Ngày mười lăm tháng bảy, ngày tiểu quốc chiến rốt cuộc sắp bắt đầu.
Lục Nguyên mang theo chín trăm chín mươi chín ngươi đi hướng Đại Dung hoàng cung. Tới Đại Dung hoàng cung, Lục Nguyên tràn đầy cảm thán, lần trước tới đây là để tham gia thử thách trăm quốc, lần này đến là cùng Đại Hoa quốc Cửu Hoa Sơn tiên môn tiến hành quốc chiến.
Lục Nguyên nhìn thấy trên ghế khách mời không ít người. Đại Dung quốc quốc chủ Chu Trung Dung ngồi đó, Nhị quốc chủ Nạp Lan Đức cười lạnh. Nạp Lan Đức hận Lục Nguyên không chết, gã sớm muốn hắn chết rồi nhưng hắn vẫn không chết, bây giờ Lục Nguyên rốt cuộc chết trong cuộc chiến tiểu quốc chiến, gã rất sung sướng.
Tam quốc chủ Trác Lăng Vân cũng cười tủm tỉm. Gã cùng Chu Thanh Huyền mỉm cười. Trác Lăng Vân và Chu Thanh Huyền là bạncux, biết rõ vị bạn cũ này thực lực đến tình trạng đáng sợ. Trong nhiều người tất cả đều cho rằng Hoa Sơn tiên môn đi tìm chết, chỉ mình Trác Lăng Vân biết, có bạn bạn già này ở thì Cửu Hoa Sơn tiên môn chính là đi tìm chết. Trác Lăng Vân cảm thấy thú vị là Chu Thanh Huyền giả bộ thực lực là đại đạo cảnh thập tầng, hơn nữa không ai thấy ra. Nếu không phải Trác Lăng Vân sớm biết thực lực ông bạn già chỉ sợ cũng không thấy ra.
Nhưng e rằng Trác Lăng Vân không đoán được là Chu Thanh Huyền không có ý định ra tay.
Trừ ba vị quốc chủ ra, Đại Hoa quốc đến không ít người, Tấn quốc cũng có không ít người đến, nq cũng vậy, nước khác cũng tới khá nhiều người, đây chính là tiểu quốc chiến khó gặp.
Nhóm Tấn quốc tất nhiên là hy vọng Hoa Sơn tiên môn thắng, nhưng cũng biết người Tấn quốc muốn thắng rất khó khăn.
Nhóm Nguyên quốc hy vọng Hoa Sơn sớm bị diệt. Một khi Hoa Sơn bị diệt thì nq muốn thắng đám Võ Đang tiên môn khó khăn sẽ giảm một nửa.
Người quốc gia khác đa số cho rằng bên Hoa Sơn thua chắc rồi, không phải thiên hướng cảm tình mà chỉ vì một là thượng đẳng tiên môn, một là cự hình tiên môn, môn phái cách biệt hai đẳng cấp, chênh lệch quá xa, chỉ cần đầu óc bình thường đều cho rằng bên Cửu Hoa Sơn sẽ thắng.
Vào lúc này, khí thế vô số cường giả ở chân trời đến.
Người Cửu Hoa Sơn sắp đến.
Dẫn đầu là ông lão dáng người vạm vỡ. Ông lão tóc bạc trắng, mắt màu trắng, chính là Mạc Dã Vương. Toàn thân lão tỏa ra khí thế hỗn động cảnh, thật là kinh thiên động địa. Khí thế người lão tuy không cường bằng ba vị quốc của nhưng so với người khác thì mạnh rấtn hiều.
Tứ cảnh ngoài trung ương thiên triều, mỗi một hỗn động cảnh đều là tồn tại kinh thiên động địa.
Sau lưng Mạc Dã Vương, có một người đàn ông trung niên diện mạo hơi giống lão. Người đàn ông trung niên có mày đen, không giận mà uy, chính là phong chủ Thập Vương phong Mạc Tử Vương, huynh trưởng của Mạc Tử Hạc, khí thế cuồn cuộn, đã tới nửa bước hỗn động, thật là cường đại.
