- Đúng vậy đó. Nghe nói nó là do một đại giáo vô thượng từ Trung Ương Thiên Triều truyền tới, dùng một thi thể Cáp thần và hồn phách của nó tế luyện mà thành. Một khi tế luyện thành Cáp thần thì miệng có thể phun độc khí, lực lượng vô cùng, cường đại tới mức không thể tưởng tượng được. Không ngờ Âu Dương Vọng lại có thể luyện thành môn Cáp thần này. Xem ra khả năng chiến thắng của hắn đã hơn hẳn một phần rồi.
Âu Dương Vọng vận cáp thần xong thì khí thế cũng tăng vọt:
- Lục Nguyên, ngươi mặc dù là tiểu bối nhưng cũng coi như nhân vật nổi tiếng trong thần thoại Hoa Sơn, ngang với Yến Thương Thiên. Vậy ta thử xem ta và ngươi ai lợi hại hơn. Nếu ngươi thất bại, ta sẽ khiêu chiến với Yến Thương Thiên. Ta muốn ba thần thoại của Hoa Sơn đều thua dưới tay ta.
Lúc này hắn đại phát hào khí, miệng phun một luồng độc khí màu lục rất lớn bay thẳng về hướng Lục Nguyên. Độc khí màu lúc này của hắn cũng không tầm thường, nếu bị dính vào thì người Hỗn Độn cảnh tầng bốn tầng năm cũng phải đau đầu vô cùng. Đồng thời hắn đánh ra một chưởng, trong hư không hóa thành chân của cáp thần, lực lượng vô cùng lớn.
Lục Nguyên, một trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn sẽ bị đánh nát bấy thôi.
Công kích thật mạnh, cũng không biết Lục Nguyên sẽ ứng phó thế nào.
Tất cả mọi người đều hơi tò mò nhìn xem Lục Nguyên sẽ ứng phó với một chiêu này thế nào. Đối với thần thoại Hoa Sơn Lục Nguyên này, người của Đại Tần quốc phần lớn chưa gặp mặt, hiện tại muốn xem Lục Nguyên mạnh tới đâu. Kết quả chỉ thấy Lục Nguyên vẫn không nhúc nhích, tùy ý để khí độc màu lục bao phủ.
Lục Nguyên xong đời rồi, không ngờ lại bị độc khí của cáp thần đánh trúng!
Đúng lúc mọi người đang cảm khái thì Lục Nguyên trong khí độc hành động, Dưỡng Ngô Tiên Kiếm trong nháy mắt rút ra khỏi vỏ. Một động tác này của hắn chỉ giống như hơi rút kiếm, đưa ngang một cái,nhẹ nhàng đơn giản nhưng lại vượt qua tất cả phòng ngự của Âu Dương Vọng, một kiếm cắt Âu Dương Vọng thành hai nửa.
Chuyện này! Chuyện này, chuyện này!
Một kiếm!
Tất cả mọi người tưởng rằng sắp bắt đầu một hồi long tranh hổ đấu thì Lục Nguyên lại chỉ lạnh nhạt đánh ra một kiếm, chém Âu Dương Vọng thành hai đoạn.
Chuyện này sao có thể chứ!
Âu Dương Vọng là người nào? Ngàn năm trước hắn đã tranh đấu cùng Yến Thương Thiên, ngàn năm sau lại thành thần thoại, gần như đã phá toái hư không, nhất thống tam quốc, thế lực khắp nơi ai không phục đều phải chết. Chinh chiến như vậy, không ai địch nổi. Thậm chí Chưởng giáo của đại hình tiên môn tại Đại Tần quốc cũng không ai ngăn cản được ba chiêu của Âu Dương Vọng.
Âu Dương Vọng chính là tồn tại vô địch.
Đương nhiên Lục Nguyên cũng là một trong ba thần thoại của Hoa Sơn.
Vậy nên mọi người mới nghĩ sẽ có một trận kịch chiến xảy ra.
Kết quả là tất cả mọi người đều đã đoán sai. Lục Nguyên chẳng mất thời gian với Âu Dương Vọng. Loại cảm giác tương phản vô cùng lớn này làm tất cả mọi người ở đây đều không tiếp nhận được. Sự tương phản này thật sự quá lớn.
