41 Tới khi ba bạn nhỏ về tới trường, nói lời tạm biệt với Trâu Tề, đã là buổi tối. May mà trước đó tài xế của Trâu Tề đã gọi điện về trường xin nghỉ cho bọn họ, nên dù ba người không về kịp lớp học buổi tối nhưng cũng không bị phê bình.
42
Nghỉ đông chỉ được hơn hai tuần, tới mùng mười đầu năm, học sinh phải quay trở về trường. Bọn họ không thể về nhà đón tết Ông Táo, nhưng vẫn kịp đón Giao thừa! Bọn họ mới học lớp 10 a, lãnh đạo trường chuyên Tiền Hồ cũng thật vô tình vô nghĩa!
Đương nhiên, nếu không đi so đo sự thật khiến người tuyệt vọng này thì nhóm học sinh vẫn phi thường cao hứng.
43 Ở nông thôn, nhiệm vụ bận rộn nhất trong tết âm lịch chính là phải đi thăm người thân. Thế nhưng ông Thẩm Bình Trung, Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư đều không có người thân, cho nên đa số thời gian bọn họ đều ở trong nhà quây quần cùng nhau.
44 Thẩm Húc Thần muốn viết về một nhân vật truyền kỳ, nhưng bởi vì cậu viết tiểu thuyết giá không, cho nên Thẩm Húc Thần đã thêm thắt rất nhiều ý tưởng sáng tạo của bản thân trong nội dung truyện.
45
Mãi cho tới giữa tháng 7, Thẩm Húc Thần vẫn như cũ không thể liên lạc được với Trình Dĩ Hoa.
Trung tuần tháng 7, dựa theo lời mời của Trâu gia, Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư cùng nhau lên thủ đô chơi.
46
Sắp khai giảng năm học mới, Trình Dĩ Hoa biến mất cả kỳ nghỉ hè rốt cuộc cũng liên lạc với Thẩm Húc Thần.
“Cậu rốt cuộc cũng nhớ tới tớ? Tớ còn cho rằng cậu đã bị người ngoài hành tinh bắt đi rồi đấy! Lúc đầu tớ còn tưởng sau khi chuyển tới Tiền Hồ trấn, nghỉ hè tớ có thể tới tìm cậu chơi.
47 Trình gia đời đời đều làm ruộng kiếm sống. Trình lão gia tử cũng không ngoại lệ, đừng thấy ông ấy hiện tại có sở thích phong nhã gì đó mà lầm, kỳ thật bản chất bên trong ông ấy vẫn còn rất quê mùa.
48 “Con không vào thăm cậu ấy sao?” thấy Trình Dĩ Hoa vẫn ngồi lỳ bên ngoài phòng bệnh, Tần Ngọc tò mò hỏi. Cô vẫn luôn bề bộn nhiều việc, hàng năm thời gian có thể ở cạnh người thân phi thường ít ỏi.
49 Thẩm Húc Thần vội vàng kéo Trình Dĩ Hoa ra một góc lớp hỏi: “Đến cùng là thế nào? Sao cậu lại cùng lớp với tớ? Cơ thể tớ thật sự không sao rồi, cậu không cần phải tiếp tục chăm sóc tớ nữa.
50
Trong thời gian Thẩm Húc Thần tự vấn, thầy Tống lại lôi thêm một tờ giấy từ ngăn bàn ra đặt lên bàn.
Thầy Tống chỉ vào tờ giấy, nói với Thẩm Húc Thần: “Đây là danh sách những người đã đạt quán quân các năm trước.