21 Nó bước vào sảnh trong sự bỡ ngỡ vì khung cảnh choáng ngợp nhưng không ngó nghiêng ngơ ngác như gái quê. Bước đến chỗ lễ tân và nở nụ cười ngọt ngào: “Em chào chị”Chị ta đang mải nhắn tin, ngước vội bộ mặt lòe loẹt lên, cất giong khinh bỉ: “Em gái, đừng chơi ở đây làm gì, về nhà đi” rồi lại cúi xuống nhắn tin tanh tách, nó cố nuốt cơn giận dữ cùng khinh bỉ cất tiếng tiếp: “chị làm ơn cho em gặp tổng giám đốc với”Cô ta lại ngước lên nhưng với vẻ chán nhường và khinh bỉ hơn, nghĩ thầm “lại bồ bịch gì của giám đốc hả?”, rồi nói với vẻ chua loét: “aa, em là bồ.
22 “Bùm, bùm” pháo hoa tung lên trên, bên trong là ánh sáng lập loè nhưng không một bóng người. Rồi những ánh đèn trắng rọi dẫn nó vào một con đường tối mù mịt.
23 Trong giấc mơ của hắn: Hắn đang nằm ngủ ngon lành ở một ngôi nhà trên cây, bỗng nhiên có một người mặc đồ bó đen tất, khẩu trang, mũ và kính râm nhìn như ninza đi đến, tự giới thiệu: “mái nềm y nin da” và vác hắn bay từ cửa sổ, phi phi, bay bay trên trời “vèo, vèo, vút vút”, nhìn thấy cả mặt trăng to đùng bên cạnh đang đội một chiếc mũ ngủ màu đỏ ngáy “khò khò”.
24 Hắn đứng đó, đưa mắt dõi theo bóng người con gái mặc váy xanh nước biển nhạt đang tung tăng trên phố dần khuất khỏi tầm mắt mà lòng không khỏi trùng xuống, trong mắt phủ một lớp sương mù nhẹ, làm hắn mất phương hướng.
25 Một đêm đau khổ của một số người trôi qua trong bao cảm xúc, là đêm chấm dứt một số chuyện và bắt đầu của một số điều. Nó thức dậy dưới sàn đất lạnh lẽo, gió từ ban công thổi vào rít gào thảm thiết, những khóm hoa hồng đang lung lay, cảm giác chúng đang bất lực muốn bỏ cuộc, trời rền vang như đang cười man rợ, tràn đầy khinh bỉ và thống khổ.
26 Sáng hôm sau, hàng loạt tin báo giật tít: “Giám đốc Long và con gái giám đốc Kim có quan hệ với nhau, liệu có liên quan đến sự hợp tác giữa hai công ty trong dự án sắp tới?”, “lộ ảnh nóng của giám đốc Long và con gái rượu của công ty môi giới nhà đất B & J”, “Phát giác mối quan hệ mập mờ giữa hai công ty đầy quyền lực, có phải họ đã bắt tay cùng tiến triển?”,… Nhìn vào mấy tin tức báo chí mà nó cười khẩy, theo đúng dự đoán, đầu bỗng nhoi nhói, có lẽ nó cần phải nghỉ ngơi một chút.
27 Không gian như ngưng đọng, ánh mắt lạnh lẽo của nó đối diện với đôi mắt đầy sự bàng hoàng và sợ hãi của hắn.
Cả sảnh im phăng phắc, chỉ còn tiếng giày vội vã và giọng nói chói tai của Ngọc đang giằng co để thoát ra khỏi sự kìm hãm của bảo vệ: "bỏ ra, bỏ tôi ra, tôi phải cho cô ta một trận, BỎ RA!!!"
Nhếch miệng cười khinh bỉ, nó nhướn mày đầy thách thức với nhân vật chính là Long.
28 Ngồi trước ghế Tổng giám đốc, Tany lặng lẽ xoay bút ngẫm nghĩ.
Tất nhiên, là về cái chết của bố mẹ cô, căn bản rằng, kế hoạch cô muốn thực hiện, bây giờ mới bắt đầu.
29 Chớp chớp đôi mắt nặng trĩu, đập vào mắt cô là một khoảng trắng xóa, tiếng máy móc đều đều vang bên tai.
Tany liếc mắt nhìn xung quanh, tràn vào mũi cô là mùi thuốc khử trùng nồng nặc, cả người đều tê buốt, chỉ cử động được ngón tay.
30 Mở mắt, ánh nắng ấm áp xuyên qua tấm rèm, nhẹ nhàng đậu trên gò má, hôm nay, là một ngày đẹp trời.
Động mình, cô giơ tay chạm vào tia nắng ấy, mới vậy mà đã cử động được cánh tay rồi.