Thần thoại Lục Nguyên này quá mạnh rồi. Ở loại địa phương như tam quốc này, tiếp cận phá toái hư không đã là thực lực mạnh nhất rồi, giống như Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền, Tiêu Dao Tử ở đây cũng chỉ biểu hiện ra thực lực ngoài phá toái hư không là sẽ bị truyền tống đi. Nhưng hiện giờ một người gần đạt tới phá toái hư không lại bị một kiếm này chém.
Bất cứ tuyệt học gì cũng bị một kiếm nhẹ nhàng này chém.
Chuyện này thật sự khiến người ta không còn lời nào để nói!
Âu Dương Vọng quát to một tiếng:
- Vì sao, vì sao ngươi lại mạnh như vậy. Nhưng ta vẫn chưa thua đâu. Cáp thần phụ thân.
Hắn chiếm được một chiêu cáp thần này, khiến cáp thần chiếm cứ đại bộ phận ý thức của mình, tự mình hóa thành yêu thú, thực tiến thêm một bước so với hiện tại. Hắn tự tin vào tuyệt chiêu của mình.
Kết quả Lục Nguyên lại đánh ra một kiếm, chém cáp thần ngàn trượng sau lưng Âu Dương Vọng thành hai đoạn. Trong nháy mắt, hồn phách cáp thần hóa thành tro bụi, tiêu tán triệt để.
- Vì sao? Vì sao ngươi lại mạnh như vậy?
Âu Dương Vọng thấy cáp thần của mình nát bấy, rốt cục không chống đỡ nổi nữa, sinh cơ đã tuyệt, lập tức xong đời. Hắn trừng trừng nhìn về phía Lục Nguyên, tuyệt đối không cam lòng mà chết đi. Đáng tiếc tất cả đã xong, hắn sắp chết rồi.
- Lục Nguyên, thực lực của ngươi đúng là cũng tiến bộ được một chút rồi.
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.
Lục Nguyên giật nảy mình!
- Lục Nguyên, thực lực của ngươi đúng là cũng miễn cưỡng tiến bộ một chút rồi.
Một giọng nói vang lên khiến Lục Nguyên cả kinh. Giọng nói này rất quen thuộc.
Trong tích tắc, hầu như bất cứ kẻ nào ở nơi này đều cảm nhận được một khí thế vô cùng cường đại từ trên trời ép xuống, ép cho bọn họ khó có thể đứng thẳng dậy nổi. Áp lực này cường đại tới mức dù là rất nhiều Chưởng môn xưng hùng tại Đại Tần quốc cũng bị nó đè cho sắp sụp đổ.
Rầm! Có người không chịu được nữa mà ngã xuống mặt đất, toàn thân đầy máu tươi.
Rầm! Lại có người nổ tung mà chết.
Ai vậy? Chỉ bằng khí thế khiếp người đã có thể khiến cường giả của Tần Tấn tam quốc nổ tung.
Luồng khí thế này là chân thần giáng trần, thượng tiên giáng lâm.
Cũng may chỉ có vài người thực lực yếu nhất giáng trần mà thôi. Nhưng người khác cũng cảm thấy da thịt toàn thân đau đớn vô cùng. Dù bất cứ kẻ nào trong bọn họ đều cảm thấy áp lực cực kỳ cường đại, ép cho bọn họ gần như mất mạng cả. Hầu như mọi người đều cảm thấy như thần linh giáng trần!
Thần linh chậm rãi từ một nơi nào đó trong không trung giáng xuống.
Vị thần này vô cùng tuấn tú, cường như chỉ phất tay đã có thể khiến hàng tỉ người nát bấy vậy.
Hắn nắm tay là vô địch.
Những người khác có lẽ lúc này chưa nhận ra người này là ai nhưng Lục Nguyên hầu như trong nháy mắt đã biết.
Hiên Viên Vọng!
