Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 35
Chương mới nhất: Chương 35
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Câu chuyện nói về cuộc sống trong hoàng cung. Không hẳn trong cung nghiêm khắc như mọi người nghĩ thậm chí còn hơn ở ngoài. . . . Hiện truyện đã full và có hỗ trợ file prc dành cho thiết bị di động trên trang webtruyen.

Danh sách chương Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ


Chương 21

21 -"Thái y thế nào" Hăn sốt ruột -"Nương nương trúng kịch độc" Lão thái y lắc đầu vuốt râu -"Độc gì?' Chna glanhj giọng hỏi -"Kính bẩm hoàng thượng là Đại độc cốc" -"Cái gì?" Y tái mét hô lêN, ĐẠI ĐỘC CỐC, không thuốc chữa, đại độc cốc làm y tốn mất 3 năm nghiên cứu chế thuốc giải nhưng rốt cuộc y cũng phải bỏ cuộc, tại sao lại có kẻ hại độc ác tâm như thế chứ -"Độc đó không có thuốc chữa, cũng không có người chữa" Chàng trầm ngâm nói -"Không thể nào" Hắn lắc đầu thẫn thờ nói -"Thật đấy tôi đõ tiến sĩ rồi mà còn chưa chế được thuốc giải, không thể được, rốt cuộc lại có kẻ nào ác tam như thế thế" Y phẫn nộ nói, ánh mắt căm tức hiện rõ lên, chàng nhìn nhỏ mà không khỏi thương xót, nhỏ đau đớn ôm mặt nức nở, may mắn là lúc nãy cô dùng bữa trước nên chàng mới có thể biết được, nếu như nhỏ cũng ăn cái thứ đó, nếu như thật không thể làm chàng dám nghĩ tiếp, hắn bất lực nhìn gương mặt tái nhợt của cô, ánh mắt vô định thẫn thờ, quỳ bên giường hắn nắm chặt lấy tay cô nỉ non gọi cô nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, Nhật Quang lắc đầu chỉ có thể đứng nhìn, nếu như y nghĩ chắc chắn là có kẻ muốn hạ sát nhỏ nhưng không ngờ kế hoạch lại đổ bể, người đó biết hoàng thượng không thích ăn ngọt nên mới ra tay, vì nhỏ là người yêu đò ngọt lại hay nhanh nhảu ăn trước nên kẻ ngu ngốc đó mới chắc chắn không do dự.


Loading...

Chương 22

22 -"Hở, quay lại tiếp hả" Cô thản thốt -"Cái con nhỏ này" -"Anh đi đâu vậy?" Nhỏ lo lắng hỏi -"Anh phải sửa xong cái máy thời gian đã" Anh nhún vai nói -"Anh vẫn nuôi ý chí quay về hả" Y nói -"Tụi bây không về cũng để anh mày trở về quản lí cái tổ chức rối loạn đó chứ" -"A, vậy còn công chúa với chồng của nhỏ" Y liền tiếp đâm vêt dao thứ hai vào ngực anh, anh hít thở mạnh dằn cơn tức -"Anh, anh sao vậy, bị trúng gió độc hả" Y lo lắng nhìn anh -"Độc cái đầu em, sao em cứ thích đụng vào vết thương lòng của anh vậyh" Anh nhăn mặt nói -"Em không cố ý, anh phải cố gắng" -"Đúng, anh phải ngăn lệ, nuốt sầu, biến đau thương thành.


