Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 519-520: Túy Kiếm Tiên

Chương trước: Chương 518: Vinh Quang Hoa Sơn (hạ)



“Mệnh danh là Túy Kiếm Tiên, quả nhiên không phải là giả.

“NGười ta nói Túy Kiếm Tiên nghĩa bạc vân thiên, hào khí kiền vân, hôm nay được gặp mới biết không phải là mạo danh.” LỤc Nguyên cười “đau khổ”, danh tiếng thực ra không phải là những gì ta quá xem trọng để trao đổi kiếm lợi, nhưng cũng không sao, danh tiếng tốt cũng là một chuyện tốt.

Uống một ngụm rượu là đã tới chỗ trung tâm cây Bất Tử rồi.

Càng đến gần trung tâm cây Bất TỬ thì cây Bất Tử phát ra càng gần, lúc trước Lục Nguyên đứng ngoài nhìn cây Bất Tử so với đứng gần hơn có chút khác nhau, nhưng cây Bất Tử vẫn có hình dáng đó, toàn thân đỏ rực, vỏ cây xù xì, lồi lõm, chỉ là đứng đằng xa nhìn cây cao mấy trăm trượng cũng không có gì, đến gần thấy cây cao vài trăm trượng thế này quả là khổng lồ, dường như lá cây đang đè lên tim vậy, còn cái giống như lọng xe phía trên cây Bất Tử thì khi đứng dưới gốc cây gần như bầu trời đã bị che kín, đồng thời duwois cái lọng che ấy có một quả màu đỏ đang phát ra ánh snags đỏ.

Đây là, Bất Tử dược! Nhưng bây giờ Bất Tử dược vẫn chưa phát ra hồng quang, vẫn còn hơi sớm để thành quả, xem chừng còn phải đợi một chút nữa.

Nếu đã phải đợi thì đợi thôi.

Đợi một lúc, quan sát những người khác, thực ra ngoài cánh cửa này thì ba cánh cửa khác lần lượt có người của Hoa Sơn kiếm tông, Võ Đang tiên môn và Thanh Thành tiên môn, lúc đợi ngoài của bọn họ thiết kế trận pháp để đến lúc đó đột ngột xuất hiện.

Người của Võ Đang tiên môn hiện đang tập trung khá đông đủ, có mười người ở đây, lại thêm một Tam Tài trận hoặc Tứ Tượng trậnvà Ngũ Hành trận, không còn nghi ngờ gì nữa, bây giờ trong số những người này, có lực lượng nhất vẫn là người của Võ Đang tiên môn, liên thủ kiếm trận, chẳng lẽ là lời đồn thôi sao.

Người của Kiếm Tông Hoa Sơn thực lực cũng khá mạnh, Độc kiếm tiên Thạch Trùng Thiên đã tới chỗ mấy người Tỉnh Kiếm Tiên Lăng LẠc Thạch, Vụ Kiếm Tiên Mạc Thùy Thùy, thực lực của họ đều mạnh.

Người của Thanh Thành tiên môn, so ra thì thực lực cũng không phải mạnh, Thanh Thành tiên môn trước nay vẫn xếp sau, bình thường thì nếu Nam Hải tiên môn di chuyển tới Trung Nguyên có lẽ năm tiên môn thượng đẳng đệ nhất rất cso khả năng Thanh Thành tiên môn là tiên môn xếp sau cùng.

Ba người này, chỉ nhìn ở bên đó thì rõ ràng không phải là người của Côn Lôn tiên môn, nhưng đám người nhộn nhạo này cũng đang kinh ngạc, bọn họ dò hỏi thấy Lục Nguyên đã giải quyết đám người của Côn Lôn tiên môn thì tỏng lòng vô cùng kinh ngạc, tuyệt đối không thể ngờ rằng Lục Nguyên đã mạnh như vậy.

Thực ra đây cũng chỉ ;à vì bọn họ họ không biết người của Côn Lôn tiên môn đã dùng pháp bảo cấp tám, nếu không bọn họ nhất định càng kinh ngạc.

Bây giờ những người còn lại đều đã tập trung dưới gốc cây Bất Tử.

