21 Chap này sẽ giới thiệu cho cả nhà biết câu chuyện của Lam nên không đề cập nhiều về hai nhân vật chính. Nhưng phần nào cũng là một nguyên nhân tạo khiến cho mối tình của hai nhân vật chính dường như đến hồi kết thúc.
22 Sáng nó đi học với Khải, cả trường bàn tán xôn xao lắm. Nhưng chưa được 5 phút thì một chiếc xe thể thao đen đậu trước cổng trường. Lần này không phải là tiếng bàn ra tán vào như nó, mà là lời khen ngợi không ngớt cho cặp trai xinh, gái đẹp từ xe bước ra.
23 Khải bước vào, nó khóc, nó đau, Khải cũng đau không kém. Có lẽ, phần nào cậu đoán được nó đã thích Phong rồi. Nhưng cậu muốn thử, với cậu, Phong không xứng đáng.
24 Vào một ngày chủ nhật:- Thiếu gia, tôi đã điều tra được các cuộc gọi đến và tin nhắn của tiểu thư Thy Thy gửi đến cho tiểu thư Gia Mỹ. Mời thiếu gia xem qua.
25 Sáng sớm, nó cùng Khải đến hòn đảo nhỏ nhà cậu. Phải nói, nhà giàu sướng phải biết. Có đảo riêng, mà căn biệt thự trên đảo này đẹp lắm. Không thua gì nhà hắn.
26 Buổi sáng nó không đến trường. Vì lỡ xin nghỉ rồi. Khải lại không có nhà vì đến lo việc công ty. Tầm trưa trưa, bác quản gia gõ cửa phòng nó:- Tiểu thư, có bạn đến tìm cô!- Vâng, mời vào!Cánh cửa mở, đập vào mắt nó lúc này, là Mỹ - con bạn thân phản bội.
27 - Hít thở sâu vào, đừng run!Bạn nam ấy thì thầm vào tai nó. Mùi bạc hà thơm thoang thoảng. Nó làm theo. Đôi chân không vững, suýt té. Hắn tiến lại gần, ôm lấy nó.
28 Sáng sớm, nam phụ, nữ phụ mở cửa cho hai đứa nam chính nữ chính đang nằm trong "nhà hoang". Cảnh tượng hết sức trong sáng khi hai đứa nam chính và nữ chính đang ôm nhau ngủ ngon lành.
29 Buổi sáng tinh mơ, nó thức dậy. Một dàn người hầu kính cẩn đứng trước mặt. - Chào tiểu thư! Mời cô xuống ăn sáng!Nó gật đầu, vào vệ sinh cá nhân. Bước xuống lầu, thấy một người con trai đang đọc báo và một bàn có đủ bữa sáng cho hai người.
30 Nó bật cười. Con người này, đôi lúc trẻ con thật. Không ngờ lại ghen với cả chó. - Nhưng Wind đáng yêu hơn ai kia!- Anh dễ thương hơn mà!- Tôi nói không được cãi.
31 - "Phong và cô con gái của Mộc gia có hôn ước từ bé rồi. Cháu là một cô bé cả tin, hiền lành, đại nạn cháu gặp chắc chắn có liên quan đến tình yêu. "- ".
32 Hắn mở cánh cửa xe, nó mỉm cười rồi khoác tay hắn vào nhà. Đi được một đoạn, tự dưng, nó có cảm giác gì đó, nói đúng hơn là tiếng máy ảnh và một tia sáng của đèn flash.
33 Có người vừa say, vừa lải nhải. Tội cho nhân viên khách sạn vừa phải kè lên mà vừa phải nghe chửi. Cuối cùng cũng đến phòng 201, anh nhân viên thở phào nhẹ nhõm rồi chuồn lẹ.
34 "Ở đây, sao toàn mùi bông băng, thuốc đỏ. Đầu mình, đau quá! Nhưng. . . mình là ai?"Nó mở mắt, thấy một người đàn ông trung niên. Ông nhìn nó mà mắt cứ rưng rưng:- Con gái à!Mặt nó ngơ ra, ông ta.
35 Đã ba năm trôi qua. Phong giờ đây đã là giám đốc của tập đoàn Tạ Tuấn, trở nên chính chặc, phong độ hơn. Ba năm trời, thời gian cứ lặng lẽ trôi và có lẽ cũng dần đến năm thứ 4 rồi.
36 Bữa tối hôm nay, Mộc Linh trổ tài nấu ăn, vì là lần đầu nên hơi phô trương một chút. Bàn bốn người ăn mà bày đủ thứ, nào là đèn, hoa hồng, khăn giấy gấp lại cẩn thận, thức ăn thì nhiều món ăn lắm, mà đại đa số là nàng cho người nấu sẵn rồi.
37 Ngày qua ngày, tối nào hắn cũng đến nhà nàng ăn cơm. Đương nhiên luôn có sự xuất hiện của người chị gái. Vậy mà không ngày nào nàng được ăn tối cùng cả.
38 Sau ngày bị ngất ở nhà, Lan cảm thấy có gì đó kí ức của mình mà cô không thể nào nhớ lại được. Mỗi lần cố gắng hình dung lại thì lại bị đau đầu. Cha của cô bảo cô đừng cố nhớ.
39 Phim mà, khung cảnh lãng mạn lắm. Hai người cùng nhau dừng lại trước cửa tiệm hoàng kim. Mẫu nhẫn ở đây đơn giản, tinh tế, đa phần là do cô thiết kế. - Lấy cho tôi mẫu này!Hắn nhẹ nhàng cầm mẫu nhẫn mới nhất ấy đeo vào ngón áp út.
40 Ánh sáng len lỏi chiếu vào khe cửa sổ, lại một lần nữa cô lại cảm nhận được mùi vị của thuốc sát trùng, tiếng dao keo của bệnh viện. Có điều lần này lại thấy ấm áp hơn hẳn.