Chương 23

23 -"Kì Phong" Cô mở cửa khẽ nói, gió lạnh tràn vào căn phòng càng làm nến lắc lư dữ dội hơn cứ như là có thể tắt đi, hắn ngẩng mặt nhìn cô, ánh mắt phức tạp vô cùng -"Nàng về rồi à" Hắn đứng dậy, lấy theo chiếc áo trắng lông chồn trên ghế bước đến choàng qua người cô -"Mặc phong phanh thế này có ngày bị cảm" Hắn ôn nhu nói nhưng có cảm thấy từng phần lạnh băng trong giọng nói -"Tư Kì Phong, thiếp có chuyện muốn nói với chàng" Cô cầm chặt lấy một mép áo lông chồn, lẳng lặng ngồi xuống ghế, hắn cũng theo động tác đó mà ngồi xuống' -"Chàng chắc đã hiểu được phần nào chuyện lúc sáng" Cô cầm lấy tách trà nóng uống dở của chàng mà đưa lên miệng -"Ta chẳng hiểu gì cả" Chàng lạnh giọng nói -"Chàng đừng trốn tránh nữa, cũng đừng làm ra kiểu thái độ đó, thiếp phải trở về, chàng biết không hả" Cô nhấn giọng mạnh cố ý không hét lên -"Nàng đi rồi sẽ trở về" Hắn ngước mắt nhìn vào con ngươi tím xinh đẹp của cô, ánh mắt vô cùng buồn bã và mang chút hi vọng, một nhát dao như đâm vào tim cô, cô đau đớn gần như muốn òa lên -"Sẽ không trở về, mãi mãi là mãi mãi, cho nên lúc thiếp đi chàng hãy quên thiếp đi, thiếp nói trước với chàng thế này mong chàng hãy tiếp nhận sớm" Cô quay mặt đi hương khác nói -"TA KHÔNG CHO NÀNG RỜI KHỎI TA NÀNG LÀ CỦA TA" Hắn điên cuồng hét lên quăng tách trà vào tường rồi quay mặt bỏ đi Rầm.


Chương 24

24 -"Ê tụi tui hai mươi mấy rồi nha" Y nhăn mặt hất hàm nói -"Hừ, ta nói cho ngươi biết, nếu như ngày mai vào lúc mặt trời lặn ngươi không đến bãi biển ngoài thành đừng quên mang theo hai cha con họ thì ngươi sẽ mãi mãi không thấy được mặt vợ yêu của ngươi đâu" Hắc y nhân cười một tràn mang rợ nói -"Cái gì các ngươi, ta liều mạng với các người" Cô đạp chân hắn, làm hắn mất thăng bàng buông cô ra, cô xông thẳng đến mà không biết tình hình là như thế nào, lập tức bị tên hắc y nhân khác túm trụ lại, bàn tay hơi dùng lực bóp chặt cái cổ xinh xắn, hắn tái mặt -"Ngươi định làm gì, mau thả nàng ra" Hắn oán thần giận giữ nói, ánh mắt tràn ngập sự uy hiếp thoáng làm mấy cái tên màu đen kia rùng mình -"Là do cô ả ngu ngốc, coi như đây là con tin thứ hai, các ngươi liệu hồn mà làm đi" Bọn hắc y nhân mau chóng quăng vào không trung thứ khói cay nghiền đó rồi mau chóng bỏ đi -"Lan Nhi/ Jenny" Cả hai đồng thanh hét lên -"Trời ơi hét cái gì, các ngươi thật là.


Chương 25

25 -"Rốt cuộc khi nào đại huynh của nàng mới đến, ngươi nói trẫm nghe xem nào" Chàng sốt ruột, từ tối đến sáng không thể nào không lo lắng ngay cả ngủ cũng chẳng yên, cứ nơm nớp lo sợ cục cưng của chàng có chuyện gì -"Đúng thế, ngươi mau nói đi chứ" hắn cũng chẳng kém, tâm trạng vô cùng hỗn loạn khi nghĩ đến cô -"Hai người trước tiên đừng có đi qua đi lại nữa, choáng hết cả đầu, ông nội đó chừng nào đến thì sẽ đến ai biết được anh ấy đang làm gì, ta có phải thần thánh đâu mà hai vị hỏi ta, thật là.