Đúng vậy, đúng là kẻ gây loạn tại Kiếm Môn, Hiên Viên Vọng. Vốn Hiên Viên Vọng đoạt được quyền hành, trở thành chủ nhân Kiếm Môn nhưng kết quả là bởi Lục Nguyên nên chịu ít thiệt thòi. Hiên Viên Vọng cũng không chết ở chiến dịch đó mà chạy thoát, không tưởng tượng được lúc này lại xuất hiện, thật sự đúng là chuyện ngoài ý muốn.
Hơn nữa Hiên Viên Vọng này chỉ sợ là tới không có ý đồ gì tốt.
Lúc này Âu Dương Vọng vẫn chưa chết. Hiên Viên Vọng nhìn hắn nói:
- Lục Nguyên, chắc ngươi cũng đoán được bổn tọa tới đây là vì sao rồi hả?
Hắn đi tới trước người Âu Dương Vọng, đá đá thân thể Âu Dương Vọng. Vị bá chủ nhất thống tam quốc này dưới chân Hiên Viên Vọng, tựa như một kẻ vô cùng đáng thương.
- Âu Dương Vọng này vốn có thực lực không mạnh lắm, trốn một nơi bế quan thì cũng chỉ tới tầng một Hỗn Động cảnh mà thôi. Kết quả là bổn tọa lại khiến hắn tăng thực lực lên đạt tới Hỗn Động cảnh tầng bốn.
Vốn bình thường không thể tăng thực lực như vậy, bởi khi tăng vọt thực lực thì sẽ làm cho tiềm lực một người dùng hết, sau đó muốn tăng lên cũng vô cùng khó khăn. Cho nên bình thường mọi người mới không tăng thực lực như vậy.
Nhưng Hiên Viên Vọng này lại chỉ muốn lợi dụng Âu Dương Vọng, sau đó đối phương có tăng thực lực lên hay không thì hắn cũng chẳng quan tâm. Hắn chẳng khác gì đã thoáng một cái lợi dụng hết tiềm lực của Âu Dương Vọng vậy.
- Đầu tiên bổn tọa dùng Âu Dương Vọng nhất thống tam quốc, dụ ngươi ra. Kết quả đúng là ngươi tới thật.
Hiên Viên Vọng mỉm cười:
- Bổn tọa am hiểu mưu đồ nhất, làm chuyện gì cũng sắp đặt đầy đủ bẫy rập cả.
Lục Nguyên a khẽ một tiếng.
Hiên Viên Vọng nhìn về phía Lục Nguyên.
- Lục Nguyên, ngươi hẳn cũng biết ngươi không phải là đối thủ của bổn tọa rồi, cho nên muốn kéo dài thời gian, đợi chấp pháp giả xuất hiện hả?
Ở ngoại vực này có một đám chấp pháp giả, nếu xuất hiện người sử dụng thực lực Hỗn Động cảnh tầng năm trở lên thì sẽ lập tức xuất hiện.
Đám chấp pháp giả này do Ngũ đại cổ văn minh quản lý.
Đắc tội với đám chấp pháp giả này chính là đắc tội với Ngũ đại cổ văn minh.
Hiên Viên Vọng lắc đầu:
- Vô dụng thôi. Ta đã bố trí đại trận ở ngoài đô thành này rồi. Đám chấp pháp giả kia thực ra mới chỉ có tu vi tiếp cận Thế Giới cảnh mà thôi. Bọn họ căn bản không thể phá vỡ trận mà tiến vào.
Hắn cũng không dám giết chấp pháp giả. Giết chấp pháp giả là chủ động tát vào mặt Ngũ đại cổ văn minh. Mà hiện tại hắn chỉ ngăn cản đám chấp pháp giả bên ngoài, sau đó giết sạch toàn bộ người bên trong. Đến lúc đó tất cả dấu vết đều biến mất, ai biết người ra tay là Hiên Viên Vọng hắn chứ? Phải biết rằng hắn lại còn đồng thời để lại chứng cớ giả, cho thấy hắn đang ở Thiên triều, có Giản Chi Văn mình là người làm chứng.
Tất cả đã được chuẩn bị tốt rồi.
Hiện tại Lục Nguyên đã rơi vào bẫy rập của hắn.