Còn có một người đàn ông trung niên gầy gò. Người đàn ông trung niên này chính là phong chủ Thiên Đài phong một trong Cửu Hoa thập phong, tên là Mạc Tử Ngôn, đệ đệ của Mạc Tử Vương, nhị huynh của Mạc Tử Hạc, toàn thân cuồn cuộn pháp lực, pháp lực đến đại đạo cảnh thập tầng.
Còn có một phụ nhân mỹ miều, tên là Vinh Phượng Kiều, chính phong chủ của Thiên Trụ phong trong Cửu Hoa thập phong, có pháp lực đại đạo cảnh cửu tầng.
Có một tăng nhân đầu trọc, pháp danh của người này là Vi Ác Tăng Nhân, cũng có pháp lực đại đạo cảnh cửu tầng, là phong chủ La Hán phong trong thập phong.
Còn có người thanh niên cực kỳ kiêu ngạo lạnh lùng, tên là La Tú, là phong chủ Độc Tú phong, có pháp lực đại đạo cảnh bát tầng.
Trừ bọn họ ra còn có nhiều người khí thế cực kỳ hùng hồn.
Hay cho cự hình tiên môn, quả nhiên nhân tài đầy rẫy, khó tưởng tượng. Có người nửa bước hỗn động, có đại đạo cảnh thập tầng, có đại đạo cảnh cửu tầng, có đại đạo cảnh bát tầng, số lượng rất nhiều, thực lực mạnh mẽ như vậy thật là làm người kinh đến rớt trong mắt.
Chưởng môn Cửu Hoa Sơn tiên môn Mạc Dã Vương nhìn hướng Lục Nguyên, trong mắt bắn ra vô tận thù hận, hận không thể nghiền xương Lục Nguyên thành tro.
Sát ý của lão đã đậm đến cực điểm.
Người Cửu Hoa Sơn rốt cuộc đến rồi.
Người Cửu Hoa Sơn số lượng đương nhiên là một ngàn.
Nhưng thực lực một ngàn người này quá cường, rất cường. Có nửa bước hỗn động, có đại đạo cảnh thập tầng, có đại đạo cảnh cửu tầng, có đại đạo cảnh bát tầng, số lượng rất nhiều, trong một ngàn người đến yếu nhất cũng là tu vi trường sinh kỳ tứ, ngũ tầng.
Mặt khác nhìn bên Hoa Sơn, mạnh nhất chắc là Hoa Sơn chưởng môn Lục Nguyên, bộ dạng không mạnh lắm. Còn có ông lão tóc trắng, xem ra chỉ cỡ đại đạo cảnh thập tầng, trừ hai người này ra mạnh nhất mới là đại đạo cảnh thôi. Trong một ngàn người yếu nhất là luyện thể kỳ tứ, ngũ tầng.
Cấp bậc xa đến không thể tưởng.
Cửu Hoa Sơn hiện ra thực lực không uổng là cự hình tiên môn, dễ dàng nghiền nát Hoa Sơn.
Thực lực hai phe cách biệt quá lớn.
Nhìn người Cửu Hoa Sơn, đa số người xem đều thầm nghĩ, xem ra Hoa Sơn tiêu đời rồi.
Đối mặt địch thủ cường đại như vậy, không tiêu cũng không được.
Trong nhiều người Cửu Hoa Sơn, thiếu phụ mỹ miều phong chủ Thiên Trụ phong Vinh Phượng Kiều cười duyên nhìn Lục Nguyên. Mỗi khi ả đi một bước là bộ ngực rung rinh, ba đào mãnh liệt.
Ả cười quyến rũ đi tới trước mặt Lục Nguyên, nói:
- Thật là anh đẹp trai trẻ tuổi, có muốn cùng nô gia không? Bảo đảm ngươi bảy ngày bảy đêm không muốn xuống giường.
Phong chủ Độc Tú phong La Tú lạnh lùng nói:
- Bảy ngày bảy đêm không xuống giường e rằng đã bị ngươi thải dương bổ âm đùa chết rồi.
Phong chu La Hán phong Vi Ác Tăng Nhân đứng bên cạnh cười khùng khục nói:
- Đồ dâm đãng, đừng mơ, ta muốn đập nát đầu hắn, xem coi ngươi chơi làm sao.