Chương 26

26 Hoàng hôn một màu kiêu ngạo rơi trên đường chân trời của biển, lăn tăn từng gợn nước về phía xa, sóng tung bọt trắng xoá, từng đợt rủ nhau trườn lên cát mịn,ba chiếc bóng to cao, gương mặt anh tuấn, yêu mị đều trầm xuống một cách đáng kể, tóc theo gió mà bay vờn lên, càng làm cho ba nuười tăng thêm vẻ tuấn dật vốn có, ánh mắt chàng hàn lạnh ngước nhìn về đám người phía trước, mắt cũng âm thầm tìm kiếm thân hình nhỏ nhắn màu hồng gáng yêu của chàng, không phụ sự mong đợi của chàng hốt nhiên chàng đã nhìn thấy gương mặt mới chỉ xa gần một ngày mà nhớ mong kkhông chịu nổi, hắn từ nãy đến giờ sốt ruột vô cùng, tự hứa với lòng mình khi đã cứu được cô sẽ ôm chặt cô vào lòng không cho bất cứ ai động vào cô nữa và sẽ tự mình băm vằm mấy tên thối tha bẩn thỉu dám chạm vào cô, bắt cóc cô đi làm tâm trạng của hắn càng ngày càng hỗn loạn, y nhăn mặt lúc nào rồi mà ông anh chết tiệt kia vẫn chưa đến chứ -"các ngươi đến đúng giờ đấy, nhưng mà người đâu" Tên to cao nói, gương mặt nhăn nhó đầy vẻ tức giận -"Răng xen kẽ ngươi cứ tức giận như thế răng rụng hết đấy" Cô khoát tay vẻ mặt vô cùng ngông nghênh nói -"Ngươi.


Chương 27

27 -"Tuyết Lan, sắc mặt cậu trông không được tốt lắm" Cô nhẹ đặt tay lên trán nhỏ, nhỏ mỉm cười -"Không sao đâu, chắc là do thời tiết sắp sang đông đó, cậu biết cơ thể tớ hay mệt lúc trở trời mà" -"Ừ, ha tớ quên mất, nhưng mà cậu cũng phải chăm sóc sức khỏe mình đó" Cô nhăn mặt, thở nhẹ một cái, hai tay đan vào nhau, nhíu mày nhìn về phía kia, ba bóng người cực kì quen thuộc đang tiến gần đến chu đình nhỏ mà cô và Lan đang ngồi -"Lan Nhi, nàng thật là, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, trời càng ngày càng lạnh, nàng không nên ăn mặc mong manh như thế chứ" Chàng nhíu mày lắc đầu, tiêu sái đến chỗ nhỏ, cởi chiếc áo lông màu trắng trên người khoát vào cho nhỏ -"Tuân" Nhỏ ngước mặt nhìn người trước mặt đang ôn nhu ngồi xuống bên cạnh nhỏ -"Jenny, nàng đã nói cho Lan quý phi biết chưa" Hắn cũng theo đó mà ngồi xuống -"Chuyện gì vậy?" y khó hiểu nhìn hai người, an tọa đặt mông ngồi xuống, tay với lấy cầm lấy bình trà rót ra tách một ít trà nóng nhâm nhi từng chút một -"Lan, Tiến Vinh, tớ và Kì Phong sẽ thành thân" -"Ừ thành thân.


Chương 28

28 -"Cẩn thận, nàng đừng có cử động mạnh" Chàng nhíu mày yêu thương nhìn nhỏ làm cho chúng hậu phi hằn hẳn lên gương mặt vẻ ghen tị độc ác. Nếu như bọn họ cũng có thai thì chưa chắc đã được chăm sóc như thế này, Hiền phi bực dọc liếc ngang liếc dọc bỗng bị thu hút bởi y, y một thân y phục ,màu trắng tao nhã, trên tay còn cầm chiếc phiến phe phẩy, gương mặt tuấn mĩ, ngũ quan vô cùng anh tuấn, tuy là con trai nhưng làn da lại trắng nõn, tuy thế nhưng vẫn ánh lên vẻ mạnh mẽ, nhìn ra Hiền Phi có ý với mình y nhếch mép khinh bỉ gật đầu với ả, cô cười khẩy lắc đầu nhìn y, y nhún vai, bước gần mấy bước, mùi dầu thơm, son phấn xông thẳng vào mũi cô và y, cô ho khan lấy tay quơ quơ trước chóp mũi, y nhay nhay cái mũi mình chịu không nổi mùi hương nồng nặc của bọn nữa nhân này, chết mất thôi -"Hai người sao thế" Nhỏ lo lắng hỏi -"KHông có gì" Cô cùng y đồng thanh tiêu sái từ tốn đến chỗ ngồi của hai người tùy ý mà ngồi xuống.


Chương 29

29 Cả năm người ngồi ở chu đình chờ đợi người sẽ cùng chiếc máy thời gian được "hồi sinh" đến, không khí không trầm không tĩnh cũng không quá nao nhiệt. Sau khi sắp xếp mọi chuyện, truyền chỉ cho Nhật Quang tạm thời quản lí giang sơn, lấy lí do chàng bận vài chuyện chu du ở ngoài còn vì sao dù không nói thì cũng chẳng ai dám hó hé mở miệng hỏi.