Bàn tay Hiên Viên Vọng tựa hồ có thể che trời, rút Độc tôn tiên kiếm của hắn ra. Lục Nguyên đã từng thấy Hiên Viên Vọng và Thái Sử Không chiến đấu. Trong trận chiến ấy Lục Nguyên chỉ đứng cạnh quan sát, không biết là đáng sợ tới mức nào nhưng hiện tại chính thức thấy Độc Tôn tiên kiếm của Hiên Viên Vọng phát ra khí thế duy ngã độc tôn, tuy chưa ra tay nhưng đã cảm thấy tương đối đáng sợ rồi.
Lục Nguyên là chính thần. Hiện tại không có ai, chỉ có bản thân hắn đối mặt với kẻ đáng sợ tới cực điểm là Hiên Viên Vọng này.
Hiên Viên Vọng!
Lúc Lục Nguyên đang nhìn chằm chằm không hề nháy mắt thì một kiếm của Hiên Viên Vọng chém ra. Một kiếm này chém ra khiến tốc độ thời gian cũng bị trì hoãn tới cực điểm, hầu như không di động mà chỉ có mình Hiên Viên Vọng là có tốc độ bọn họ. Lục Nguyên lập tức đánh ra Không Gian Thiết Tắc, muốn đông cứng động tác của Hiên Viên Vọng lại nhưng thực lực hai người kém nhau quá xa, một người là ở Thế Giới cảnh tầng hai, một người là ở Hỗn Động cảnh tầng mười. Hiên Viên Vọng dễ dàng đánh tan ngăn cản của Lục Nguyên. Mà Lục Nguyên lúc này cũng rút kiếm ra khỏi vỏ, lấy kiếm ngăn trở.
Dưỡng Ngô Tiên Kiếm va chạm với Độc Tôn Tiên Kiếm, Dưỡng Ngô Tiên Kiếm bị cường lực của Độc Tôn Tiên Kiếm đánh cho không ngừng rung động.
Đối thủ thật mạnh!
Lục Nguyên đã hiểu rõ đối thủ Hiên Viên Vọng này mạnh tới đâu rồi.
Đáng chết. Nếu để thực lực mình tăng lên tới Thế Giới cảnh thì mình nhất định có thể chiến thắng Hiên Viên Vọng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, muốn đạt Thế Giới cảnh đâu có dễ dàng như vậy? Thế Giới cảnh là đại cảnh giới cuối cùng, thần kỳ khó tiếp cận. Đúng rồi, cũng cần phải giải thích rõ là Văn minh cảnh chính là cảnh giới sau Thế Giới cảnh nhưng cũng không tính là đại cảnh giới. Dù sao thì Văn minh cảnh cũng chỉ có hai cấp bậc, Văn Minh Phó Chủ và Văn Minh Chi Chủ, làm sao coi là đại cảnh giới được.
Năm chiêu! Chỉ năm chiêu là kiếm của Hiên Viên Vọng đã đâm lên thân thể Lục Nguyên.
Người cuối cùng trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn, Lục Nguyên bị đánh bại trong năm chiêu sao?
Hiên Viên Vọng này mạnh tới thế nào chứ? Những người đứng bên cạnh quan chiến đều sợ hãi. Kỳ thực nơi đây đều là đầu sỏ của các quốc gia, cũng đều coi việc bảo vệ tính mạng là quan trọng. Nhưng bọn họ lập tức phát hiện là không thể nào đi khỏi đây được, cho nên cũng chỉ bất đắc dĩ ở nơi này quan chiến, trái tim đập liên hồi mà theo dõi trận chiến này.
Vốn cho rằng cường giả cấp phá toái hư không đã là mạnh nhất, hiện tại mới thấy phá toái hư không cũng chẳng là cái gì. Âu Dương Vọng bị Lục Nguyên chém một kiếm là toi mạng. Mà Lục Nguyên này lại bị vị thần linh Hiên Viên Vọng đột nhiên xuất hiện này đánh trúng rồi.
Một đúng, không phải đánh trúng.
Là giả!
- Ảo thuật sao? À, không phải, không chỉ có ảo thuật!
