21 Đan Tâm vừa thay đồ xong đã bay qua phòng Lâm Thiên Vũ cửa cũng không cần gõ trực tiếp đi vào. Lâm Thiên Vũ dựa lưng vào ghế hai chân thon dài duỗi ra gác lên bàn lười biếng nhắm hai mắt dưỡng thần.
22 Văn phòng thám tử tư theo dõi hai tư trên hai tư giờ nhưng một chút manh mối cũng không có, nửa tháng trời không tìm thấy gì dù chỉ là hạt bụi trên đế dày Lâm Thiên Vũ, họ bắt đầu nản.
23 Sóng biển vỗ rì rào mang theo hơi muối phả vào mặt mặn chát, hoàng hôn dần buông xuống, ánh mặt trời đỏ rực ở đường chân trời nhuộm ặt nước mênh mông thêm phần huyền bí, tĩnh lặng.
24 Đăng Quân từ ngoài đi vào nhìn mẹ và em gái ngồi trên sô pha xem tivi thở dài thườn thượt. Đồng Hiểu Hiểu không rời mắt khỏi màn hình, quan tâm tới côn trai.
25 Không biết Lâm Thiên Vũ về phòng ngủ từ lúc nào chỉ biết khi cô tỉnh dậy đã là thế này. Cô nằm cuộn tròn trong chăn bông ấm áp, đầu gối lên tay Lâm Thiên Vũ, cả người bị anh ôm chặt.
26 Đan Tâm không buồn để ý tới sự có mặt của ba mẹ. "Cô tốt nhất biến khỏi mắt tôi, đừng để tối thấy cô thêm lần nào nữa. Đứng dậy về phòng thu dọn đồ của cô đi ra khỏi nhà tôi ngay bây giờ.
27 Đăng Quân và Đan Linh mở cửa bước vào căn nhà tối om phảng phất mùi rượu lần mò bật công tắc đèn lên. "Sao mẹ lại ngồi đó uống rượu một mình còn không bật đèn lên nữa.
28 Thạch Thảo bật đèn lên, đặt đồ ăn đêm lên bàn cạnh sô pha, liếc nhìn qua giật mình hét toáng lên. "Má ơi, ma. . . . . . . . " Tiếng nói oan hồn uất vọng về.
29 Biệt thự Lâm gia. Cố Mĩ Yên ngồi trên ghế xem kế hoạch phát triển năm nay của DL, trong phòng phản phất mùi thuốc làm bà hơi khó chịu. Nhìn đến con trai nằm trên giường không biết bao giờ mới tỉnh dậy, Thiên Vũ nằm đó được một năm rưỡi rồi.
30 Lâm Thiên Vũ cầm ly rượu vang trên tay lắc nhẹ, mặt hằm hằm đen như đít nồi. Âu Dương Thiếu Phong âm thầm nuốt nước bọt không biết hắn đã làm sai việc gì khiến cho Lâm nhị thiếu tức giận.
31 Lâm Thiên Vũ bước lúc nhanh lúc chậm tiến về phía lùm cây trước mặt. Có phải không hay chỉ là hắn đang mơ. Trước mặt hắn một cô gái ngồi trên ghế đá đeo tai nhe khẽ ngân nga theo điệu nhạc.
32 Không hề có bóng dáng mà cô đang tìm, Đan Tâm hụt hững quay lưng lại chỉ là tên giống nhau thôi mà. Cô về Bắc Kinh hai ngày mới gọi điện về cho Thạch Thảo.
33 Tính đến hôm nay Đan Tâm làm thư kí của Lâm Thiên Vũ vừa đúng 12 ngày, bao nhiêu ánh mắt nhòm ngó chờ mong xem lúc nào cô sẽ ra đi, gần như cô đã trở thành tâm điểm chú ý của cả DL.
34 Âu Dương Thiếu Phong chép miệng lại có một đôi nữa đặt chân vào nấm mồ hôn nhân. "Học muội thật có bản lĩnh, tìm được một người như Châu Tuấn Kiệt để kết hôn thật không dể chút nào.
35 Đan Tâm ba chân bốn cẳng chạy lên phòng làm việc, lúc này không giải thích thì còn đến lúc nào. "Em cần nói chuyện với anh. ""Thư kí Trần tôi nghĩ giờ này cô phải ở nhà chuẩn bị đám cưới chứ nhỉ.
36 Lâm Thiên Vũ và Đan Tâm đi dạo trên đường khí trời buổi đêm se se lạnh. "Thạch Thảo nói Dương Huy về rồi. " Lâm Thiên Vũ bước chậm một bước rồi trở lại bình thường về thì đã làm sao.
37 "Chuyện mà dì nói là thật hay đùa vậy?" "Là thật. " "Cậu. . . cậu được lắm. " Dương Thừa Văn tức muốn thổ huyết hận không thể lôi Lâm Thiên Vũ ra khỏi điện thoại mà đánh ột trận.
38 Đan Tâm ngỡ ngàng nhìn cảnh vật xung quanh, dùng một từ thì nói là đẹp hai từ là quá đẹp nơi này y như cung điện của nữ hoàng Anh vậy vừa hiện đại vừa cổ kính.
39 Lâm Thiên Vũ vừa bước vào phòng khách đã thấy năm gương mặt không thể quen thuộc hơn, ba mẹ, ông anh trai yêu quý và cả hai thằng bạn thân. "Hôm nay họp gia đình sao?" Lâm Thiên Vũ ngồi xuống ghế, không khí cô đọng thế này chắc có chuyện quan trọng.
40 "Hình như cô ta chê mình sống quá lâu muốn đi thăm lão Diêm Vương. " Uyên như oan hồn địa ngục hiện ra sau lưng Lâm Thiên Vũ. Cuộc điện thoại vừa nãy cô nghe không sót một chữ, dám bắt cóc chị cô còn dám lớn tiếng nói ném vào nhà chứa, lần này Nghi Anh chết là cái chắc.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 155