Chương 30

30 -"Ok nhờ vào ông Oken hết đấy" Cô cúp máy mỉm cười bước đến gần hắn ngồi xuống PHẠCH PHẠCH PHẠCH. Tiếng trực thăng trong gió làm cô giật mình, nhanh vậy sao, thật đúng là Oken nha, nhanh nhẹn thật đấy, chiếc trực thăng đáp xuống chỗ ban công mà cô hay hóng mát, tuy nói là ban công nhưng chiều dài và rộng của nó cũng thật chẳng phải để xem thường, cửa trực thăng mở vụt ra, xuất hiện một người đàn ông ăn mặc sặc sỡ, mắt đeo kính mát, tay đeo hai ba cái nhẫn, tóc được nhuộm vài sợi màu tím, miệng mỉm cười vẫy tay với cô, cô mỉm cười bước đến bắt tay nói nhỏ vài lời với ông chú này, tuy có thể nói già mà giống con két sặc sỡ nhưng cũng không nên quên rằng trông ông ấy vô cùng sành điệu, theo sau ông còn có vài cô gái mặc váy ngắn bó sát, mặt mày cũng vô cùng xinh đẹp, cầm theo dụng cụ bước vào trong -"ỐI GIỜI ƠI CÁI GÌ THẾ NÀY, THẬT LÀ THẢM HỌA" Oken hét lên hai tay áp vào má mình lắc đầu đi xung quanh hắn, hắn nhăn mặt cảm thấy vô cùng khó chịu -"Kì Phong đây là người mà sẽ giúp chàng thay đổi, chàng chịu khó nha, được không" Cô gật nhẹ đầu nói, ánh mắt vô cùng khẩn cầu, hắn không biết làm gì nên chỉ có thể đáp theo lời mĩ nhân.


Chương 31

31 KÉT. . . . . . . . . . . . . Chiếc xe phanh lại tại Cotlen, hai nhân viên vội vàng cúi chào mau chóng mở cửa xe, nhỏ gật đầu bước ra, chiếc váy màu hồng không ngắn tới đùi xòe nhẹ ra trông như một nàng công chúa nhỏ nhắn, tóc được uốn thành lọn khéo léo cài lên một bông hoa bằng đá quý một bên mái, mấy gã đàn ông đi đường ngớ ngẩn mà ngắm nhìn nhỏ như một bông hoa lạ giữa một bầy lá xanh bình thường, chàng ngó ngàng xung quanh bực tức kéo nhỏ vào lòng, một tay ôm lấy eo nhỏ, nhỏ đỏ mặt, đẩy nhẹ chàng ra khoát tay chàng đi vào -"Cô chủ" Quản lí nhà hàng nhìn thấy cô ngay lập tức chạy ra -"Ông Nhân, chào ông, Jenny đâu rồi ạ" Nhỏ nhẹ giọng nói -"Cô chủ, tiểu thư Jenny hiện đang ở phòng Vip số hai trên tầng cao nhất" Ông cung kính nói -"Cảm ơn ông" Nhỏ gật đầu đôi mắt hướng về phía thang may rồi kéo theo chàng bước nhanh, cửa thang máy khép lại, bên trong yên tĩnh vô cùng -"Lan Nhi, tại sao ở đây lại nhiều thứ lạ như thế chứ" Chàng cảnh giác nhìn xung quanh -"Tuân, cố gắng a" Nhỏ dụi đầu vào ngực chàng, nhỏ giọng nói -"Được rồi, ta biết" Chàng trầm giọng ánh mắt vô cùng ôn nhu nói Ting.