Hiên Viên Vọng nhìn về phía Lục Nguyên.
- Xem ra chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này của ngươi quả nhiên rất cao. Đáng tiếc là thực lực của ngươi quá yếu, chỉ dựa vào một chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này thì vẫn bị bổn tọa giết chết.
Hiên Viên Vọng tiếp tục chiến đấu với Lục Nguyên.
Lúc này hắn chiếm ưu thế tuyệt đối, ngẫu nhiên Lục Nguyên có thể phản kích một kiếm nhưng càng ngày càng ít. Nếu như không phải Phù Sinh Nhược Mộng quả là rất mạnh thì Lục Nguyên sợ đã thất bại từ lâu rồi. Nhưng dù thế nào đi nữa thì Lục Nguyên cũng khó thoát khỏi mười chiêu dưới tay Hiên Viên Vọng, tình thế nguy hiểm tới cực độ.
Hiên Viên Vọng cười lạnh, thong dong tự tại như đã tính hết từ trước vậy.
- Lục Nguyên, ngươi hủy chính biến tại Kiếm môn của ta, làm bổn tọa căm tức vô cùng. Nhưng sau đó bổn tọa phân tích ra, lại thấy thiên phú và ngộ tính kiếm đạo của Lục Nguyên ngươi quả là vô cùng mạnh mẽ, bổn tọa nếu bắt được ngươi, dùng một môn bí pháp tế luyện mà bổn tọa vừa có được, thu thiên phú này của ngươi về thân bổn tọa thì bổn tọa có thể đạt tới Thiên Tôn cảnh. Đến lúc đó ta đi làm môn chủ Kiếm Môn sẽ ổn định hơn nhiều lắm.
Vai phải và vai trái của Lục Nguyên đồng thời bị đâm trúng. Hiện tại nhiều nhất ba chiêu nữa là Hiên Viên Vọng có thể bắt Lục Nguyên.
Lúc này một luồng sáng trắng đánh thẳng về phía Lục Nguyên. Đây là một chiêu cuối cùng định càn khôn.
Trong tích tắc này, một luồng sáng trắng khác cũng xuất hiện, đụng thẳng vào kiếm quang của Hiên Viên Vọng.
- Là ai? Ai đó?
Trước người Lục Nguyên ẩn hiện xuất hiện một bóng người. Người này là một nam tử trung niên, môi mỏng như kiếm, mi kiếm, mắt kiếm, quần áo như kiếm, hài như kiếm, toàn thân phiêu tán ra một luồng kiếm khí không tầm thường. Vẻ mặt hắn tuấn mỹ tuyệt thế, không giống người thường, trong tay có một luồng kiếm quang lưu động, chặn đứng Hiên Viên Vọng.
- Yến Thương Thiên!
Đúng vậy. Lúc Lục Nguyên khó thoát thì người hiện ra trước người Lục Nguyên lại không phải người ngoài, chính là người chân chính dẫn Lục Nguyên vào kiếm đạo, Yến Thương Thiên, đứng đầu trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn, Yến đại kiếm thánh.
Hiên Viên Vọng thấy Yến Thương Thiên đột nhiên xuất hiện, không khỏi giật mình. Năm đó thiếu niên Yến Thương Thiên học nghệ tại Kiếm Môn, Hiên Viên Vọng hắn cũng gây khó dễ khắp nơi nhưng Yến Thương Thiên đều phá tan khốn cảnh, cuối cùng hắn phải vất vả dùng mưu kế khiến Yến Thương Thiên đắc tội với Tiên Cổ Văn Minh Đế Tử, khiến Yến Thương Thiên phải đi tới ngoại vực. Không thể tưởng tượng được, nhiều năm như vậy giờ đối phương lại xuất hiện.
Mà Lục Nguyên thấy Yến Thương Thiên đột nhiên xuất hiện cũng giật mình. Đây là người chính thức đưa mình vào kiếm đạo, đã rất nhiều năm không gặp, mà giờ xa cách lâu như vậy, đột nhiên gặp lại, nhất thời cũng không biết là tâm tình gì.