Dưới gốc cây thấy mát là thật, nhưng ở nơi đây vốn cũng không nóng, không cần dùng đến gió mát. Những người ở đây chiến ý cao minh đều đợi lúc BẤt Tử dược chín, lúc đó sẽ bay lên lấy Bất Tử dược, ai nấy đều vô cùng cẩn thận, rất yên tĩnh, rất thư giãn, Lục Nguyên nhún vai, cầm hồ lô rượu lên uống, bây giờ sắp phải đại chiến, muốn uống thì phải uống rượu mạnh.

Thân là một con quỷ rượu, lúc nào uống cũng phải rõ ràng.

Trước khi chiến đấu là rượu mạnh, sau khi chiến đấu là rượu sảng khoái, bình thường nhàn nhã uống chút mỹ tửu, mỗi lúc đều khác nhau.

Tửu trung chi đạo, bác đại tinh thâm!

Phía trước cây Bất Tử, mọi người đều vây chặt lấy.

Người ngựa tư phương đều tập trung ở đây.

Trong số những người này, mạnh nhất là Võ Đang tiên môn, Phương Nho cùng người của năm tiên môn trung đẳng, Võ Đang có kiếm trận, về Phương Nho căn bản không xuất thân từ cùng một tiên môn, hợp tác thì không để đâu hêt điều tốt, nhưng Lục Nguyên có khả năng một mình một phe, dù sao thì bốn bên đều khống chế không cho người khác lấy được.

Mà hào quang của cây Bất Tử càng lúc càng mạnh, từng chùm hồng quang màu đỏ phát ra từ quả của cây Bất Tử, màu đỏ càng lúc càng đậm, càng lúc càng mãnh liệt, hào quang màu đỏ trên quả Bất Tử chiếu đến mức mắt mọi người đều đau cả rồi.

Thời gian càng lúc càng gần, Bất Tử dược sắp ra đời rồi.

Mọi người đều trở lên dồn dập, lúc đó từ dưới gốc cây Bất Tử đâm ra từng cành từng cành một, những cành này càng lúc càng nhiều và cũng không ngừng héo rũ. Cây Bất Tử! gọi là cây Bất Tử đúng là có chút truyền thuyết về cây Bất Tử.

Theo truyền thuyết, năm đó cây Bất Tử vốn chỉ là một cành của kiến mộc, không thể sinh ra quả Bất Tử, cũng không biết từ khi nào ở giữa thiên địa có một con phượng hoàng thần thượng cổ rơi xuống gốc cây Bất Tử, ở trên gốc cây đó phượng hoàng Niết Bàn tự đốt cháy mình để sinh ra lần nữa, trở thành một con phượng hoàng to hơn, mạnh hơn.

Nếu là trong cây bình thường thì cũng không đúng, những cây bình thưỡng sẽ không chịu được nhiệt lực của phượng hoàng Niết Bàn.

Dù sao thì tóm lại cây Bất Tử đã kế thừa một chút năng lực của phượng hoàng, sau đó bắt đầu sinh ra Bắt Tử dược, nhưng so ra thì trong quá trình sinh ra có chút kỳ lạ, trong mỗi một ngàn năm sinh ra Bất Tử dược thì toàn bộ rễ của cây đều đâm lên mặt đất, sau đó lại hoàn toàn héo rũ đi.

Đây là Niết Bàn trùng sinh của cây Bất Tử, sau khi sinh ra Bất Tử dược thì toàn bộ rễ cây héo rũ, năm trăm năm sau cũng không phát triển.

Năm trăm năm sau mới có thể hồi phục lại, cùng đợi lần tiếp theo sinh ra Bất Tử dược.

Trước kia mọi người đều biết một chút về tình hình của cây Bất Tử, vì vậy có thể lý giải được điều này, đồng thời cũng hiểu rằng hiện giờ đnag rất gần đến lúc Bất Tử dược sinh ra rồi.

Mọi người đêu cực lỳ trấn tĩnh, trừ Lục Nguyên.

Lục Nguyên phát hiện ra những rễ cây đâm len rồi héo úa trên mặt đất có chút cổ quái, dường như có một loại đang tồn tại thu hút hoàng sắc kiếm đạo trên đầu mình?

