21 Dù Mộ Dung Trần thật sự muốn nhốt người con gái kia ở trong phòng cả đời không để cho cô đi ra ngoài, nhưng dưới sự uy hiếp của những trưởng bối trong nhà, buộc phải đưa cô về Tiết gia, sau đó bàn đến chuyện kết hôn.
22 Tình Tình trợn to con mắt, anh ta rõ ràng là muốn mưu sát cô, chỉ cần nghe cô phát ra thanh âm kháng nghị, Mộ Dung Trần sẽ hôn sâu hơn, hôn cuồng nhiệt hơn càng dữ dội hơn.
23 "Tình Tình, chờ một chút. " Không để ý tới sự lạnh nhạt của Tiết Thiệu Trạch dành cho anh, Mộ Dung Trần trực tiếp lướt qua ông, kéo tay Tình Tình không để cho cô đi“ Tôi muốn vào trong” Vùng cũng không thoát được, nhưng Tình Tình không muốn cùng anh ta náo loạn trước mặt Tiết Thiệu Trạch, cô sợ mình sẽ nói ra những chuyện không nên nói“ Tứ thiếu, cậu không nghe Tình Tình nói nó mệt sao?.
24 “ Bác trai, mới vừa rồi người đàn ông đó nói đùa phải không?” Dương Bách Lâm vốn không tin Tình Tình sẽ thay lòng, anh nắm lấy cánh tay của Tiết Thiệu Trạch :“ Con muốn đi vào nói chuyện rõ ràng với Tình Tình”“ Bách Lâm, con về trước đi được không?.
25 Đau, thật sự rất đau! Thì ra cảm giác ăn tát lại đau đến như vậy!. Tình Tình chịu đựng lệ sắp tràn khỏi mi, đẩy Tiết Thiệu Trạch ra : “ Tôi có thể tự mình đi”Cho dù đau, cô cũng không muốn rơi lệ trước mặt bọn họ“ Tình Tình, tại sao con lại bướng bỉnh như vậy?.
26 “Ông không phải có chuyện muốn nói với tôi sao?” Tình Tình nhìn Tiết Thiệu Trạch mất hồn, lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của ông. Qua nhiều năm như vậy, cô chưa bao giờ lên tiếng gọi ba, mới vừa rồi muốn gọi nhưng mở miệng thế nào cũng không gọi đượcHoa này là hoa mẹ cô thích nhất, những lúc rảnh rỗi không làm gì, mẹ thường ngồi nhìn đóa hoa này đến ngẩn người.
27 Không có, không có, cái gì cũng không tìm được. Có phải cô đã đến chậm. cho nên, bị người khác nhặt được rồi?Tình Tình, cả người vô lực ngồi trên mặt cỏ rậm rạp, vùi mặt vào bên trong đầu gối mà khóc!.
28 Trở lại nhà của Mộ Dung Trần nằm trong khu nội thành cũng là 8 giờ tối!Dọc theo đường đi, bọn họ cũng không nói gì nữa. Sau khi đem xe để vào nhà để xe, Mộ Dung Trần ôm người phụ nữ vẻ mặt không cam tâm tình nguyện trở về phòngCăn nhà này mặc dù là đứng tên của Mộ Dung Trần, chỉ là con cháu nhà Mộ Dung luôn luôn ở trong nhà lớn, cho nên kể từ khi mua nhà, chưa từng có người ở qua.
29 Mặc dù ngâm mình ở trong nước, thân thể mơ hồ, chỉ là da thịt bóng loáng trắng noãn đập vào mắt làm cho anh hô hấp gấp rút, chiếc cổ mảnh khảnh, bả vai mượt mà, xương quai xanh xinh đẹp….
30 “ Chúng ta ra bên ngoài để bác sĩ khám chân của em được không?” Ôm cô ở trong lòng, Mộ Dung Trần thấy cô vẫn trong tình trạng hốt hoảng chưa lấy lại được tinh thần, nhẹ giọng hỏi“ Tôi không muốn đi, tôi không muốn đi…” Đại não mất đi ý thức nãy giờ lúc này mới khôi phục lại như cũ.
31 “Bây giờ không phải ở trường, ko nên gọi tôi là giáo sư” Âu Thánh Nguyên đứng lên, khẽ cười nói : “ Cô có thể giống cậu ấy gọi tôi là Âu Thánh Nguyên hay A Nguyên cũng được”Luôn luôn không qua lại sâu với người khác, đặc biệt là con trai, Tình Tình đối với đề nghị của Âu Thánh Nguyên, không cách nào tiếp nhận ngay được“ Ko có chuyện gì nữa, cậu có thể đi rồi” Mộ Dung Trần lần nữa lên tiếng“ A Trần, chân của cô ấy cần chườm đá lạnh một lần, sau đó mới có thể bôi thuốc”Không thể ý đến sắc mặt đen thui của Mộ Dung Trần, Âu Thánh Nguyên lấy từ trong cặp ra một tuýp thuốc“ Tôi còn muốn thuốc tha mặt nữa…” Mộ Dung Trần quay khuôn mặt của Tình Tình lại, trên đó vẫn còn dấu tay nhàn nhạt.
32 Người thông minh dĩ nhiên cũng biết lựa chọn muốn ăn cơm!Nhưng, người đàn ông này sao lại biết khẩu vị thích của cô?Ngồi tê đít ở đầu giường, Tình Tình cự tuyệt người đàn ông muốn hạn chế hoat động của cô, uống từng ngụm, từng ngụm canh gà ngọt ngào, nhưng không muốn mở miệng nói với anh ta câu nàoĐối với một người đàn ông luôn ép buộc cô, cô thật sự không có chuyện gì để nói“ Em có muốn ăn thêm một ít cua không?” Mộ Dung Trần nhìn cô đem chén canh gà uống gần hết, cảm thấy rất yên tâm, đồ ăn mua ở ngoài ngoại trừ món này còn có món cua xào nổi danh của Tị Phong ĐườngVừa mới mở hộp đựng thức ăn ra, hương thơm của thức ăn xông vào mũi, Tình Tình không cần nhìn cũng biết Tình Tình không cần nhìn cũng biết thịt cua vàng óng mê người đến cỡ nàoNgười đàn ông này, vì sao biết cô thích ăn cái này?.
33 Chuyện kết hôn cứ được quyết định như thế. Tình Tình vