21 Vào một ngày làm việc nào đó, cô lại bị gọi vào phòng làm việc của Đổng Phương, trực giác mách bảo cho cô biết nó cũng không phải là chuyện tốt gì. “Cốc Tâm, cháu đến rồi à.
22 Mười một giờ đêm, Đồng Hàn Thành mới vừa kết thúc đợi huấn luyện vào buổi tối, nghĩ trước nghĩ sau anh vẫn quyết định nên gọi một cuộc điện thoại cho Trình Cốc Tâm.
23 Tay nghề của Lão Du quả nhiên rất tuyệt, sau khi Trình Cốc Tâm thưởng thức qua thì khen không ngớt miệng. Khưu Nhĩ của bị lây bởi sự vui vẻ của Trình Cốc Tâm, mà bữa cơm này cô ăn liền ba chén.
24 Ngày đầu tiên lên lớp cũng rất thuận lợi, đại khái vì quân nhân đều luôn rất nghiêm chỉnh học tập, lên lớp thì cũng không có ai không có ý muốn nghe giảng, lớp này và lớp ở kiếp trước mà Trình Cốc Tâm đã từng phải dạy quả thật cách nhau một trời một vực.
25 Đồng Hàn Thành thừa dịp đó lại cho thêm một ngón tay, cô nuốt thật chặt ngón tay của anh, gần như hai ngón tay đã không thể nhúc nhích, anh sợ vật cực bự của anh sẽ phá nát cô.
26 Editor: Á bì“Chẳng lẽ em không để ý chuyện tối qua một chút nào sao?” Đồng Hàn Thành thích chọc giận Trình Cốc Tâm, mà không phải đang thật sự giận cô.
27 Editor: Á bì“Thủ trưởng, thủ trưởng…” Trình Cốc Tâm vừa vào cửa liền nghe từng trận khẩu lệnh hô to rất nhịp nhàng. “Trời ơi chị dâu, chúng ta tới chậm quá.
28 Editor: Á bìNghe thấy tiếng đóng cửa ở bên ngoài, cô ngã xuống giường, bụng lại không thức thời kêu lên mấy tiếng. Quay đầu nhìn đồng hồ, đã đến giờ ăn cơm rồi, nhưng chân cô không thể nào nhúc nhích được, vậy cô ăn cái gì đây? Chẳng lẽ anh cứ đi như vậy sao?diễn.
29 Editor: Á bìVừa khéo ở trên bãi tập bắn có một nhóm lính đang huấn luyện, “Bằng bằng”tiếng đạn vang lên bên tai không dứt, nghe thấy làm cho tâm của Đồng Phi Phi ngứa ngáy.
30 Editor: Á bìMặc kệ Trình Cốc Tâm không tình nguyện bao nhiêu, chuyện này đã được định. Cô không biết rằng Đồng Hàn Thành và Đồng Phi Phi đã lén lút giao dịch với nhau, cũng không biết mục đích lần tới thăm này của Đồng Phi Phi.
31 Editor: Á bìMới đó mà Trình Cốc Tâm ở lại quân doanh thêm gần nửa tháng nữa, nhiệm vụ dạy học của cô cũng sắp kết thúc. Nghĩ tới chuyện vài ngày nữa phải rời khỏi nơi này, trong lòng của cô lại có chút thương cảm.
32 Editor: Á bì Trình Cốc Tâm không hề phòng bị ngồi lên xe của Bành Lâm, dọc theo đường đi cô trò chuyện với anh cũng rất vui vẻ. Bành Lâm là một người thích nói, ở một chỗ với anh cũng không sợ không tìm được đề tài để nói.
33 Editor: Á bì Bành Lâm không nói cho Trình Cốc Tâm biết tiệc rượu đêm nay cũng có thể coi là nơi tụ hội gần nửa những người nổi tiếng ở trong thành phố này, mà chủ tiệc rượu hôm nay lại là một nhân vật rất nổi tiếng.
34 Editor: Á bì “Đối với sự việc ngày hôm nay tôi thật sự xin lỗi, nếu như không phải tôi dẫn cô tới đây thì cũng không xảy ra chuyện như vậy. ” Đối với chuyện ngoài ý muốn xảy ra, anh thật sự tự trách mình.
35 Editor: Á bì Thì ra đêm đó sau khi Đồng Hàn Thành trở lại quân khu, một mình anh thức đêm huấn luyện đến hừng đông, buổi sáng còn tiếp tục tham gia huấn luyện vào buổi sáng với nhóm lính của anh.
36 Editor: Á bì Đôi môi anh mềm mại và ẩm ướt, đây là cảm xúc cũng chẳng xa lạ gì với cô. Lưỡi của anh linh hoạt đẩy hàm răng của cô ra, thăm dò và trêu chọc ở trong cái miệng ấm áp của cô.
37 Một lúc sau, cô mới nghe thấy anh hỏi, “Em cảm thấy như thế nào? Chuyện này cũng đâu có một mình anh tham gia trong đó. ”Câu nói đó đối với cô mà nói như chậu nước lạnh đổ từ trên đầu xuống, quả nhiên tâm lý may mắn của cô đã bị bóp chết từ trong trứng nước.
38 Hôm nay Trình Cốc Tâm ở trong phòng trực thì nhận được điện thoại nói là có khách, sau khi biết được tên của người khách đó, cô mới biết thì ra là một người khách không mời mà đến.
39 “Hả? Anh sai rồi. ” Đồng Hàn Thành biết cô bạn gái nhỏ này của mình có đôi khi rất muốn được anh dỗ ngọt, dù là cô có nóng giận tới mức nào. “Anh giác ngộ thế là tốt! Hôm nay anh đi đâu vậy, sao trễ thế này mới gọi điện cho em.
40