Một dòng lửa lao tới, Lục Nguyên trở tay đâm lại, kết quả một dòng lửa khác lại vọt tới. Đáng chết thật, con yêu thú này bắt đầu dùng hỏa diễm giả để lừa mình đây. Sau đó thân hình thật của nó xuất hiện, đối diện với tốc độ của Yêu hỏa lân, bản thân mình căn bản không có cách nào để chống trả ngay.
Tay trái khẽ động, Trấn Nhạc kiếm thoát ra khỏi vỏ và bắt đầu đâm tới.
Tay phải không kịp thì đã có tay trái.
Cái gọi là Trường sinh ngũ trọng ngự sử song kiếm, là chỉ viễn trình ngự kiếm, còn hiện tại trong tay mình bất cứ lúc nào cũng có thể dùng song kiếm, chỉ cần có thể dùng qua được là xong.
Tuy nhiên, vận dụng song kiếm như vậy vẫn là bất tiện, không thích ứng, tay phải Dưỡng Ngô kiếm quay lại đâm, tay trái Trấn Nhạc kiếm quay lại vào bao.
Hỏa diễm xung quanh lưu động, sát sơ thỉnh thoảng lại xuất hiện, Lục Nguyên thở một hơi dài, ngươi muốn nhanh, ta sẽ nhanh hơn cho ngươi xem. Tay khẽ động, Dưỡng Ngộ kiếm càng ngự ra với tốc độ nhanh hơn.
Trong tích tắc 120 kiếm đi ra.
Còn chưa được, chưa đủ.
Phải nhanh hơn.
Trong tích tắc đã xuất ra 150 kiếm.
Dưới tốc độ kiếm như vậy, Yêu hỏa lân rõ ràng không theo kịp, nó dường như cảm thấy khiếp sợ, không biết xảy ra chuyện gì.
Trong tích tắc 200 kiếm ra tay, dưới tốc độ kiếm như vậy, Yêu hỏa lân căn bản không có cách nào ngăn cản. Nó không hiểu tại sao, người này lại đột phá nhiều lần, tăng tốc độ kiếm lên nhanh như vậy. Nhanh đến độ nó không kịp phản ứng. Yêu hỏa lân liền tức giận, nhưng với tốc độ vô ảnh vô tông của kiếm như vậy, nó không ngừng bị đánh trúng, không ngừng bị đâm thương.
Thạt ra Lục Nguyên có thể làm đươc điều này cũng là có công lao của Bạch Đế kiếm đạo, tốc độ của kiếm trong tích tắc từ bốn mươi kiếm lên đến cả trăm kiếm. Nhưng đó chỉ là sau khi Bạch Đế kiếm đạo thành rồi, bản năng mang đến sự tăng tốc độ. Bạch Đế kiếm đạo không chỉ dừng lại ở đó, Bạch Đế kiếm đạo vốn tràn đầy tiềm lực, tuy nhiên cần phải có sự rèn luyện sinh tử, còn Lục Nguyên lần này đối mặt với Yêu hỏa lân, tốc độ đáng sợ như vậy cũng là vì không còn cách nào khác. Khi ở trong tình huống không còn cách nào khác cũng có thể triển khai đột phá, đạt đến trình độ mà bản thân Bạch Đế kiếm đạo phải có được. Trong tích tắc có thể đâm ra hàng trăm đường kiếm.
Kiếm triều, vòng này nối tiếp vòng khác.
Vòng kiếm triều này, có thể dùng ngàn vạn kiếm để tính toán. Hơn nữa, bây giờ còn là vòng kiếm triều này nối tiếp vòng kiếm triều khác, như thể không hề ngừng nghỉ vậy. Những vòng kiếm triều này vây quanh Yêu hỏa lân. Yêu hỏa lân thật ra có một đặc điểm lớn nhất đó chính là thân thể cứng rắn, kiếm đâm trên người nó căn bản không hề hấn gì.