Lục Nguyên ngồi xổm xuống đất, quan sát kỹ những rễ cây này, phát hieenjra những rễ cây héo úa này có chút quen thuộc. Lục Nguyên ngồi như vậy thực ra mọi người ở bên cạnh cũng nhìn thấy nhưng không biết Lục Nguyên đang làm gì, và cũng không để ý đến LỤc Nguyên nữa, dù sao thì bây giờ cái cần quan tâ, là Bất Tử dược.

Lục Nguyên quan sat kỹ hơn nữa, những rễ cây héo úa này nhìn qua thì giống với những cây héo úa bên đường.

Được rồi, dùng Hoàng sắc đạo kiếm của mình thử xem sao. Trên đầu uất hiện một thanh hoàng quang, thanh hoàng quang này tiến lại gần đến những rễ cây khô héo này liền nhìn thấy

Một luồng khí vàng xâm nhập vào hoàng sắc kiếm đạo, khiến thanh Hoàng sức kiếm đạo trên đầu Lục Nguyên mạnh lên, khiến Lục Nguyên vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, điều này có liên quan đến kiến mộc.

Cũng không biết tại sao cây Bất Tử này lại có mối quan hệ cấy cây Kiến, tu thành Hoàng Đế kiếm đạo chính là lúc này rồi.

Nhưng Bất Tử dược cũng đang vào thời khắc quan trọng.

Lục Nguyên phân ra một chút tâm thần ra xung quanh, chỉ cần bên cạnh có chấn dộng nguyên khí cực mạnh là mình lập tức ngừng lại, tập trung vào quá trình đoạt Bất Tử dược, suy cho cùng thì Bất Tử dược quan trọng hơn, bây giờ nhiệm vụ quan tọng nhất là luyện thành đại đạo cảnh. Sau khi phân được tâm thần ra mới dùng chút tâm thần còn lại tập trung vào hấp thụ khí trong Hoàng KHí Kiếm Mộc.

Từng dòng từng dòng khí vàng không ngừng chảy vào phía trên đỉnh đầu Lục Nguyên, thanh hoàng sắc kiếm đạo đó càng ngày càng đậm, sau đó đã bắt đầu xuất hiện một lạo giống như đất màu vàng nhợt nhạt, nhưng không phải màu vàng nhạt, ở giữa có màu vàng sáng.

Còn Lục Nguyên thì nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng thê lương.

Đại địa thượng cổ, thổ nhưỡng vàng nhạt, bão cát vô cùng vô tận, trong bão cát vô tận ấy có một gốc cây đứng đó, ngoan cố chống lại cát hóa đại địa, màu vàng nhợt nhạt giữa thiên địa ấy càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày lên, càng lúc càng nặng, đây là một kỳ tích trong hàng ngàn tỷ.

Gốc cây đó vẫn không ngững đứng chống chọi ở đó, lúc này nó phải đối kháng với hàng ngàn tỷ dặm những hoang vu bất tận cả sa mạc.

Cuối cùng gốc cây này cũng bắt đầu hấp thụ lấy thường hoàng thổ khí trong vòng hàng ngàn tỷ dặm đó, bắt đầu lột xác, hấp thụ thương hoàng thổ khí, đối kháng thương hoàng thổ khí.

Lục Nguyên tỉnh lại, càng hiểu sâu hơn về việc lý giải thương hoàng thổ khí, lúc này, thực ra đã luyện thành Sơn chi kiếm ý, trong ký ức nhìn thấy những ngọn núi hùng vĩ, lĩnh ngộ được Sơn chi kiếm ý cũng là điều tất nhiên, nhưng đó không phải là những điều hấp dẫn chủ lực thực sự, là bản thân càng hiểu rõ hơn về đại địa.

Đại địa như vậy.

Thương hoàng kiếm quang trên đỉnh đầu Lục Nguyên càng lúc càng dày và nặng, giống như núi non đè lên vậy.

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, thương hoàng kiếm quang trên đỉnh đầu ngưng lại, đè nặng lên, thẳng đứng như núi. Hoàng Đế kiếm đạo cuối cùng đã luyện thành rồi.

