Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió Chương Part 27: Hẹn Hò

Chương trước: Chương Part 26



Part 27: Hẹn Hò

Vài hôm sau sức khỏe của nó dần hồi phục rất nhanh trước sự ngạc nhiên của mọi người và đơn nhiên nó đã được ra viện

_Em thấy trong người như thế nào_hắn bước đến ôm lấy nó từ phía sau khi thấy thân ảnh của nó đang đứng trước cửa sổ, cái dáng vẽ cô độc của nó làm hắn thấy đau lòng và hắn muốn lập tức ôm lấy nó để che chở bảo vệ, để nó không còn thấy cô độc nữa

_Em không sao đâu, anh đừng lo_Nó cười buồn, bây giờ nó cũng đsc biết hắn là con trai của ông Khang, nó không giận hắn vì hắn là con trai của ông kKhang bởi vì nó đã hứa bỏ qua mọi chuyện rồi, nhưng nó buồn hắn, là tại sao hắn lại không nói cho nó biết, là hắn sợ nó sẽ buồn nên giấu, hay là hắn không tin tưởng vào tình yêu của nó dành cho hắn, đây là câu nói nó rất muốn hỏi hắn, nhưng nó chẳng thể nào mở lời được

_Em dạo này ít nói lắm, lại hay trầm tư nữa, có chuyện gì vậy, em nói cho anh biết đi, nhìn em như vậy anh buồn lắm_Hắn vùi vào mái tóc nó nhẹ nhàng nói

_em thật không có chuyện gì cả, hôm nay mình đi chơi đi, ở nhà hoài em chán quá_Nó lấy lại vẻ bề ngoài vui vẻ nói, gạt bỏ tất cả hôm nay có lẽ sẽ là buổi hẹn hò cuối cùng của nó và hắn (đừng thắc mắc lát sẻ biết ngay thôi )

_Được rồi vậy hôm nay chúng ta đi chơi nhá_hắn khẽ hôn nhẹ vào môi nó nói, rồi cả hai cùng nhau đi công viên. Đến nơi nó cùng hắn chơi khắp các trò chơi, nó và hắn đi ăn rồi đi dạo, qua một gian hàng bắn súng nó rất thích thú nên cả hai quyết định ghé vào đó

_Hai cô cậu muốn chơi trò này sao_Ông chủ nói

_Vâng ạ, trò này chơi như thế nào vậy bác_Cả hai đồng thanh vui vẻ nói, rồi nó và hắn bật cười vì sư tâm đầu ý hợp của chúng nó

_Các cháu chỉ cần bắn trúng vào tâm của các bia đạn là được, nghe thì có vẻ dễ , nhưng độ khó của nó tăng lên quá từng lần bắn, có ba lần bắn, lần nhất bia bắn sẽ đứng yến, lần hai sẽ chuyển động từ từ và lần ba nó sẽ rất nhanh, nếu các cháu bắn trúng được tâm của ba cái bia bắn thì sẽ nhận được đôi nhẫn ở đằng kia, đây là đôi nhẫn cỗ nhưng nó trông không quê mùa chút nào đâu nhé, người xưa nói rằng nếu cặp đôi nào có được cặp nhẫn này thì họ sẽ sống hạnh phúc bên nhau trọn đời_Ông chủ nói

_Chúng cháu hiểu rồi ạ_Hắn nói, còn nó chỉ mỉm cười nhìn hắn, cái trò này thì đối với nó thì vô cùng đơn giản (sát thủ bậc nhất mk ), cái chính là nó muốn thấy tài năng của hắn

_Thấy vậy chứ không dễ đâu nhé, nhiều cặp đôi đã rất tự tin, cho rằng sẽ chiến thắng, nhưng cuối cùng họ vẫn tay trắng ra về rồi đó_Ông chủ nói, còn hắn chỉ cười nháy mắt ra hiệu với nó là cứ tin tưởng vào hắn, nó thì đứng yên, miệng thì nở nụ cười tươi không ngớt, mọi người cũng thấy thế thì càng ngày càng đông hơn, một phần vì sắc đẹp của hai đứa nó một phần là họ muốn xem liệu hắn có thể lấy được đôi chiếc nhẫn đó không.