Nhưng, Lục Nguyên lại thường xuyên xuất cả trăm kiếm đâm vào một chỗ trên người nó. Lớp hỏa diễm dần mở ra, huyết nhục bị rách ra…Yêu hỏa lân kêu lên thảm thiết, muốn chui vào Lăng Vân động ở đầu gối của tượng phật. Bất luận là Nhạc Sơn đại Phật hay là động Lăng Vân thì đều là địa bàn của nó, Nhưng Lục Nguyên không dễ dàng gì mà buông tha cho nó như vậy.
Thân và kiếm hợp lại, tâm và thân hợp lại.
Một kiếm cuồng tiêu, cuồng phong nổi lên trùng trùng điệp điệp, chém vào vết thương của Yêu hỏa lân. Lại một trận mưa lớn thi triển đi ra…Hết chiêu này đến thức khác.
A…..
Một tiếng kêu vô cùng thảm thiết vang lên.
Yêu hỏa lân tuy thân vững như phi kiếm, nhưng do bị công kích quá nhiều, cho nên giờ rốt cục cũng đã không thể chịu nổi, ầm một tiếng rơi xuống cửa của Lăng Vân động. Đến cuối cùng, nó vẫn chưa xông vào trong Lăng Vân động.
Tàn sát Yêu hỏa lân thành công.
Lục Nguyên nhẹ nhàng chuyển động phi kiếm, Dưỡng Ngộ kiếm đã trở lại trong vỏ.
Vốn mười bảy người đang chạy trốn kia, thấy Lục Nguyên đang đứng ngây ngốc ở đó thì đều dừng bước, như mấy vị của phái Thanh Thành kia, cho rằng Lục Nguyên là quá choáng váng mà không kịp phản ứng, chắc chắn là chết trong tay Yêu hỏa lân. Còn Hóa Nguyệt Đạo cô thì đang âm thầm lo lắng, bởi Lục Nguyên và cô cũng có chút giao tình.
Mà phía sau, Lục Nguyên ngang nhiên nghênh chiến Yêu hỏa lân, rất nhiều người đang cười hắn không biết lượng sức, tự rước vạ vào thân. Lập tức, Yêu hỏa lân phát ra tốc độ và sự công kích mãnh liệt. Lục Nguyên cũng phát ra thực lực, lại còn mạnh hơn cả Ninh Tử Chấn, điều này khiến cho người ta không tài nào hiểu nổi. Đương nhiên lúc đó Lục Nguyên tuy thể hiện ta thực lực hơn hẳn Ninh Tử Chấn, nhưng đối diện với Yêu hỏa lân thì cũng chỉ nằm ở thế hạ phong.
Cuối cùng, Lục Nguyên càng bạo phát, kiếm đã nhanh chóng vượt qua tốc độc mà đa số Tu tiên giả có thể tưởng tượng được. Tốc độ nhanh khủng khiếp khiến cho người ta không thốt nên lời. Còn Lục Nguyên sau khi bạo phát, khiến cho Yêu hỏa lân liên tiếp bị trọng thương, đây không thể không khiến cho người ta mở rộng tầm mắt được.
Khi Yêu hỏa lân phát ra những tiếng kêu thảm thiết cuối cùng, mười bảy vị Tu tiên giả đã rời xa khỏi Nhạc Sơn đại Phật rồi. Lúc này đây, họ đang ngơ ngác nhìn người áo xanh tên tượng Phật kia và con Yêu hỏa lân đang kêu thảm thiết.
Gió khẽ thổi, nước sông đang động, mây trắng đang động.
Phật bất động, người cũng bất động.
Tim cũng đập mạnh.
Tim đập mãnh liệt, ngưng tụ thành bốn chữ:
Khiếp sợ không hiểu.
Hậu bối của Hoa Sơn, làm sao mà so sánh được với Trường sinh lục trọng là Ninh Tử Chấn chứ. Nói hắn kiếm tru kiếm tiên, thật không phải là tấm màn đen, không phải tin đồn mà là sự thật. Thì ra điều này chẳng có mấy người tin cả, nhưng sự sự thật thế này không thể khiến người ta có thể tin được.
