21 Lúc này thời gian như chậm lại, chậm lại mãi. Đối diện với cặp mắt màu xanh của Mặc Vũ, Vô Ngân không tự chủ được bị hút vào đó. Đồng tử màu hổ phách của cô không khỏi co rút mãnh liệt, dường như thế giới chỉ còn cô và Mặc Vũ, không còn Mặc Nghiêu bên cạnh, không có tiếng động nào lọt vào được, im lặng đến quỷ dị.
22 Vì sự kiện Mặc Vũ trở lại nên cả lớp E quyết định sẽ xuống nhà ăn liên hoan một bữa. Ngay sau khi tiết học kết thúc, mọi người nhanh chóng giải tán đi ăn trưa, ngay cả tảng băng như Mặc Nghiêu cùng Vô Ngân bị sự nhiệt tình lôi kéo, sự việc phát sinh ngoài ý muốn giữa Mặc Vũ và Mặc Nghiêu cũng nhanh chóng bị lãng quên.
23 Ngay sau khi Vô Ngân xoay gót rời đi, nhóm người lớp E cũng kết thúc bữa ăn và lên lớp. Khi mọi người đi qua chỗ cầu thang có cốc Capuchino đổ lênh láng, Thiên Lam là người đầu tiên tỏ ra khó chịu- Ai lại làm rớt cà phê ra mà không chịu dọn đây ? Sau đó nhóm người bắt đầu tập trung sự chú ý lên vũng cà phê trên bậc thềm.
24 Cả giờ ăn tối Mặc Nghiêu trầm mặc, Vô Ngân vốn không để tâm nên cũng chẳng nói gì nhiều. Thấy thế mọi người cùng lớp lại được dịp trố mắt, 2 cái con người này lại xảy ra loại sự tình gì rồi ? Mặc kệ ánh mắt của mọi người, cô nhìn lên đồng hồ, còn một tiếng nữa mới đến giờ hẹn, thôi thì đến trước.
25 Sáng hôm sau- Thầy hiệu trưởng vừa thông báo cho tôi kí túc xá của học sinh có hiện tượng đi ra ngoài quá giờ giới nghiêm. Nhất là kí túc xá nữ.
26 Sáng hôm sau, tập thể lớp E tập trung ở sân chính của học viện. Vì học sinh lớp E không ai là không nổi tiếng, kể cả học sinh có thực lực bét nhất thì so ra với lớp bình thường vẫn là cao hơn cả một trình độ , cho nên đường như học sinh tất cả các lớp thường đều chen nhau đứng ở hành lang các dãy nhà học để chiêm ngưỡng " thiên tài ".
27 Trước mắt mọi người là ngôi biệt thự trắng ẩn mình trong làn sương đêm. Biệt thự to ang theo vẻ ngoài cổ kính và có chút gì đó. .
28 Đôi đồng tử màu hổ phách của Vô Ngân cơ hồ ẩn nhẫn ánh lửa. Đối mặt với cặp một người thú này khiến cô vừa tức giận lại không nỡ xuống tay.