Chương 32

32 -"Cái gì, Onew ở nhà cậu á" Y há hốc mồm hét lên, giọng nói có chút bấn loạn -"Cha cậu thật sự là muốn khiêu chiến với cậu rồi a" Nhỏ cầm miếng bánh kem trong tay cắn một miếng vừa nhai vừa nói -"Hừ, ông già cổ lỗ sĩ chết tiệt đó, không có cửa đâu" Cô khoanh tay tức giận nói, uống ực một ngụm rượu vang đến khi cạn đến đáy ly -"Jenny, đó là vị hôn thê của nàng sao" hắn lạnh lùng nói, đáy mắt hiện lên tia không cam lòng và có chút giận dỗi -"Ân, đúng a, đó là Onew kẻ thù không đội trời chung của Jenny" Khi nhìn thấy vẻ mặt tức tối của cô lúc vừa nghe cái tên đó xong nhỏ nhanh nhẹn nói, ánh mắt có vẫn to tròn mà hồn nhiên trong sáng -"Ta nhất quyết không chấp nhận hắn trở thành chồng nàng dù có phải giết hắn" Giọng hắn trầm thấp, bá đạo vô cùng, tia hàn băng lạnh lẽo từ lời nói của hắn làm cho nhiệt độ trong phong giảm đi đáng kể -"Bình tĩnh nào Tư Kì Phong, dù ngươi không nói thì Jenny cũng sẽ có chết cũng từ chối cuộc hôn nhân này" Y thở dài chán chường nói, ngón tay lười nhác xoay xoay rượu đỏ trong ly, nở nụ cười tiêu sái lòng người làm cho biết bao cô gái trẻ đáng đứng ở quầy rượu điêu đứng cả tâm hồn -"Cậu đừng có làm dáng nữa, dẹp ngay đi" Cô hậm hực nói, ánh mắt đảo qua vị trí của mọi người xung quanh, không hẹn mà rùng người một cái bởi cái nhìn thèm thuông mê hoặc của các cô nương tươi trẻ đầy sức sống -"Gì chứ, tự nhiên giận khoai tây chém khoai sọ là sao" -"Hừ" -"Ủa, ai kia mà quen vậy ta" Nhỏ nheo mắt nhìn về phía cậu đang tiến gần đến phía này, mái tóc dài được thả ra, không biết cố tình hay vô tình mà bị gió thổi bay bay làm cho cậu vô phần tuấn mĩ, cặp mắt xanh không sóng nước dịch chuyển, yên vị đảo về phía cô, nhỏ gãi đầu cười cười vẻ bất đắc dĩ, biết rằng chuẩn bị sẽ có người ăn dấm chua nhiều à nha -"Mới nhắc tào tháo tào tháo đã xuất hiện" Y cười vẻ châm chọc, mắt mọc lên cây đinh khó chịu, cái tên chết tiệt đó từ ngày xuất hiện đã mang tới bao rắc rối -"Tào tháo gì, quỷ đó chứ, công nhận cũng thiên ha mới nhắc đã xuất hiện" Cô cười khẩy nói -"Jenny, em làm gì ở đây gì" Cậu quét mắt không để ý tới viên đạn khẩu đại bác to tướng đang nhằm về phía mình mà bắn, từ cái miệng mỏng mà toát ra câu nói ôm nhu -"Onew, cậu về nước khi nào sao không bảo tụi tôi tới đón, làm cho bọn này cứ không đâu mà lo lắng tai họa ập xuống a" Y nhếch mép nói, giọn lạnh nhạt vô cùng, con mắt đảo ra nhìn xuống phía dưới ban công của nhà hàng -"Không cần cậu phải bận tâm, với lại tôi cũng chẳng dám ra lệnh với cậu ra đón tôi" Cậu điềm tĩnh, gương mặt không chút cảm xúc nói -"Vậy sao, vậy mà tôi cứ tưởng cậu coi chúng tôi chẳng là gì chứ" Ánh mắt y nhìn thẳng vào gương mặt điển trai không hơn thua gì mình -"Thôi đi mà" Nhỏ dang hai tay sang cả hai người tỏ vẻ muốn hai người dừng lại -"Tuyết Lan, đúng là chỉ có cậu là đáng yêu nhất a, không như ai kia" Cậu mỉm cười ôn nhu, khóe mắt lại chíu xuống y, y cười khẩy hất mặt ra chỗ khác -"Ngươi có ý gì hả?"Chàng lạnh lùng không chút lưu tình liếc nhìn cậu bằng ánh mắt kinh dị nhất, cánh tay rắn chắc cơ bắp ôm lấy eo nhỏ kéo vào lòng, vừa vặn đặt một nụ hôn lên má nhỏ, nhỏ ngượng chín cả mặt, hai ngón tay chọt khẽ vào người chàng -"Đừng nói đây là bạn trai cậu nha" Cậu mơ hồ, nghi ngờ liếc nhìn -"Ừ, bạn trai tớ đấy" nhỏ lí nhí nói -"Thế thì đừng hiểu lầm, Tuyết Lan không phả mẫu người tôi thích, với lại trong lòng tôi đã có người rồi, đó chẳng ai khác là Jenny" Cậu nhếch môi cười một bên, ánh mắt lạnh lùng bắn tia quang khiêu khích với hắn, nhận được tính hiệu giao chiến hắn cũng chẳng thua kém mắt đối mắt đấu nhau, cứ thế mà một xanh một đỏ xoẹt xoẹt bắn qua bắn lại, cô rợn người, mặt không chút khí bình tĩnh để xem trò vớ vẩn này, liền đập bàn RẦM.