Trong cực tịch đó, Lục Nguyên từ trên đỉnh Nhạc Sơn đại Phật đi xuống. Người hắn giống như một mũi tên lao thẳng đến cửa Lăng Vân động. Yêu hỏa lân này toàn thân là báo bối, tuy nhiên hiện tại phải thu thập đại Thần Hồn thạch. Đại Thần Hồn thạch sẽ phát ra diệu quang. Khẽ động một cái, đại Thần Hồn thạch liền rơi vào trong tay. Đại Thần Hồn thạch này to bằng nắm đấm, tản ra huỳnh quang, dường như có vô số suy nghĩ chìm trong đó vậy.
Lục Nguyên tay khẽ động, bắt đầu phóng huyết của Yêu hỏa lân. Mặc dù nó có huyết thần thú, nhưng bản chất là tà ác, cho nên huyết của nó vẫn là huyết tà ác. Mà Lục Nguyên muốn loại huyết này trở nên hữu dụng. Lục Nguyên là người trong giới kiếm đạo, đương nhiên không thể đem loại huyết tà ác này để luyện thành ác công gì đó được.
Huyết của loại tà ác này, có thể hỗ trợ việc luyện kiếm của mình.
Dưỡng Ngộ kiếm của mình, đã đến Trường sinh bát trọng, nhất định phải thăng cấp thành linh kiếm, linh kiếm so với phi kiếm thì mạnh hơn rất nhiều.
Đúng vậy, mình ở trong Chân Vũ động lấy được Vĩnh viêm chi hỏa, Thái Bạch Vẫn thạch, có thể dùng để thăng cấp linh kiếm. Nhưng thăng cấp linh kiếm, cũng không phải chỉ cần hai thứ này. Lấy huyết của tà ác để rèn chính khí kiếm. Thanh Dưỡng Ngô kiếm chính khí chỉ cần chống đỡ được sẽ có thêm chính khí.
Đến lúc đó, một thân Hạo Nhiên Chính Khí tập trung vào thanh kiếm, vạn tà lui tránh, tự thành linh kiếm.
Cho nên, mình phải thu thập huyết dịch của Yêu hỏa lân.
Tự nhiên, Yêu hỏa lân toàn thân được coi là bảo bối, hiển nhiên không chỉ có mỗi huyết dịch là hữu dụng.
Như vậy, con Yêu hỏa lân này đã giết hai vị Tu tiên giả. Phát hiện không còn ai nữa.
Dường như nó vẫn chưa thấy thỏa mãn, bởi vì nó đang giết người một cách đầy hào hứng.
Con yêu thú này, đúng là hung tàn hết chỗ nói.
Yêu hỏa lân đứng trên đỉnh tượng Phật nhìn xuống, đột nhiên hai mắt nó nhíu lại, bởi nó phát hiện dưới bàn chân tượng Phật còn có một vị Tu tiên giả nữa. Hơn nữa khí thế của vị Tu tiên giả này không giống với những Tu tiên giả trước. Yêu hỏa lân híp mắt lại, lại có một con mồi nữa rồi, tuy nhiên con mồi này không dễ săn.
Phát hiện Yêu hỏa lân đã chú ý đến mình rồi, Lục Nguyên cũng không vội. Mình đang muốn ở lại để tu sửa động rách này, hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ. Hơn nữa, thân Yêu hỏa lân là bảo vật không nói, còn có đại Thần Hồn thạch nữa. Mình đang thèm muốn nó, cho nên muốn ở lại chỗ này mà chưa muốn rút.
Yêu thú trên đỉnh tượng Phật, người thanh niên áo xanh dưới chân tượng Phật.
Hai bên, cách nhau chừng bốn trăm mét.
Đại Phật yên tĩnh, không hề lay động, còn nước sông thì cứ cuồn cuộn chảy.
Mười bảy người kia, đều đã chạy tương đối xa rồi mới dám quay đầu lại. Bọn họ cũng muốn biết xem Yêu hỏa lân đang đuổi theo ai. Với tốc độ của nó thì bất kể là ai cũng không thể thoát được. Kết quả, quay đầu lại mới phát hiện có một người vẫn không hề chạy mà định giằng co với Yêu hỏa lân.
