Trong đại sảnh sân bay thành phố A, Tô Úy ngồi đợi trên ghế chờ, vẻ mặt lạnh nhạt, ánh mắt thờ ơ, tư thái ưu nhã này khiến hành khách đang vội vã đi lại trên trong sân bay không nhịn được cũng quay lại nhìn!
Khi cô nhìn thấy bóng dáng cao lớn kéo một túi hành lý mới đứng dậy chậm rãi đi đến.
“Trợ lý Giang!” Giọng nói nhàn nhàn từ trong miệng cô thoát ra, gọi người đàn ông đang dáo dác nhìn quanh kia!
“Ừm! Đi thôi, xe ở bên ngoài rồi!” Tô Úy nói xong liền đi ra khỏi sân bay, Giang Hạo chậm rãi bước theo sau!
Trong chiếc xe thể thao Porsche màu xám bạc, Tô Úy đang chuyện chú lái xe!
“Tôi đã thuê một phòng trọ nhỏ gần công ty cho anh, bây giờ tôi sẽ đưa anh đến đo! Tạm thời anh cứ giữ chiếc xe này đi, chờ sau khi công ty đi vào hoạt động sẽ đưa anh một chiếc xe khác!” Tô Úy nói xong, ánh mắt vẫn nhìn về phía trức, không chút nào nhìn về người đàn ông bên cạnh! “Còn nữa, tôi muốn ra ngoài một chuyến, công ty bên này nhờ anh quản lý, mấy ngày nữa sẽ lắp đặt thiết bị xong!”
“Ừm!” Giang Hạo gật đầu
“Tôi chờ anh ở đây, anh vào nhà chuẩn bị chút đi rồi chúng ta cùng đi ăn cơm!” Tô Úy xuống xe nói với người Giang Hạo rồi ném cho anh chùm chìa khóa!
“Ừm!” Giang Hạo chỉ đành bất đắc dĩ nhún vai.
Mấy phút sau, Giang Hạo đã đi ra! Vì không muốn để lão đại chờ lâu nên Giang Hạo chỉ vào cất hành lý rồi đi ra luôn!
Tô Úy lái xe đến quán ăn trong một thị trấn nhỏ, cùng Giang Hạo đi vào!
Hai người ngồi trong đại sảnh chờ thức ăn mang lên, Tô Úy lất điện thoại ra nhàn nhã chơi trò chơi mới tải trên điện thoại, mà Giang Hạo ngồi đối diện không nhìn được mà âm thầm quan sát cô, mái tóc đen hơi xoăn được buộc đơn giản sau gáy, tóc mái rủ xuống trán, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ có vẻ lạnh nhạt, ngón tay thon dài không ngừng loay hoay nghịch điện thoại!
Tô Úy giống như nhận thấy được người đối diện đang quát sát mình, ngẩng đầu lên!
Chống lại tầm mắt của cô, Giang Hạo có chút ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, chỉ biết cười trừ.
“Cô Tô, cô cũng ở đây sao?” Một giọng nói nhẹ nhàng mềm dèo truyền đến tai hai người.
Hai người nương theo âm thanh quay đầu lại, nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp!
Trong lúc nhất thời, không người nào nói chuyện, Tô Úy càng giống như trầm tư im lặng cúi đầu, một lúc sau mới ngẩng đầu lên, trong ánh mắt mang theo chút nghi hoặc và khó hiểu!
“Cô không nhớ tôi sao? Tôi là Quý Thiên Nhu là vợ chưa cưới của Hạ Nam!” Quý Thiên Nhu mỉm cười nói xong, trong ánh mắt còn hàm chứa địch ý nhỏ bé, cố ý nhấn mạnh ba chữ vị hôn thế như cố tình khoe khoang!
Giác quan thứ sáu nhạy cảm của Quý Thiên Nhu khiến cô ta cảm thấy người phụ nữ lạnh lùng trước mặt này là một uy hiếp rất lớn, bởi vì chỉ cần nơi nào có cô ta, ánh mắt của anh Nam nhất định sẽ ở trên người cô ta, không còn chú ý đến bất kì người phụ nữ nào khác, bao gồm cả cô ta! Mà căn cứ vào quan sát của cô ta, người phụ nữ này cũng có tình cảm với anh Nam, bởi vì phụ nữ nhìn phụ nữ dĩ nhiên là rất chuẩn!
Nhưng ba mẹ anh Nam đã chọn cô ta làm con dâu nhà họ, cô tin rằng dù có muốn anh Nam cũng không thể phản đối!
Nhưng có lẽ cô ta đã quá ngây thơ, Hạ Nam không phải là loại người đơn giản để cho người ta tùy tiện sắp xếp, huống chi còn có ông nội ủng hộ anh! Bọn họ muốn sắp đặt anh, muốn anh đi hướng đông, nhất định anh sẽ đi hướng tây, cho nên có thể nói Quý Thiên Nhu tính sai rồi!
“Ồ” Tô Úy nhẹ nhàng đáp một tiếng, đáy mắt trong suốt thoáng qua một tia không vui, chợt lóe rồi biến mất, cho tới Quý Thiên Nhu đang chăm chú quan sát cô cũng không nhìn thấy được! Không biết vì sao nghe cô ta nói như vậy, trong lòng cô cảm thấy không thoải mái!
Hạ Nam đã có vị hôn thê rồi còn tới trêu chọc cô, mặc dù cô biết anh ta cũng không chào đón vị hôn này! Lần sau gặp được anh ta nhất định cô phải giáo huấn anh ta một trận mới được!
Quý Thiên Nhu nhìn lên người phụ nữ vẫn lạnh nhạt trước mặt, không khỏi có chút hoài nghi suy nghĩ của mình, người phụ nữ trước mặt thật sự có tình cảm với anh Nam sao?
“Vậy tôi đi trước, có vài người bạn đang chờ tôi!” Nói xong liền lễ phép gật đầu một cái, xoay người rời đi!
Sau khi Quý Thiên Nhu rời đi, khóe môi của Giang Hạo nhẹ nhàng ngoắc ngoắc! Anh không khỏi bội phục người phụ nữ trước mặt mình, người ta đã khiêu khích rõ ràng như vậy mà cô vẫn có thể không đổi sắc! Rõ ràng người phụ nữ kia có muốn đấu cũng cầm chắc thất bại trong tay!
Sau khi cơm nước xong, Tô Úy để Giang Hạo lái xe về còn mình ra bến xe bus bắt xe!
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn không nhịn được gọi điện cho ai đó!
Cho đến khi bên kia nhân mấy, môi anh đào khẽ mở miệng nói, “Hạ tiên sinh, tôi vừa được gặp vị hôn thế của anh xong!” Nói xong liền lẳng lặng chờ bên kia đáp lời.
Chương này hơi ngắn nhỉ, thôi mọi người cố đợi để đoán xem anh Nam sẽ trả lời thế nào nhé. Bây giờ Lan pai đi sắp xếp đồ đạc để mai về quê đây, hẹn mọi người sau bốn ngày nữa nha, bye bye