Phong chủ Thiên Đài phong Mạc Tử Ngôn đứng ở trước mặt Lục Nguyên, lạnh lùng nhìn hắn:
- Ngươi có bản lĩnh dám giết đệ đệ Mạc Tử Hạc của ta, đã định trước cuộc đời ngươi sẽ thê thảm. Yên tâm, ta sẽ không cho Vi Ác Tăng Nhân đập nát đầu ngươi, ta muốn để lại đầu ngươi làm cái bô cho ta.
Phong chủ Thập Vương phong Mạc Tử Vương đi tới trước mặt Lục Nguyên, nói:
- Ngươi không nên dây vào Cửu Hoa Sơn chúng ta, đây chính là con đường chết của ngươi. Lần trước ta cho ngươi cơ hội, để ngươi đầu vào Cửu Hoa Sơn vậy mà không làm, tìm cái chết.
Toàn thân gã có khí phách vương giả, trong lúc nói chuyện có đại khí. Nhưng gã nói lời này không phải tốt bụng gì, chỉ là trước khi đấu lần thứ hai quẫy nhiễu tinh thần Lục Nguyên.
Chưởng môn Cửu Hoa Sơn Mạc Dã Vương thì đôi mắt đầy thù hận. Trong đám người có lão là hận nhiều nhất. Con trai Mạc Tử Hạc của lão bị Lục Nguyên giết chết, hơn nữa là thông qua thủy kính thuật lão chính mắt thấy, lão hận không thể nghiền xương Lục Nguyên thành tro.
- Tiểu tử Lục Nguyên, lần này ta muốn ngươi triệt để chết, ta muốn ngươi hối hận sống trên đời này, ta muốn mỗi khối xương thịt của ngươi dùng cách độc ác nhất hành hạ.
- Không chỉ là ngươi, Hoa Sơn các ngươi, tất cả nam nhân giết chết, nữ nhân làm nô làm tỷ!
Phe Cửu Hoa Sơn tuyên bố nguyền rủa cực kỳ ác độc.
Chúng đều muốn Lục Nguyên chết, là chết triệt để.
Cửu Hoa Sơn là Cửu Hoa Sơn của Mạc gia.
Người Mạc gia hận Lục Nguyên thì Cửu Hoa Sơn cũng sẽ hận chết hắn.
Tiểu quốc chiến còn chưa bắt đầu, khí thế sát phạt cực đậm đã lan tràn, đủ thấy được một khi bắt đầu tiểu quốc chiến là Cửu Hoa Sơn sẽ phát ra lực lượng khủng bố nghiền Hoa Sơn thành bột phấn, không còn tồn tại trên đời.
Đại quốc chủ Chu Trung Dung giơ tay nói:
- Qua không lâu nữa ta sẽ đi trung ương thiên triều, cho nên việc tiểu quốc chiến vẫn là giao cho Nhị quốc chủ Nạp Lan chủ trì.
Đại quốc chủ Chu Trung Dung tọa trấn nam cảnh thật lâu rồi cuộc phải đi, Nạp Lan Đức sắp lên ngôi, bên trong dính dáng đến tranh đấu quyền thế, rất nhiều phe cánh đều biến sắc. Không ngờ Đại quốc chủ Chu Trung Dung vào lúc này ném ra vấn đề nổ tung. Trong phút chốc các phe đều suy tư, làm sao tới gần kết giao với Nạp Lan Đức, đem quan hệ tiến thêm một bước. Tọa trấn nam cảnh chính là vị trí có quyền thế cực lớn.
Nạp Lan Đức cười cười, gã rất vừa lòng phản ứng của mọi người.
Gã lạnh nhạt nói:
- Tiểu quốc chiến này chọn địa hình vùng núi, đại sơn Thiên Vân Sơn phạm vi mười vạn dặm làm chiến trường.
Mười vạn dặm nói đến thì lớn nhưng thực tế không bao nhiêu, dù sao là hai ngàn người chiến đấu.
Trong trận chiến này sẽ có nhân vật hỗn động cảnh ra tay, thần niệm hỗn động cảnh quét qua, mười vạn dặm bình thường có tác dụng gì.
Tiểu quốc chiến bình thường đều là phạm vi hai mươi vạn dặm.