Chương 33

33 -"Các người. . . . . . DỪNG LẠI CHO TA, KHỐN KIẾP CÓ NGHE KHÔNG HẢ" Cô hét lên, tức giận đánh tay vào tấm kính thủy tinh làm nó bể nát, từng mảnh rơi xuống dính bết lấy từng đường máu dài của cô, thấm đẫm sàn nhà, bàn tay xinh đẹp trắng trẻo trong phút chốc bị hủy hoại đến ghê người thế này làm cho cả hai con người như dã thú hăng say đánh nhau kia mau chóng thu lại chủ tính khẩn trương chạy đến chỗ cô hắn nắm lấy bàn tay cô, xé rách một mẩu áo giúp băng lại, hơi thở hồng hộc vì mất khá nhiều sức để đánh cậu còn lại là do đau lòng đến nổi không thở được, cậu cứng miệng không biết nói gì chỉ thâm trầm đứng nhìn hắn chăm sóc cho bàn tay kia, hốc mắt đỏ lên tưởng như sẽ khóc nhưng chẳng có lấy một giọt nào cả, tay siết vào nhau, trong lòng ê ẩm đau đớn, hắn hạ mi ánh mắt thập phần hối hận, hôn lên bàn tay của cô tựa như lời xin lỗi không thể nói lên, cô lặng lẽ nhìn từng người, bất chợt thở dài, xoay người bỏ đi, hắn im lặng kô nói gì bước chân chậm chạp cố gắng đi song song với cô, cậu lại là người bị bỏ lại, bóng lưng cô độc với ánh mắt thập phân trầm thấp nhưng cũng thập phần đau khổ, cậu mỉm cười một nụ cười đau thương, vể thương bên miệng có chút đau, bây giờ chẳng có ai ở đây, cậu ngồi bệt xuống đất mếu máo ôm lấy đầu mắt lặng nhìn những sợi máu còn vươn đầy nơi mấy miếng thủy tinh nằm gọn ở đó, mái tóc vàng óng ánh có phần che lấp đi khuôn mặt -"Có cần đau khổ như vậy không" Giọng y lạnh lùng mà ôn nhu cũng có nói, hai tay đan vào nhau đứng dựa vào thành cửa, đôi mắt đẹp đẽ nhìn người đang ngồi bệt dưới đất, thở dai bước đến -"Tuy tôi có ghét cậu nhưng cũng không phải không thấy cảm động, mà thật là cậu từ bỏ đi, cô ấy chỉ thích Tư Kì Phong mà thôi, cậu đeo đuổi chỉ khiến cậu thêm đau khổ chuyện ba người càng rắc rối thêm i, cậu cũng nên nghĩ đến danh dự của mình đi, đường đường là một hoàng tử ai lại đi đánh nhau đến nông nỗi này, đứng dậy, làm nam nhi chí khí đi, đi thôi tôi giúp cậu băng bó vết thương, nếu không MiuLy mà thấy thì tôi không yên với cô ấy đâu" Y mỉm cười đưa tay trước mặt Onew, cậu ngẩng mặt nắm lấy tay y mà đứng dậy lặng im bước nhanh, y thở dài đi sau -"Miuly anh trai em thật rắc rối a" -"Thế nào, cậu có từ bỏ ý định chưa" Y nhấm nháp ngụm rượu nói, ánh mắt phức tạp nhìn cậu -"Tôi không biết" Cậu nhẹ nhàng lắc đầu, nốc ly rượu vào miệng mình, động tác dứt khoát vô cùng như chứng tỏ một sự đau khổ đang dày vò -"Cậu thật là, tôi nói hết lời rồi đó, Jenny chỉ thích mỗi mình Tư Kì Phong thôi, không lẽ cậu muốn làm cô ấy đau khổ, liệu sống với cậu cô ấy có hạnh phúc không có cười được không hay là chỉ suốt ngày nhìn cậu bằng con mắt oán giận, mặt lúc nào cũng nhăn nhó khó chịu, ý mà khoan hình như tính tình bã lúc nào cũng vậy mà ta, hố nặng rồi" Y nhăn mặt gãi gãi đầu -"Tiến Vinh, có lẽ cậu nói đúng, nhưng tôi không muốn từ bỏ, tôi sẽ cố gắng thêm lần nữa, tôi sẽ thành tâm hỏi cô ấy, nếu như cô ấy nhất quyết nói không, tôi sẽ từ bỏ" Có lẽ từ đầu cậu đã thua, nhưng cậu không chấp nhận, cậu đứng bật dậy -"Tôi đi trứoc đây, cảm ơn cậu, Tiến Vinh" Cậu lảo đảo bước đi, chưa kịp để y đáp lại đã khuất bóng ngoài cửa, y bật cười, nụ cười vô cùng châm chọc và đáng tiếc cho cậu -"Đúng là đồ ngốc, đã thấy trước kết quả còn đắn đo chi ệt, bó tay" Y thở dài lắc đầu nguầy nguậy dựa lưng ra ghế mà ngắm nhìn bầu trời đầy sao đêm nay, thật đẹp, thật huyền ảo nhưng nó lại là tấm áo cô đơn của ai kia, tội nghiệp.


