61 Lúc Hồ Linh và Hồ Liễu gõ cửa Tử gia thì kinh ngạc phát hiện người mở cửa là Tuyết nhi, thế nhưng cũng không thấy bóng dáng Tử Phong Ngưng đâu. Tuyết nhi thấy hai người thì rõ ràng giật mình, mái tóc dài xoã tung rối loạn, nhẹ giọng hỏi: “Hai người, sao hai người lại tới đây?” Hồ Linh và Hồ Liễu vốn một bụng đầy lửa giận thấy bộ dáng hiện tại của Tuyết nhi, lửa giận liền vụt tắt, lòng lại nhói đau.
62 Hồng nhi được Y Lãnh Y ôm trong lòng, ngửa mặt, có chút sợ hãi nhìn đại tỷ từ khi vào nhà liền bừng bừng lửa giận. Tiểu hồng hồ thầm phỏng đoán trong lòng, đây là sao thế? Chẳng lẽ đại tỷ cũng bị tuyết hồ kia đánh? Vị Ương cực kỳ có nhãn lực, thấy sự tình không ổn liền vội bưng trà rót nước hiến ân cần.
63 Mắt Tử Phong Ngưng bị cảnh hai mỹ nữ ôm nhau đặc biệt hài hoà kia đâm bị thương, cắn răng, vài bước xông lên giữ chặt cánh tay Tuyết Nhi kéo ra. Hồ Mộ Y đâu chịu thua, như thể con đỉa dính chặt lấy người Tuyết Nhi.
64 Tử Phong Ngưng nằm trên ghế sô pha tuyết trắng, ngẩn người nhìn trần nhà, mắt có chút cay cay. Không phải Tuyết Nhi nàng cuối cùng cũng như mình mong muốn, rời đi rồi sao? Nhưng mà, cô lại không thoải mái như dự đoán, mà ngược lại lại cảm thấy ưu thương không xua tan được.