_Trò chơi bắt đầu_Tiếng ông chủ quán vang lên, *đoàng* viên đạn đầu tiên đã nằm gỏn gọn trong hồng tâm của tấm bia thứ nhất, *đoàng* phát súng thứ hai cũng như vậy dường như mọi chuyện đối với hắn quá dễ dàng, đến tấm bia thứ ba tấm bia có vẻ khó hơn, khi nó cứ chuyển động nhanh và liên tục mọi người xung quanh chỉ biết nín thở để chờ đợi hắn bắn *đoàng* hít một hơi thật sâu hắn bắn

_Chúc mừng, chúc mừng cháu thật sự cháu đúng là tài giỏi( người ta là sát thủ mk )_Ông chủ quán sau vài dây ngạc nhiên khi nhìn thấy viên đạn nằm giữa hồng tâm tấm bia không bị lệnh một chút nào cả, thì lên tiếng vui mừng nói. Mọi người xung quanh thì nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ

_Đây đúng như là giao kèo giữa chúng ta, chúc hai cháu hạnh phúc_Ông chủ quán trao cho chúng nó cặp nhẫn

_Chúng cháu cám ơn_Cả hai đồng thanh

_Hàn Băng, em đồng ý làm vợ anh nhé_Hắn bất ngờ quỳ xuống trước mặt nó và trước sự chứng kiến của mọi người, ánh mắt lời nói chân thành của hắn làm nó thấy bối rối, nhưng trong lòng thật sự nó rất hạnh phúc, Chính bản thân nó cũng đã từng mong muốn được hắn cầu hôn, nhưng bây giờ nó không biết phải làm như thế nào nữa, nếu nó không đồng ý thì nó sẽ khiến hắn đau lòng tổn thương, nhưng đồng ý rồi ngày mai khi nó đưa ra quyết định của bản thân (bật mí sau nhé ) thì chắc chắn hắn cũng sẽ bị tổn thương không kém.

_Đồng ý đi, đồng ý đi ,đồng ý đi_ Vài phút đã trôi qua khi không thấy phản ứng của nó, thì mọi người nôn nóng muốn nge lời đồng ý của nó nên đã lên tiếng thúc dục

_Em đồng ý, em yêu anh Hàn Phong_ Sau một hồi cuối cùng nó cũng lên tiếng nói, rồi ôm chầm lấy hắn *Hàn Phong à, em xin lỗi nhưng em không còn cách nào khác hãy tha thứ cho em vì lời em vừa nói, hãy cho em ích kỉ một lần, chỉ một lần này thôi anh nhé, em muốn hôm nay sẽ là ngày hạnh phúc, kĩ niệm đẹp cuối cùng của chúng ta * nó thầm hối lỗi

_Từ nay trở về sau em là của ah rồi đấy nhé_Hắn vui vẻ nắm tay nó đi dạo trong công viên

_Hy vọng là vậy_Nó lí nhí trong miệng buồn rầu nói

_Hy vọng gì chứ, ăn nói vớ vẩn, em đã nhận lời cầu hôn của anh rồi, thì từ nay về sau sẽ chính thức là vợ của anh rồi đấy_Hắn nhéo má nó, chân mày khẽ nhíu lại mà nói

_Anh đang mơ đấy à , tĩnh ngủ đi không có chuyện đó đâu_Nó khá là hoảng khi hắn nhge được lời no nói, nhưng rồi cũng lấy lại được cái vẻ bình thường nó nói

_Em được lắm, giám trả treo anh, đứng lại đó cho anh_Hắn nhăn nhó

_Em đố anh bắt được em đấy, plè plè _Nó làm mặt quỷ trêu hắn rồi bỏ chạy đi, cứ thế hai người họ cứ vui đùa trông công viên mặc cho mọi ánh mắt nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ có, ganh tỵ cũng có

_Bắt được rồi nhé, anh nói rồi em sẽ không bao giờ thoát khỏi anh đâu_Hắn ôm lấy nó thật chặt, giây phút này, từ lúc hắn được sinh ra thì đây chính lúc này hắn đang rất hạnh phúc, cả nó và hắn điều có chung một suy nghĩ *Uớc gì thời gian dừng lại, để nó và hắn được ở bên nhau lâu hơn*

Loading...

Xem tiếp: Chương Part 28: Quyết Định

Loading...