Thanh Hoàng Đế kiếm đạo này tác dụng không giống những thanh kiếm thường, kiếm xuất ra như đại địa sơn nhạc, nói một cách đơn giản là chỉ cần đứng trên mặt đất xuất kiếm thì có thể từ mặt đất liên tục không ngừng nghỉ lấy ra nguyên khí, có tác dụng cực lớn tỏng việc tác chiến, sua này gần như không sợ dùng hết pháp lực nữa rồi, pháp lực sẽ cuồn cuộn chảy vào không ngừng.

Tác dụng đối với tu tiên giả quả là to lớn.

Tất nhiên, thực sự thì đối với Lục Nguyên không giúp ích được nhiều, Lục Nguyên giao đấu với người khác đa phần đều trong chốc lát đã giành được phần thắng, rất ít khi rơi vào tình trạng dùng hết pháp lực, nhưng mặc dù hầu hết trong các tình huống không có tác dụng nhưng loại kiếm đạo này một khi phát huy tác dụng thì lại có tác dụng kinh thiên động địa.

Mà hôm nay Ngũ Đế kiếm đạo đều đã luyện thành hết rồi, ngũ sắc kiếm đọa mỗi loại đều có tác dụng riêng.

Lục Nguyên liền mang Ngũ Đế kiếm đạo ra, chỉ thấy trên đỉnh đầu hào quang ngũ sắc lưu động không cố định, Bạch Đế kiếm đạo, Thanh Đế kiếm đạo, Hắc Đế kiếm đạo, Xích Đế kiếm đạo, Hoàng Đế kiếm đạo, Ngũ Sắc kiếm đạo xoay vòng vòng trên đỉnh đầu không ngớt, năm ánh hào quang trắng, đen, xanh, đỏ, vàng, chiếu thẳng len cao.

Ngầm thấy thần khí trong người mình dường như có một không gian đang tạo thành, không gian đó dường như do ngũ sắc chuyển động vòng quanh, nhưng nếu nhìn kỹ thì lại nhìn không rõ, thần thức lại tiếp tục dò xét, muốn tìm trong thần thức điểm này nhưng lại nhìn thấy không chân thực, tựa hồ như không gian đã hóa thành một thế giới.

Lục Nguyên không biết rằng Ngũ Đế kiếm đạo đang phản hồi lại thân thể. Mỗi người tu hành đến sau này khi tu thành đại đạo cảnh sẽ tự thành lĩnh vực, tự hóa động thiên, nhưng những lĩnh vực động thiên này có mạnh có yếu, còn Ngũ Đế kiếm đạo này đã đang trong quá trình diễn hóa.

Năm đó Yến Thương Thiên học luyện chính là Luân Hồi Động Thiên, Động Thiên luân chuyển không ngừng, tựa hồ như không gì công phá được.

Luân Thiên Động Thiên, vốn dĩ chính là một trong những động thiên cực kỳ cường đại.

Hiện tại Lục Nguyên chỉ cảm thấy trong thần khí kết thành một loại hạt giống mà thôi, sau này sẽ phát triển thành như thế nào thì cũng chưa biết được.

Những việc này, có nhiều việc Lục Nguyên cũng chỉ lờ mờ đoán được một chút, còn nhiều hơn nữa thì hoàn thoàn không biết gì. Lúc này ở bên ngoài có những âm thanh xôn xao, xem ra việc tranh đoạt Bất Tử dược đã đến lúc cao trào rồi, Lục Nguyên lập tức mở mắt ra, lúc này đúng lúc mọi người đang đoạt Bất Tử dược.

Bất Tử dược thật sự đã xuất hiện rồi.

Hòa quang màu đỏ đó đã đạt đến cực thịnh, sau đó ổn định lại, ở chính giữa có một hạt màu đỏ rực đang treo cao.

Trong lúc màu đỏ đạt đến cực thịnh và không chấn động nữa chính là lúc Bất tử dược đã thành.