Chương 34

34 -"Hừ, vậy sao. . . . ngươi có nhiều vợ như vậy, cần gì đến con gái ta, hậu cung hoa thục bướm hiền, nhan sắc có thể còn gấp bội lần con gái ta, ngươi đâu cần phải níu giữ con gái ta ở bên cạnh ngươi, hãy từ bỏ đi" Ông cười lạnh nói, chàng thoáng tái mặt nhưng cơn tức giận đang lộng hành trong người chàng, chàng cố nuốt xuống -"Vì ta yêu nàng, chỉ có mình nàng, ta mãi mãi không buông nàng ra" Chàng lạnh nhạt nói, ánh mắt không nguôi ngoa sự tức giận nhằm thẳng hướng ông mà bắn -"Yêu.


Chương 35

35 -"Alo, cái gì, được rồi tới đến ngay" Cô hốt hoảng bỏ điện thoại vào túi -"Chuyện gì vậy Jenny" Hắn cầm hột kem to tướng Socola cái muỗng vẫn còn trong miệng hỏi -"Nhỏ Lan bị động thai không biết có sao không, chắc chắn là do ông già hắc dịch kia, chúng ta mau đến đó xem thử" Cô kéo tay hắn đi theo, mở cửa gara cô bước lên xe, mở khóa rồi khởi động chạy cái vèo đến biệt thự nhà nhỏ -"Jenny tiểu thư" -"Nhỏ sao rồi" -"Cô chủ nhỏ không sao cả, cô ấy vẫn ổn" -"Hừ" Cô bực mình tiến thẳng đến phòng nghỉ dành cho khách, mở cửa ra thì thấy nhỏ nằm một đống ở trên giường, tâm bực chết đi được -"Jenny" Nhỏ vươn người dậy liền bị chàng nhăn mặt đè xuống -"Nói, có phải ông già lẩm cẩm kia làm gì cậu phải không" Cô quát lớn nói -"Đúng thế, là ta đấy" Ông Trần lạnh nhạt bước vào, chậm rãi lách qua người cô, tiến về phía ghế salon ngồi xuống một cách bình thản -"Bác trai, bác đâu cần phải làm thế, bác.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Cô Dâu Siêu Quậy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 110


Tôi Là Ô Sin

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 55


Thầy, Em Yêu Thầy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50



Em Thích Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 58


Khi Người Con Trai Bật Khóc

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17


Vợ À, Em Mãi Mãi Là Của Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 93


Vợ À Em Là Ai

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Cô Ấy Là Phu Nhân Chủ Tịch

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 36