Nạp Lan Đức vì muốn Lục Nguyên sớm chết, lợi dụng quyền thế trong tay biến thành phạm vi mười vạn dặm. Nạp Lan Đức nói xong âm độc nhìn Lục Nguyên. Bên cạnh nhóm người các quốc cũng biết Nhị quốc chủ Nạp Lan bất mãn Hoa Sơn. Người các quốc cảm thán, Hoa Sơn chọc nhiều thù hận thật, Cửu Hoa Sơn muốn diệt họ, Nhị quốc chủ Nạp Lan cũng muốn tiêu diệt.
Lập tức đằng trước xuất hiện hai truyền tống trận, là truyền tống hai hướng đến Thiên Vân Sơn.
Người Cửu Hoa Sơn đạp trên truyền tống trận, người Hoa Sơn đạp trên truyền tống trận khác.
Hai truyền tống trận hướng đến vị trí khác nhau trong Thiên Vân Sơn.
Cái gọi là tiểu quốc chiến, bắt đầu không cùng một địa điểm mà trong phạm vi nhất định, rồi hai phe đấu nhau.
Một phe đầu hàng hoặc là một phe đoàn diệt thì mới kết thúc.
Người Hoa Sơn lần lượt đạp trên truyền tống trận, lần lượt bị truyền tống vào Thiên Vân Sơn.
Qua truyền tống trận, Lục Nguyên nhìn hoàn cảnh xung quanh. Bốn phía đều là từng cây chọc thẳng che trời, dưới lòng bàn chân lá cây mục ẩm ướt, đủ các loại sâu bò tới bò lui dưới lá cây mục. Đây chính là Thiên Vân Sơn, địa điểm cụ thể lần tiểu quốc chiến này, phạm vi mười vạn dặm đúng là không tính quá lớn.
Tiếp theo hắn nên đấu thế nào đây? Chỉ huy một ngàn người chiến, hắn chưa từng trải qua.
Chu Thanh Huyền lên tiếng:
- Lục Nguyên, ngươi theo ta một lúc.
- Vâng, sư thúc tổ!
Lục Nguyên gật đầu đi theo Chu Thanh Huyền sang một bên.
Chu Thanh Huyền dẫn Lục Nguyên đi một góc, nói:
- Lần này ta không định ra tay.
Lục Nguyên ngây ra, lòng tính toán nếu như không có Chu sư thúc tổ ra tay thì mình đối phó người Cửu Hoa Sơn sẽ khá là khó khăn, phải làm sao mới thắng được, giảm bớt thương vong phe mình.
Chu Thanh Huyền lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên, không phải ta cái gì cũng không làm, giờ ta sẽ truyền cho ngươi hậu tục âm dương.
Âm dương thiết tắc mà còn có hậu tục? Lục Nguyên kinh ngạc.
- Thập đại thiết tắc có ý nghĩa riêng của nó. Luân hồi có luân hồi bàn, sinh tử luân hồi bàn, có khi không là luân hồi bàn. Tương tự, âm dương cũng có. Lúc trước ta truyền cho ngươi trúc cơ âm dương là sơ bộ âm dương. âm dương chia ba loại, một loại là nhất túc âm dương, loại thứ hai là thương hải âm dương, loại thứ ba là thiên địa âm dương.
- Ba loại âm dương này hai cái trước có ý thương hải nhất túc. Cái ogij là nhất túc âm dương tức là lúc trước dạy cho ngươi, nhất túc âm dương bình thường được xương âm dương phổ thông, cái này khi đối địch xem thấu sơ hở trong tâm pháp kẻ địch. Bây giờ ngươi luyện thành bát âm bát dương, chỉ kém một âm một dương cuối là thành âm dương, cũng tức là loại nhất túc âm dương này.
- Loại thứ hai thương hải âm dương thì không dùng đối địch một người mà là một môn phái, một tập thể, thậm chí khả năng dùng với một văn minh.
Khi nói ra câu này, hướng Chu Thanh Huyền nhìn rõ ràng là trung ương thiên triều. Lục Nguyên thầm nghi hoặc, Yến tổ sư ở trung ương thiên triều có một đoạn chuyện xưa, vậy Chu sư thúc tổ tại trung ương thiên triều phải chăng cũng có ẩn ý? Có khả năng liên quan đến văn minh.
