81 Cửa mở ra, nó xách một giỏ quà bước vào, mỉm cười nhìn Kathryn, hỏi:" Cô đỡ hơn chưa?" Từ sau khi biết tình trạng của Kathryn, trong lòng nó nảy sinh một chút thương cảm thay cho cô ta.
82 Vài ngày sau, nó không đi học, Kathryn được ra viện. Không hiểu sao, hắn và Kathryn luôn tỏ ra thân thiết, lúc nào cũng đi bên cạnh nhau, trong khi đó, nó đi đâu thì không ai biết.
83 Trong phòng tiệc. . . Nastia cau mày nhìn đồng hồ:" Sao giờ Sophia vẫn chưa quay lại nhỉ?" Dania quay sang hỏi:" Sophia vừa đi đâu sao?" Nastia gật đầu:" Ừ, nó bảo là ra đằng sau khách sạn có chút việc, lâu vậy rồi vẫn chưa quay lại.
84 4 năm sau. . . Lâu đài màu trắng được quanh bởi một vườn hoa hồng, nằm giữa một khuôn viên rộng lớn. Trong một căn phòng màu trắng trang nhã, bên cạnh cửa sổ thủy tinh nhìn ra phố phường phồn hoa náo nhiệt, có một thiếu nữ đang đứng.
85 Tại biệt thự của tụi nó. . . " Vợ ơi, em muốn ăn gì?" - Tiếng bọn hắn vọng ra từ trong bếp. " Gì cũng được!" - Bọn nó đáp. Năm nay bọn nó đã 20 tuổi, bọn hắn 21, đã ra trường và tiến vào làm trong tập đoàn nhà mình chứ không tiếp tục học đại học trong học viện.
86 Sáng ra, nó dậy sớm, mở rèm cửa lên, để ánh nắng chiếu vào phòng. Vươn vai vài cái, nó đi vào nhà tắm. Mặc một bộ đồ đơn giản, nó đi ra spa. Xong xuôi, John đến đón nó đi đến phòng trang điểm.
87 Nó đứng lặng trước cánh cổng màu trắng của ngôi biệt thự. Mọi thứ vẫn như 4 năm trước, nhưng nó đã rời khỏi đây. Cửa nhà mở khẽ, dì Lan bước ra ngoài.
88 Vì công việc ở công ti đã xong, hắn đi xe về biệt thự. Trong đầu hắn không ngừng hiện lên hình ảnh của nó. Nó vẫn chưa chết, nó vẫn còn sống, và bây giờ, nó đã quay trở lại.
89 " Hoàng Vũ Thiên Phong, anh tính ngồi trong phòng tôi đến khi nào?" - Tiếng rống giận truyền ra từ phòng Chủ tịch trên tầng 85 của tòa nhà tập đoàn A&D Entertainment.
90 Sáng hôm sau. . . Câu đầu tiên nó nói khi bước vào phòng làm việc là:" Con đỉa kia rốt cuộc cũng gỡ ra được!"Con đỉa ở đây ám chỉ ai thì mọi người biết rồi đấy! Quả đúng vậy, Chủ tịch của Hoàng Vũ sau gần 2 tuần chạy đến A&D làm "khách", hôm nay đã vì cuộc họp hội đồng mà bị lôi về.
91 "Sophia, xuống đây mẹ bảo!" - Mẹ nó gọi vọng lên tầng. Nó bước xuống nhà, cảnh tượng đập vào mắt khiến nó choáng nặng. Một đám người mang theo dụng cụ trang điểm đứng đầy dưới phòng khách, bên cạnh là vô số quần áo dạ hội đủ màu sắc sặc sỡ nhìn muốn lóa mắt.
92 " Sophiaaa. . . " - Hắn kéo dài giọng, chớp chớp mắt nhìn nó. " Ừm!" - Nó nhìn chằm chằm màn hình laptop, khẽ đáp. " Há miệng ra chồng đút táo cho nè!"Nó nghe lời há miệng ra, hắn nhẹ nhàng đưa miếng táo cho nó cắn một miếng.
93 Từ hôm đó trở đi, ngày nào phủ Takahashi cũng đón tiếp vị tiểu thư Imetori kia đến chơi. Cô tiểu thư này, ngày ngày không quấn lấy Ken thì cũng ngồi lấy lòng lão nhân Kokichi, mà lão nhân kia, tựa hồ rất quý vị tiểu thư này.
94 Trong phòng bệnh, mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Trên giường bệnh, một cô gái xinh đẹp nằm im lặng, hai mắt nhắm nghiền như đang ngủ. Gương mặt xinh đẹp hơi tái, đôi môi hồng nhuận, hàng mi dày và dài che đi đôi mắt.
95 Nó đang ngồi trong phòng xem hồ sơ, Nastia và Dania hớt hải xông vào:" Sophia, Mia, Mia, cậu ấy, cậu ấy tỉnh rồi, tỉnh lại rồi!"Nó xô ghế đứng bật dậy:" Thật sao?"Ba đứa nó phóng thẳng đến bệnh viện, tông cửa phòng bệnh đi vào:" Mia.
96 Ngày hôm sau, nó phát hiện mình nằm trong bệnh viện. Hắn cho nó ăn cháo còn ba tên bạn kia thì cho nó ăn mắng. Nó gãi đầu cười trừ cho qua chuyện. Chuyện Đinh Hải Anh được tìm thấy là đã chết trong phòng hội nghị của tập đoàn K&K nhanh chóng được báo chí đưa tin.
97 Minh Thư tung tăng bước đi trên con đường lát gạch trơn bóng của thủ đô Paris hoa lệ. Trên tay cô ôm một tập hồ sơ. Hôm nay, chính là ngày cô đi xin vào làm việc tại tập đoàn Warner.
98 Minh Thư đi ra khỏi rạp chiếu phim, trái tim lạnh lẽo như băng. Lần đầu tiên cô biết được, nhìn thấy người mình yêu lại yêu một người khác, là cỡ nào đau đớn.