Lúc này người của Võ Đang tiên môn, Thanh Thành tiên môn, Hoa Sơn tiên môn cùng những tiên môn trung đẳng khác đã đồng loạt hành động, trong đó có mấy người đến sau, trong đó có cả Tam Quang công tử Tri Hiểu ở nước Nguyên, cũng may không nhìn thấy trận đánh Lục Nguyên đánh bại mấy người của Côn Lôn tiên môn, nhưng hắn cũng nhìn thấy cánh cửa mửa, tất nhiên là cũng thản nhiên tiến đến, lẫn vào trong đám người này, sau khi lẫn vào hắn lấy thân phận là một người của một tu tiên trung đẳng chứ không phải là thân phận của Tam Quang công tử nước Nguyên, nếu không sẽ nhận lấy cái chết.

Sau khi hắn đi vào cũng đã nhìn thấy Lục Nguyên.

Vừa nhìn thấy Lục Nguyên hắn lập tức giận sôi người.

Đúng rồi, chính là người này.

Chính là kẻ mặc áo xanh này, Âu Dương Tri Hiểu nhìn thấy Lục Nguyên, bản thân đường đường là Tam Quang công tử, trước giờ chỉ có đi đoạt của người khác chứ chưa bị ai đoạt cái gì bao giờ, vậy mà lần này lại bị hắn đoạt quái, thật là vô cùng nhục nhã, nhục nhã vô cùng. Mình có nên để hắn đoạt lấy Bát Tử dược rồi sau đó đoạt lại của hắn?

Âu Dương Tri Hiểu vô cùng đắc ý với suy nghĩ đó, nhưng sau đó lại thay đổi, bỏ đi, Bất Tử dược rất quan trọng, phải đoạt được nó trước đã, sau này vẫn còn cách đối phó với hắn, mình nhất định phải có một lần đoạt lại quái của tên áo xanh đó, nếu khong há chẳng phải phụ mất danh hiệu Tam Quang công tử sao.

Lục Nguyên tỉnh lại hơi chậm một chút, lúc đó có hai mươi trường sinh thập trọng, một nửa tu tiên giả đang luyện được một nửa đại đạo cảnh, họ đồng loạt xông lên, tất cả nhằm vào hướng Bất Tử dược mà đoạt, đến lúc này cũng không dám giữ lại, mỗi người đều dùng tuyệt kỹ của mình, ẩn giấu công phu sau này.

Không biết bao nhiêu chiêu thức tinh xảo tuyệt vời đều được xuất ra.

Hiện tại đang chiếm ưu thế nhất là người của Võ Đang tiên môn, trong lúc họ bay lên để đoạt lấy thuốc bất tử vẫn còn bố trí Thất Tinh Kiếm TRận, Tam Tài Kiếm Trận để chặn nguời của những tiên môn khác, bọn họ đột phá như đang bay lên, nhằm thẳng vào Bất Tử dược mà đoạt lấy, bây giờ người có khả năng đoạt được nhất là Võ Đang tiên môn bọn họ.

Thật là hết sảy, chỉ trong nháy mắt, người của Hoa Sơn, Võ Đang, Thanh Thành, và một vài tien môn khác.

Nhiễu Chỉ Nhu, Thất Tinh Kiếm Trậ, Nhu Vân Kiếm Pháp, Thần Môn Thập Tam Kiếm, Triều Dương Nhất Khí Kiếm, Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ Nhất Thiên Linh Bát Kiếm, Hy Di Kiếm Pháp, Vũ Đả Phi Ti Kiếm Pháp, Vô Sắc Vô Tương Kiếm Pháp, Bát Mặc Phi Ma Kiếm Pháp, Tuyết Sơn Kiếm Pháp, Thiết Kiếm Kiếm Pháp, Thiên Ky Diệu Toán La Bàn Ngự Địch Pháp, Đại Mộng Kiếm Pháp,Liên Thành Kiếm Pháp, Đường Thi Kiếm Pháp, Thiển Thảo Kiếm Pháp.

Tuyệt học của các phái đồng loạt tấn công nhau.

Vì tranh đoạt thuốc bất tử mà ai nấy đều ra sức.

Trong chốc lát đã có những dị biến xuất hiện, một đại chưởng pháp lực cực lớn đè xuống.

Loading...

Xem tiếp: Chương 521-522: Thương Thổ Yêu Hầu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chuyến Hành Trình Cuối Cùng

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 19


Hoa Sen Nước Chảy

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Tê Phượng Hàng Long

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Em Là Cô Hầu Của Tôi!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11