào một công ti cái đã
Đây là một công ti tương đối lớn, những nhân viên nhìn đám nhóc con dám ngang nhiên bước vào thì rất chướng mắt.
32 Trong đêm tối tĩnh mịch, một tin nhắn bất ngờ được gửi tới. Luhan tuy đã ngủ nhưng thính giác của cậu lại rất nhạy, cậu nhanh chóng đọc tin nhắn rồi nhanh chóng rời khỏi nhà,rời khỏi đất nước này.
33 Chanyeol đặt cậu lên giường ngồi, mọi người cũng ngồi xung quanh cậu
Một tuần trước, trong đêm tối, một Chàng trai đã gửi tin nhắn cho Luhan. Chàng trai đó là Min Jun - bạn thân của Luhan
”Gặp tớ, tớ sắp không chịu được rồi”
Min Jun bị mắc bệnh nan y từ khi mới bước vào lớp 11.
34 Chắc mọi người dễ dàng nhận ra được đâu là lời của ai mà nhỉ. Công nhận mẹ Luhan tinh mắt ghê, lại còn trẻ con và hay đùa nữa. Mà lại già lẩm cẩm cứ “nhầm” suốt.
35 Chanyeol cứ lôi kéo Sehun tới một địa điểm nào đó. Có vẻ như rất thần bí. Phố xá đông đúc như thế này Sehun không thể không bám theo, bị lạc thì nguy to
Anh đặc biệt chú ý tới những cây anh đào ven đường, chúng to và nở đầy hoa.
36 Và cách nơi đây cũng không quá xa. . .
Tao cứ nhìn điện thoại chằm chằm mà căm thù. Cái tên Kris đáng ghét đó, hắn làm cái quái gì mà nhóc này gọi hoài mà không được.