41 Căn nhà hơi nhỏ, cũ kĩ và ẩm mốc. Cái kiến trúc cũng khá kì lạ khi các cửa được xây hoàn toàn ngược so với hướng mặt trời, giống như là để hạn chế tiếp xúc với ánh sáng vậy.
42 Căn phòng rộng chừng 20m vuông, giữa cái không gian biệt lập so với cuộc sống bên ngoài. Xung quanh chỉ có tiếng quát tháo, đâu đó tiếng khóc sụt sùi của một vài người khác.
43 “ Sunny đường khóc nữa em ak”“Anh đây rồi, bước lại đây với anh nào”. “Sunny! Sunny. Em đi đâu vậy…”“Đừng đi, quay lại đây với anh !!!. . . . . . ”Rè è è ….
44 Nhà chú Sáu là một căn biệt thự nhỏ ở biệt lập so với những ngôi nhà khác ở quận 8. Cánh cổng đen to, phía trước là phòng cũa bảo vệ. Cứ đến ngày đầu tháng là có người cữa chú Sáu gọi cho Tibu.
45 Có khi nào bạn đang rảo bước trên một con đường thì tim của bạn chợt xao xuyến khi gặp một người nào đó? Chỉ cần một ánh mắt thôi cũng đủ làm cho trái tim của bạn lệch nhịp…Bạn chợt nghĩ rằng người đó và bạn hình như có duyeng6 số, hay đơn giản định mệnh đã đưa hai người đến gần nhau…Có đến hang tỷ người trên thế giới này, thế nên hiển nhiên, khi phát hiện một người mình cảm thấy rất thích, đó cũng chỉ là cuyện bình thường.
46 _Xin giới thiệu với em đây là anh Tuấn, giám đốc của công ty này. – Anh Minh mở đầu câu chuyện bằng lời giới thiệu. _Chào anh!- Tibu lễ phép. _Chào em, Tibu! – Anh Tuấn cởi mở và tiếp tục nói.
47 Tibu cứ tưởng Đà Lạt về đêm mới là đẹp nhất. Nhưng Sài Gòn cũng có cái hay của nó, không biết từ lúc nào Tibu thích cái nhộn nhịp và rộn rang của Sài Gòn.
48 Cả hai vẫn đung đưa theo tiếng nhạc, chân vẫn di chuyển theo từng giai điệu. Tay trong tay, Jenny khẽ dựa đầu vào vai Tibu…. _ Hay mình cứ vờ như yêu nhau đi anh ! ….
49 Đôi chân đó dừng bước ngan bàn Tibu. Nhìn Tibu rồi nói:_ Tên gì ? – Lạnh lung và vô cảm, ánh mắt đó vẫn đẹp như ngày nào, nhưng nó ko còn nhìn Tibu 1 cách trìu mến và ấm áp nữa.
50 Nhìn cái cảnh Sunny cứ cười đàu với thằng đó, Tibu chẳng thể nào chịu nổi. Đúng là cuộc đời, đảo ngược 180 độ chỉ trong tik tak, khiến con người ta chẳng biết được điều gì.
51 _Đôi khi không phải cứ may mắn là tốt Jenny à. _ Rồi sao ? Kệ anh, em ko quan tâm. – Jenny lướt nhẹ từng ngón tay lên người Tibu. Qua vai, lên khuôn mặt tibu rồi dần xuống ngực.
52 Trời Sài Gòn sáng sớm trong lành vô cùng, cái không khí không bụi bặm, không ô nhiễm và không oi bức khiến cho con người ta cảm thấy thật thoải mái, mọi người đã tràn ra đường và bắt đầu ngày mới của mình, hai bên đường hàng trăm sinh viên đã bắt đầu nối đuôi nhau tới lớp học.
53 Mấy ai biết được tibu này là một thằng hèn nhát, và nhu nhược. . . phải không sunny. . . Hình như anh luôn biết thái độ của em như thế này là vì sao nhưng lại luôn phớt lờ làm như không biết và tỏ ra không hiểu một cách ngu ngốc.
54 Tất cả có phải là luật nhân quả hay không sunny? Ngày hôm nay do chính tay anh tự tạo ra đúng không… Kể từ cái đêm tibu bỏ mặc sunny trong đêm sương lạnh lẽo, số điện thoại sunny không còn liên lạc được nữa.
55 Thật ra ngay từ đầu, tibu đã hiểu rõ lý do tại sao đối với tibu sunny cứ như là một điều gì đó vô cùng huyền bí và không thể nào thôi suy nghĩ về nó. Cảm giác giống như là nhìn vào khoảng trời mênh mông và bất tận, sâu thẳm hun hút, một chút ghê rợn một chút thích thú và vô cùng tò mò không biết có gì ở trong đó… Tibu chưa bao giờ có thể hiểu được suy nghĩ của sunny, ẩn chứa đằng sau khuôn mặt xinh đẹp là điều gì trong đó, tibu đã yêu thương sunny bằng cả trái tim mình, hy sinh tất cả… Có thể là tuổi thanh xuân, có thể là nụ cười, hoặc họa may có thể là những gì quý giá nhất đối với tibu… nhưng tibu không bao giờ hiểu được tại sao trong sunny, dường như chẳng cần đến thứ tình yêu quý giá đó, phải chăng chỉ là lấp lại lỗ hổng quá lớn trong trái tim vỡ vụn vì tình yêu của sunny.
56 Tình yêu đó, chẳng phải là thứ nhất thời đến rồi lại bất chợt biến mất. Nó khác với cái cảm xúc của tuổi mới lớn, dễ đến dễ đi và để lại một chút ngậm ngùi cùng tiếc nuối.
57 Những tia nắng đầu tiên bắt đầu xuyên qua từng khe cửa, cái hơi ấm của bình mình bắt đầu vuốt ve khuôn mặt của tibu. Có lẽ một ngày mới đã bắt đầu, tibu cựa mình và hơi nhăn mặt vì vùng bụng vẫn còn đau rất nhiều.
58 Sáng hôm đó, khi đang ở trên xe chuẩn bị về đến nhà thì jenny nhận được tin tibu gặp chuyện. Lúc đó jenny hoảng loạn vô cùng, tay chân run rẩy, không làm được gì cả.
59 -Mày dạo này gầy quá đó Long-Ừ, mày cũng đâu khá hơn gì hả tibuNgày đầu tiên xuất viện, tibu liền đến thăm Long. Cũng đã lâu rồi cả hai không gặp, mà ngay cả những lúc bình thường, mỗi khi gặp nhau, họ cũng chẳng nói gì nhiều với nhau.
60 Nhớ được thì đã làm sao chứ, dù sao đó cũng là những chuyện không nên nhớ tới nữa…Mà cuộc đời này cũng thật kì lạ, có những người dành cả cuộc đời để quên đi những điều không muốn nhớ… những người còn lại thì dành cả cuộc đời còn lại để cố gắng níu giữ những điều không muốn quên, dù nó là đau buồn hay hạnh phúc….