Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Con Nhỏ Rắc Rối Chương 38: Hẹ Hò (phần 2)

Chương trước: Chương 37: Hẹ Hò (phần 1)



Dừng xe trước cổng công viên, Vũ Phong cho gửi chiếc xe rồi cầm tay nó kéo vào mua vé, khiến cô nàng đỏ mặt, không phải là ba năm không gặp Vũ Phong lại tu luyện lòng gan dạ từ Phương Tây rồi đó chứ, nó còn nhớ khi xưa đi học cấp ba thì Vũ Phong nổi tiếng lạnh lùng không ai làm động tâm trái tim băng giá của hoàng tử lạnh lùng. Mà không nói đến chuyện làm hắn yêu thích mình, đến đứng gần hắn quá gần cũng khó chứ nói gì đến nắm tay như bây giờ. Quả là thời gian sẽ làm thay đổi một con người!

- Sao anh lại đưa em đến đây?

Vào chổ này thì nó và hắn chính là cặp đôi lớn đầu nhất ở công viên, bởi vào đây chơi toàn trẻ con, nếu co người lớn thì cũng là ba mẹ đưa con đi chơi. Hơi có chút kì cục khi bọn nó vào đây.

- Ừ... anh chỉ muốn đi những nơi mà trước kia anh chưa đi với em.

Nghe Vũ Phong nói vậy Thiên Châu cảm thấy rất ngọt ngào, mặc dù bọn họ chưa xác lập quan hệ yêu đương, chưa ai nói với nhau câu yêu nhau nhưng chắc trong lòng mỗi người cũng rõ tình cảm của nhau.

- Anh khônh thấy ở đây rất trẻ con sao?

Cười cười có thâm ý Thiên Châu nháy mắt hỏi hắn, nó còn nhớ ba năm trước lúc đứng tại công viên này, nó rất muốn lôi kéo hắn vào chơi nhưng bị hắn từ chối một cách lạnh lùng làm nó vừa tức giận vừa tiếc nuối. Không ngờ ba năm sau người con trai lạnh lùng này còn nhớ để bù đắp cho nó.

Biết nó còn ghi hận chuyện cũ, cố tình khơi lại chuyện cũ, Vũ Phong nở một nụ cười khiến bao cô gái phải chao đảo, điển hình là rất nhiều bạn gái đang quay đầu lại nhìn. Hắn cầm tay nó kéo lại sát bên mình rồi ôm vào lòng thì thầm:

- Cô bé ngốc, không phải là giờ anh đang bù đắp cho em hay sao?

- Vậy... anh đẹp trai chúng ta vào thôi!

Nói xong nó thoát khỏi vòng tay hắn, rồi kéo hắn vào khu vui chơi.

Đầu tiên là bọn họ mua hai vé, chơi trò tàu lượn siêu tốc.

- Thắt dây an toàn vào.

Kéo nó ngồi lên tàu hắn lên tiếng nhắc nhở, thế nhưng Thiên Châu chưa kịp thắt thì hắn đã thắt thay làm mấy đứa trẻ trố mắt cười. Có một bé trai liếc nhìn nó sau quay nhìn cô bé tầm 8 tuổi bên cạnh nói:

- Cậu xem chị kia lớn rồi mà không biết thắt dây an toàn, còn bắt anh kia làm thay nữa chứ...

- Cậu thật là ngốc, đó gọi là lãng mạn, lãng mạn đó cậu biết không?

Cô bé không những cười theo cậu bé mà còn nhìn nó và hắn với ánh mắt ngưỡng mộ. Rồi cô bé nhìn hắn nở nụ cười lúm má đồng tiền dễ thương, cất giọng nói ngọt ngào:

- Anh đẹp trai, em là Linh Nhi rất vui khi được làm quen với anh, còn đây là Nhật Nam bạn của em, cậu ấy hơi ngốc anh thông cảm ạ.

Nghe cô bé nói mà nó trố mắt, hơ hơ đây có phải là lời nói của trẻ con không vậy? Mà sao cô bé sao chỉ nhìn thấy Vũ Phong không vậy, còn nó là không khí sao?

Còn nhỏ mà đã mê trai!

- Chào em.

Là trẻ con nên Vũ Phong cũng không trưng cáu bộ mặt lạnh như băng của mình ra, hắn nhìn cô bé chào lại.

Thiên Châu rất ghen tỵ với hắn, đúng hơn là ghen. Tại sao cô bé chỉ chào hắn, còn nó thì không? Còn hắn tại sao đi đến đâu có gái theo đến đó? Đến cả một cô bé cũng không tha.

Loading...

Xem tiếp: Chương 39: Hiểu Nhầm.

Loading...