- Đó là ai vậy, sao to gan vậy chứ, còn không trốn đi.
- À, đó là Lục Nguyên đó.
- Hắn không chạy trốn, hay là sợ quá không chạy được.
- Đúng, đúng, đích thị là hắn sợ quá rồi.
Hay là hắn cảm thấy mình có dũng khí để đấu với Yêu hỏa lân.
Những lời này, đương nhiên là những lời châm chọc rồi. Y không thể nào tin Lục Nguyên lại có dũng khí giao đấu với Yêu hỏa lâm. So về pháp lực thì Ninh sư huynh còn cao hơn hắn một bậc.
Yêu hỏa lân tốc độ nhanh như tia chớp, hỏa diễm quanh thân mình cuồn cuộn, như thể làm sôi máu người, giống như tử thần vậy.
- Hắn chết chắc rồi.
- Đoán chừng sẽ bị Yêu hỏa lân hành hạ đến chết.
Người của Thanh Thành tiên môn, cùng một phái với Ninh Tử Chấn, tất nhiên cũng nói mỉa mai Lục Nguyên vài câu. Người của các tiên môn khác thì không có nhiều suy nghĩ như vậy, Hóa Nguyệt Đạo Cô thiên lý truyền âm:
- Lục Nguyên, cẩn thận đấy, Yêu hỏa lân này vô cùng đáng sợ, chạy được thì chạy đi.
Yêu hỏa lân toàn thân đều quý giá, nói vậy không phải là nói dối. Ngoài máu ra, có giá trị nhất đương nhiên là vảy, vảy của Yêu hỏa lân cứng chắc vô cùng, nếu đem dùng làm chiến giáp mà nói, rất thực dụng. người tu tiên cũng có người dùng làm chiến giáp, bình thường ẩn hiện trong thân thể, một khi bị công kích tự động nhô ra, cả khi không làm chiến giáp, dùng làm kiếm cũng không tệ. Năm đó có người dùng vảy của Yêu hỏa lân làm ra một thanh hỏa lân linh kiếm, thanh kiếm này nghe nói tà khí cực kỳ, thậm chí có thể khống chế thần kinh con người, đồng thời trong lúc khống chế, ngầm tăng sức chiến đấu cho người dùng.
Tuy nhiên muốn cắt vảy của yêu hỏa lân cũng không hề dễ dàng, tốn rất nhiều sức lực, Lục Nguyên mới đem vảy của hỏa lân ra cắt. Thịt của yêu hỏa lân không có bao nhiêu làm lông mày, xương cốt cứng rắn vô cùng. Đúng là tài liệu
Thu dọn xong xuôi, thì không còn lấy được đồ tốt hơn nó nữa.
Tuy nhiên, người đừng nên quá tham lam, ở nơi đây nhận được một viên đá thần lớn, cũng coi như là quá tốt. Hơn nữa, lúc bắt đầu đã được 18 viên đá thần cũng không dễ dàng gì.
Đúng rồi, thiếu chút nữa thì quên mất chính sự.
Lục Nguyên-người bay lên đỉnh tượng Phật, trên đỉnh phật có một động đã tàn, Lục Nguyên lấy từ trong túi tiểu Tu ra đầy đất đai màu mỡ ở đồng bằng, tu bổ lên cái hang cũ, sau khoảnh khắc đó cái hang cũ nát liền khôi phục lại nguyên trạng, cái cảm giác chói chang có thể phá vỡ đã biến mất không còn chút bóng dáng tăm hơi.
Cái động rách này đã “tu sửa thành công
Nơi đây, đến cũng là một nơi tốt để tu hành, bóng dáng Lục Nguyên thoáng một cái đã ở trên lòng bàn tay của tượng phật” ngồi khoanh chân, bắt đầu tu hành.
