21 CHƯƠNG 17 Ngày hôm sau, Chúc Tiểu Tiểu đến công ty từ sớm, lập tức đi tìm hiểu tình hình của gã đàn ông cướp linh hồn bắt được ngày hôm qua, không ngờ lại nghe được một tin xấu.
22 Bên cạnh xe, Tiết Phi Hà phi thân đến, một chân đạp vào xác sống kia, lại thuận thế quay người quét tới, đạp thật mạnh vào đầu của một xác sống phía sau.
23 CHƯƠNG 18 Ngày hôm đó, Chúc Tiểu Tiểu cũng chẳng biết mình làm thế nào mà có thể trụ vững đến giờ tan làm. Dù gì tất cả mọi người đều vẫn đang căng thẳng tăng ca, chỉ người không có bản lĩnh như cô đây chẳng dùng được vào việc gì mới có thể nhàn nhã về nhà.
24 Nghiêm Lạc nhìn cô, trong đáy mắt là một thứ cảm xúc kỳ lạ, khiến Tiểu Tiểu đột nhiên thấy lòng mềm nhũn ra. Cô ấp úng, cảm thấy có chút áy náy, thật là không nên chỉ trích bừa bãi thế này.
25 CHƯƠNG 19 Chúc Tiểu Tiểu ở nhà dưỡng thương hai tuần, Nghiêm Lạc ngày ngày đều đến đốc thúc cô học tập. . Chúc Tiểu Tiểu chú ý quan sát phản ứng của anh, muốn thử thăm dò chuyện giữa anh và A La, nhưng vẫn không tìm thấy cơ hội nào.
26 Đại Hưởng đang nói trong máy liên lạc: "Công tắc đèn điện tôi ấn rồi, không sáng. Thạch Đầu, anh đi về phía đông, ở đó có vách đứng ngăn cách chỗ nằm với cửa sổ, tầm nhìn tốt hơn chút, lại có nơi che chắn".
27 CHƯƠNG 20 Những chuyện liên quan đến thi thể kia, Cao Lôi nói đó không thuộc trách nhiệm của bọn họ, phải giao lại cho phía cảnh sát. Anh cùng một đồng nghiệp khác đợi xe cảnh sát đến, bảo bốn người bọn Chúc Tiểu Tiểu quay về nghỉ ngơi trước.
28 Chúc Tiểu Tiểu nhớ đến Tống Bình, nhớ đến người mà lúc đó cô tận mắt nhìn thấy bị đám xác sống cướp đi sinh mệnh, trong lòng không dễ chịu lắm, nhưng càng như vậy, càng phải vươn thẳng người mà đi tiếp.
29 CHƯƠNG 21 Chúc Tiểu Tiểu trong chốc lát căng thẳng, nhảy dựng lên. Chết rồi, A La sẽ không hiểu lầm chứ? Cô nhanh chóng đẩy Nghiêm Lạc ra. Nghiêm Lạc cau mày lại, nhìn cô một cái, sau đó quay người hỏi một câu lạnh tanh: "Xem kịch?".
30 Tề Nghiên La và Nghiêm Lạc cũng cất tiếng cười, không khí căng thăng vốn đã bị một câu nói "bênh vực kẻ yếu" của Chúc Tiểu Tiểu khuấy động lên rồi. Nghiêm Lạc xoa xoa đầu cô, Heo Con này, quả nhiên trong lòng chỉ muốn bảo vệ anh.
31 CHƯƠNG 22 Buổi sáng ngày hôm sau, Chúc Tiểu Tiểu thu dọn xong đồ đạc, Bát Bát cũng được đặt vào chiếc túi cạnh ba lô, xe của công ty đưa cô và Tiết Phi Hà đến gần trường học, đem tất cả những đồ đạc xác nhận lại một lần nữa, sau đó hai người này giống như những học sinh bình thường khác, kéo va li hành lý, ôm chăn, cầm chậu rửa mặt đi vào trong trường.
32 Chúc Tiểu Tiểu quay về lớp, buôn chuyện cùng với các bạn học cả nửa ngày, nghe ngóng thông tin về bác sĩ trường học, nghe ngóng đợt kiểm tra sức khỏe có sinh viên nào không đủ tiêu chuẩn không.
33 CHƯƠNG 23 Cả ngày hôm nay không xảy ra chuyện gì. Đến tối một bộ phận sinh viên chuyển ra ngoài, tòa nhà trong chốc lát yên tĩnh hơn rất nhiều, không khí lại càng lạnh lẽo u ám quái dị.
34 Hoắc Nhã mềm nhũn chân, lắp bắp trả lời: "Cô, cô, lừa người, cô, không cần, phải dọa dẫm tôi, tôi dù gì cũng đã chết một lần rồi, tôi, tôi không sợ. .
35 CHƯƠNG 24 Núi Phượng là khu du lịch nổi tiếng, không ngờ rằng ở nơi này còn có thể xuất hiện vụ án lớn về ma thần. Vụ án bên này do Ray phụ trách giám sát điều hành, anh đem bản đồ của vùng núi gửi vào điện thoại PDA1 của nhóm Tư Mã Cần.
36 Bên này hai người đánh nhau nước sôi lửa bỏng, bên kia Chúc Tiểu Tiểu cũng kinh hãi vô cùng. Cấp bậc của Tiểu Tiểu là thấp nhất, cho nên mọi người đều tương đổi chiếu cố đến cô, gắng sức thu hút kẻ địch về phía mình, trên cơ bản đã ngăn được những loại yêu sói, gấu quái hung dữ.
37 CHƯƠNG 25 Ánh mắt hai người giao nhau, đầu óc Chúc Tiểu Tiểu càng lúc càng choáng váng, áp sát như thế này, cô còn có thể nghe thấy tiếng thở của anh.
38 Mạnh Mạn thầm kinh ngạc, chẳng có hàng ma sư nào hẹn đưa khách hàng đến, Boss cũng không bao giờ tới vào lúc này, mà phong ấn trên cửa cũng không thể nào để cho những người thường lảng vảng đi tới.
39 Nghiêm Lạc rất nghiêm túc ăn cơm. “Boss. " Chúc Tiểu Tiểu kéo gấu áo anh, thật sự rất hiếu kỳ, trong lòng đầy thắc mắc sẽ rất khó chịu. Cô chớp chớp cặp mắt to tròn nhìn anh, Nghiêm Lạc thở dài, chỉ đành giải đáp cho cô: "Thời cục không tốt, không có người nhà thích hợp".
40 CHƯƠNG 26 Trong nhà hàng Địa Phủ, Tất Mặc Kỳ an ủi Tề Nghiên La một lát rồi vội vội vàng vàng chạy đi. Bắc m Vương và những ma thần khác xuất thế, có rất nhiều công việc đang đợi anh.