Chu Thanh Huyền nói:
- Cái gọi là thương hải âm dương là tìm ra sơ hở một thế lực tập thể. Mỗi thế lực đều có sơ hở, đây là nhất định, chỉ cần tìm đến chỗ hở vào tay là có thể đạt đến tác dụng vượt qua tưởng tượng. Thương hải âm dương không phải trực tiếp dùng trong chiến trận nhưng so với nó còn đáng sợ hơn.
- Còn loại thứ ba, thiên địa âm dương là cảnh giới trong truyền thuyết. Giống như trong luân hồi có thời không lâun hồi cũng là cảnh giới truyền thuyết.
- Thời không luân hồi bàn có thể chuyển đổi không gian, luân hồi thời gian. Còn thiên địa âm dương là nhìn thấy sơ hở thiên địa, từ trong sơ hở ngộ ra cách bất bại bất hủ bất diệt.
Chu Thanh Huyền lắc đầu, nói:
- Nhưng đây chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết, ta không ngộ ra bất cứ môn đạo nào trong ấy, thật quá xa xôi.
- Loại thứ nhất nhất túc âm dương hướng về một người thì ta đã truyền thụ, ngươi sắp luyện thành, bây giờ là lúc luyện cái thứ hai, thương hải âm dương.
Chu Thanh Huyền nói:
- Thương hải âm dương, phải học quan sát khí kẻ địch, phát hiện nhược điểm của một đám kẻ địch. Bây giờ ta truyền cho ngươi cách xem khí.
Chu Thanh Huyền nói:
- Thế cục hiện nay, ta không ra tay thì thực lực Cửu Hoa Sơn hơn xa chúng ta, ưu thế hoàn toàn nghiền ép, đây là thế lực so với ma đạo Thế Thiên Minh cường đại rất nhiều. Đối mặt Thế Thiên Minh cao một bậc có thể dựa vào sĩ khí tranh một phen, giương lên trên, cuối cùng đánh ra sĩ khí Hoa Sơn chúng ta.
- Nhưng bây giờ đối mặt là Cửu Hoa Sơn. Chúng ta không thể làm như vậy, nếu không thì Hoa Sơn trải qua mấy lần ma kiếp, khó khăn lắm mới giữ xuống chút thực lực sẽ mất hết trong trận chiến này.
- Vậy nên bây giờ ngươi phải học thương hải âm dương, phát hiện nhược điểm của chúng, khiến chúng không thể dễ dàng tìm ra bên Hoa Sơn chúng ta, tránh cho hai bên ngay mặt đấu.
Chu Thanh Huyền nói tiếp kế sách:
- Tiếp theo ngươi tranh thủ sớm tăng thực lực. Một khi đến nhị thiết tắc kiếm thánh, lấy thực lực của ngươi, muốn thắng Mạc Dã Vương không phải chuyện khó.
Trước tiên dùng thương hải âm dương tìm ra điểm mù của Cửu Hoa Sơn, khiến Cửu Hoa Sơn không thể tìm thấy người Hoa Sơn.
Sau đó luyện thành nhị thiết tắc kiếm thánh, dùng sức một mình bình định Cửu Hoa Sơn.
Đây là kế sách Chu Thanh Huyền dành cho Lục Nguyên.
Chu Thanh Huyền nói xong không định ra tay, lão dự định ở bên cạnh xem trò hay.
Ngoài Đại Dung thành hoàng thành.
Đại quốc chủ Chu Trung Dung, Nhị quốc chủ Nạp Lan Đức, Tam quốc chủ Trác Lăng Vân, còn có nhiều phe phái đều thông qua thủy kính thuật nhìn tiểu quốc chiến. Nam cảnh bình tĩnh quá lâu, rất hiếm thấy tiểu quốc chiến như vậy, cho nên khi nó xảy ra thì các phe đều nhìn. Vốn tiểu quốc chiến chỉ là phạm vi mười vạn dặm, không tính quá rộng. Người các quốc vốn tưởng người Cửu Hoa Sơn sẽ rất nhanh tìm đến người Hoa Sơn.