Tu hành sau khi đạt tới trường sinh tứ trùng, mỗi khi muốn nâng lên một cảnh giới, độ khó đều cực kỳ lớn, nếu sau khi nâng thời gian trường sinh, còn có thời kỳ luyện khí công nhanh, vậy cũng được rồi.
Mà hiện tại, pháp lực cũng không có chênh lệch quá lớn, chỉ là chênh lệch về thần hồn
Đem mười tám viên đá thần hồn rải trong tay, những viên đá thần này chỉ bằng nửa đốt ngón cái, chúng dùng thần khí để cản vật, mang những viên đá thần này đặt giữa hai hàng lông mày, đồng thời thả lỏng tinh thần hấp thụ viên đá thần, chỉ thấy sức mạnh ý chí có chút tăng lên, mà hào quang của viên đá sẽ càng mờ nhạt.
Loại hào quang này càng mờ, biểu thị thần lực của nó càng nhỏ đi
Một khi ảm đạm không chút ánh sáng, viên đá thần nhỏ so với những viên đá thường sẽ không có chút khác biệt, không có sức mạnh thần ký nào.
Sau khoảng khắc đó, viên đá thần đã không còn tác dụng, Lục Nguyên tiếp tục ném ra một viên đá thần, những viên đá thần có tác dụng, tuy nhiên tác dụng này hoàn toàn không lớn. 18 viên đá được dùng một hồi để nâng cao ý chí, nhưng cảm thấy sức mạnh ý chí cách trường sinh đến ngũ trùng, vẫn là xa xôi vô hạn
Chỉ còn lại một viên đá thần nhỏ cuối cùng, Lục Nguyên hít sâu một hơi
Dùng khí cản vật, đem viên đá thần di chuyển đến giữa 2 hàng lông mày, khởi động pháp lực, hít thần khí của viên đá thần, vừa mới bắt đầu đã cảm thấy một sức mạnh rất lớn tràn vào cơ thể, sức mạnh được nâng lên mạnh hơn nhiều với sức mạnh viên đá
Sức mạnh ý chí dần dần được khuyếch đại
Lục Nguyên chỉ cảm thấy cơ thể sảng khoái, tâm hồn lẫn thể xác đều đắm chìm trong giấc mộng thần hồn đang tăng lên
Cũng không biết qua bao lâu, cảm gác đó mới bất chợt dừng lại
Lục Nguyên mở mắt ra, trên mặt viên đá thần đã không còn chút hào quang nào, xem ra sức mạnh viên đá cũng đã bị tiêu hao tới mức cạn sạch, Lục Nguyên cảm thấy, nếu có thể có kết tinh thần hồn nào lớn hơn sức mạnh trong viên đá thần thì mình có thể đạt tới Trường sinh ngũ trọng.
Chỉ là, thần hồn kết tinh đâu có dễ dàng có được như vậy
Lục Nguyên ngồi ngay ngắn trong lòng tay phật, tượng phật này dài hơn 400 trượng, mà chỉ 1 bàn tay phật cũng như một mảnh đất bằng cực kỳ rộng lớn
Ngồi trên tượng phật, chăm chú ngắm nhìn dòng nước ào ào, chảy về hướng đông
Hoặc là, chính mình đi thử tới động Lăng Vân, Lục Nguyên nhìn lên sơn động đen kịt, Yêu hỏa lân chết. trước kia đã muốn đến động Lăng Vân xem thử, bản thân cũng muốn vào lăng động xem thế nào, trong động Vân Lăng có phải có một động trời nào khác? Tuy nhiên trong tình trạng bình thường” đại đa số các động huyệt đều không có bất kỳ linh vật nào”
Cái động mà Yêu hỏa lân trú ngụ cũng không ngoại lệ, tuy không thể nói là không có vật thể gì, nhưng thứ tương tự mà Lục Nguyên muốn cũng không có, đành phải tay không mà về
Tiếp theo, nên đến một hang động cũ khác
Trong dòng sông thần, tổng cộng có 9 hang động
Mà ở trong đó, có một thứ cực kỳ đơn giản, đó là cái hang động ở bên kia sông