21 Dịch: CP88
Trước khi cái ôm này khiến trái tim Đường Kỳ Sâm nhảy nhót lâu hơn nữa, anh nhanh chóng buông người trong lòng ra.
Ôn Dĩ Ninh nhấc môi: "Em thích anh, anh không cảm giác được sao?"
Trái tim Đường Kỳ Sâm chìm xuống, một lúc sau mới nói: "Tôi đưa em về trường.
22 Dịch: CP88
Trần Tử Du vốn nghĩ tình yêu hiếm lạ cổ quái gì bản thân cũng đã từng thấy qua, đột nhiên cảm thấy đêm nay đúng là mở mang tầm mắt. Cậu ta bày ra bộ dạng sùng bái rồi nói với Đường Kỳ Sâm, "Khẩu vị của chú đúng là đủ đặc biệt!"
Đường Kỳ Sâm thoắt cái hời hợt cười, nói: "Đừng tin.
23 Dịch: CP88
Người trong cuộc vạch trần cuộc sống riêng hỗn loạn của một vị tổng giám đốc nào đó, lạm dụng quan hệ, thường lấy quyền cao chức trọng rồi tự cho mình là đúng, nhìn qua tưởng là tinh anh ở bậc cao, kỳ thực là loại mặt người dạ thú, tại vòng danh lợi huênh hoang ngất ngưởng, trong đám phụ nữ lạc thú chưa từng dừng.
24 Dịch: CP88
Ôn Dĩ Ninh từ chối.
Ngày gia đình đoàn viên, đêm giao thừa tiễn năm cũ đón năm mới, ai đưa ai về cũng không thích hợp. Cô tìm lý do, nói là đã kiếm được vé.
25 Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả.
26 Dịch: CP88
Buổi tối hôm nay kết thúc tại đây, không còn gì để mà tiếp tục nữa.
Ôn Dĩ Ninh thật sự uống nhiều rồi, quơ tay loạn cả lên đẩy tay anh ra, sau đó ngửa mặt, nằm thẳng đơ, cuối cùng là ngủ thiếp đi.
27 Dịch: CP88
Trạng thái của Đường Kỳ Sâm xem ra không được tốt lắm. Tay trái ôm bụng, tay phải cầm bình thuốc, nói xong câu đó liền gục đầu trên vô lăng không nhúc nhích.
28 Dịch: CP88
Trần Tử Du không hề bị lung lay, nằm bò trên lưng ghế phụ sau đó thò đầu ra, "Ba vạn muốn mua đứt con đường theo đuổi của cháu, không đời nào.
29 Dịch: CP88
Đường Kỳ Sâm ngắt cuộc gọi, hô hấp vẫn còn ẩn chứa đầy tức giận, lúc quay đầu lại nhìn Ôn Dĩ Ninh, cô đã cúi rạp người, vùi đầu trên đầu gối không nhúc nhích.
30 Dịch: CP88
Lời này của Giang Liên Tuyết ngoại trừ trêu chọc, còn có phần đúng là như vậy.
Bà vốn là một mỹ nhân, làn da trắng trẻo và vóc dáng mảnh mai, có người chính là được ông trời ưu ái, bất luận cuộc sống có bao nhiêu gian khổ khốn đốn, bất luận năm tháng đã qua đi bao lâu, dù có bị nỗi lo củi gạo dầu muối chặn ngang bước chân thì dung mạo vẫn cứ như cũ không thay đổi.
31 Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả.
32 Dịch: CP88
Đường Kỳ Sâm nói xong câu đó, mấy ngón tay khẽ động, vòng tay hơi thu lại giống như muốn cho cô một cái ôm. Nhưng một giây kích động này nửa đường bị cắt đứt, Ôn Dĩ Ninh trượt người xuống, trọng lượng của cả cơ thể trong nháy mắt chìm xuống, Đường Kỳ Sâm không đỡ kịp, cô cứ như vậy ngồi phịch xuống.
33 Dịch: CP88
Đường Diệu đối với Đường gia có thể coi là một nhân vật đặc biệt, vì hành vi vô liêm sỉ của chính ba ruột mình, cũng là vì những lời sỉ nhục của Đường lão gia tử, xuất ngoại mấy chục năm qua đều rất ít liên lạc với trong nhà.
34 Dịch: CP88
Đường Kỳ Sâm nói xong thì sức mạnh giữ lại cổ tay cô cũng dần buông lỏng, Ôn Dĩ Ninh chầm chậm rút tay về. Cô đi tìm lão Hứa, lão Hứa lại suốt đêm từ trên thị trấn mời một vị bác sĩ về đây.
35 Dịch: CP88
Nửa bên mặt của Ôn Dĩ Ninh áp trên ngực anh, từ cơ thể người đàn ông có mùi hương rất nhạt, lẫn với hơi nước ẩm ướt, được nhiệt độ cơ thể của anh làm cho bốc hơi nghiễm nhiên đã trở thành một thứ mê hồn dược.
36 Chương 31: Giấc mộng này ai sẽ tỉnh dậy trước (3)
Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link.
37 Dịch: CP88
Ôn Dĩ Ninh từ phòng họp đi ra đã là một tiếng sau, nhìn thấy bó hoa lớn như vậy cũng sửng sốt mất mười mấy giây. Đồng nghiệp nhìn cô đầy hâm mộ, nói Diệu tổng cũng thật dám làm lớn.
38 Chương 33: Giấc mộng này ai sẽ tỉnh dậy trước (5)
Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link.
39 Dịch: CP88
Hai người đàn ông hơn một mét tám, tuy là chưa ra nổi hai chiêu, nhưng động tĩnh lại không nhỏ. Một cú ngã này của Đường Diệu đẩy rơi chiếc chén trên bàn, toàn bộ nước trà nóng bỏng giội lên mu bàn tay Đường Kỳ Sâm.
40 Dịch: CP88
Đường Kỳ Sâm nói xong, sau đó là một quãng thời gian dài trầm mặc. Bàn tay anh vỗ nhẹ trên eo Ôn Dĩ Ninh, sau đó chỉ duy trì tư thế này mà không có thêm động tác nào nữa.