41 Beta: Ishtar
Buổi tối cùng ngày, Ôn Lương đang cùng nương tử nhà mình vừa lăn lộn vừa trao đổi tình cảm, về việc hôm nay hắn vì sao nhiệt tình như vậy, Ôn đại nhân tỏ vẻ chẳng qua là hắn bị nghẹn sắp hỏng thôi.
42 Mùa đông sắp đến, khí trời kinh thành càng ngày càng lạnh.
Hồ thái y bưng thuốc vừa mới đun xong trở lại trong phòng, liền nhìn thấy thê tử đã tỉnh, đang ngồi dựa vào gối ở trên giường.
43 Beta: Ishtar
Mọi người đi tới phòng ngủ chính, Hồ lão phu nhân được tiểu tôn nữ nâng đỡ đứng ở trước cửa nghênh tiếp đại công chúa.
Đại công chúa nhìn thấy Hồ lão phu nhân chống cơ thể đang bệnh ra đón tiếp, vội vàng ngăn lại bà đang muốn hành lễ, muốn cho bà nghỉ ngơi.
44 Beta: Lam Phượng Hoàng
Khi Ôn Lương bị Hồ thái y chất vấn ở bên này, tiểu biểu muội Tôn Tiếu Tiếu cũng bị hỏi thăm tới tấp.
Trong vườn hoa, Tôn Tiếu Tiếu làm hết phận sự của một tiểu thư trong phủ là dẫn khách đi dạo vườn hoa, ngoại trừ tiểu mập mạp nóng đầu hưng phấn bừng bừng muốn nhào vào người trong lòng, các thiếu gia tiểu thư còn lại đều tỏ vẻ vô cùng rụt rè, bên trong thì sóng ngầm âm thầm cuộn trào mãnh liệt.
45 Edit: Lam Phượng Hoàng
Sau bữa cơm trưa, Túc vương phi lệnh cho ma ma bế con trai nhỏ đang ngáp ngủ đi nghỉ trưa, sau đó mượn cớ tản bộ tiêu cơm sau bữa ăn, dắt theo hai đứa bé và Như Thúy cô nương cùng tản bộ trong sân.
46 Edit: Lam Phượng Hoàng
Sau khi biết tin nhóm thiếu niên bọn họ bị phạt, Như Thúy cô nương có chút đồng tình, nhưng không xen vào việc của người khác nhằm giúp bọn họ nghỉ ngơi, mà chỉ để bọn họ tiếp tục cố gắng, mang theo nha hoàn tiến vào phòng khách.
47 Edit: Lam Phượng Hoàng
Từ trận tuyết đầu mùa đông, khí trời ở kinh thành càng ngày càng lạnh, Như Thúy cô nương bắt đầu thích nhàn rỗi thì ôm hai tiểu hồ ly ru rú trên giường lò ấm áp không muốn làm chuyện gì khác, thoạt nhìn thích thú đến mức làm cho người ta hâm mộ ghen ghét.
48 Edit: Lam Phượng Hoàng
"Ắt xì!"
Lúc mở cửa, một trận gió bắc lạnh băng và hoa tuyết đập vào mặt, mũi vì bị không khí lạnh lẽo làm sặc khiến Như Thúy cô nương hoa lệ hắt hơi một cái.
49 Edit: Lam Phượng Hoàng
Khi tỉnh lại, trời đã sáng choang, bên ngoài ánh tuyết mờ mịt khiến thoạt nhìn bầu trời như bị đè nén.
Ôm chăn ngồi dậy, Như Thúy nhẹ dụi mắt, không cẩn thận đụng tới nửa mặt bên phải, một trận đau đớn mãnh liệt khiến nàng hít vào một hơi, rên rỉ kêu một tiếng, không dám chạm vào nữa.
50
51
52 "Hừ, giữa ban ngày ban mặt, lại làm ra loại chuyện này. . . " Những lời đầy châm chọc vang lên, Ôn Uyển không chút che giấu sự xem thường, sau đó áy náy nói với thiếu nữ bên người: "Đại công chúa, xin ngài thứ lỗi, một số người thân phận thấp kém, không biết quy củ.
53 Vợ chồng Trấn Quốc Công trơ mắt nhìn người nào đó không thèm đếm xỉa đến bọn họ, ân cần xử lý vết thương cho Ôn Lương, chẳng biết tại sao trong lòng đều có chút khó chịu.
54 Trăng ẩn mây đen, gió đêm gào thét, thế giới biến thành khoảng không lờ mờ u tối.
Mơ mơ hồ hồ bị nóng làm tỉnh giấc, phát hiện thủ phạm chính là người đang ôm mình, trên người hắn tỏa ra loại nhiệt độ không thể tưởng tượng được, vừa với tay sờ, da thịt nóng cháy của người nọ khiến nàng lập tức tỉnh táo.
55 Như Thúy cô nương căn cứ theo lời đại phu lo hạ sốt cho Ôn Lương, nhìn thấy vẻ mặt khổ sở ngủ không ngon của hắn, trong lòng chợt chua xót.
Nàng cảm thấy, Ôn Lương nhiễm phong hàn đều do lỗi của Trấn Quốc Công, nếu không phải do hôm nay ông ấy ném chén trà đập trúng Ôn Lương, lại hắt ướt quần áo hắn, cũng sẽ không bởi vì không thay quần áo đúng lúc mà cảm lạnh.
56 Đợi sau khi tất cả mọi người đều rời khỏi, Như Thúy cô nương đạp rơi hài trèo lên trên giường, với tay ôm hông hắn, siết chặt lấy hắn, giống như làm vậy hắn sẽ khỏe nhanh hơn.
57 Vừa mới ra khỏi cửa phòng, còn chưa đi tới phòng bếp, Lam Y đã vội vã chạy đến, nói: "Phu nhân, Trấn Quốc Công tới. "
Như Thúy cô nương có chút kinh ngạc, xem ra bởi vì sáng nay không để cho người mà phủ Trấn Quốc Công phái tới vào gặp Ôn Lương, Trấn Quốc Công rốt cuộc cũng không ngồi yên nổi, đành phải tự mình qua xem tình hình.
58 Ôn Lương lần này bị bệnh thật là lâu , cứ ốm hoài không khỏi, xin nghỉ bệnh cũng đã nhiều ngày, làm cho hoàng đế gấp đến đô phái người qua đây dò hỏi.
59 Vài ngày sau, gió tuyết hơi ngừng lại, ánh mặt trời hơi ló dạng, một đội nhân mã sáng sớm đã rời khỏi kinh thành, hướng Bình Tân mà đi.
Trong Tử Thần điện, Sùng Đức hoàng đế đang phê duyệt tấu chương, chợt nghe đại hoàng tử cầu kiến, liền chuẩn tấu.
60 Càng đi về phía nam, khí hậu biến hóa càng rõ ràng, nguyên bản đang từ vừa lạnh vừa khô chuyển sang vừa lạnh vừa ẩm ướt, may mắn chính là càng đi về phía nam thì con đường càng thông thoáng, không còn gió tuyết nữa.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50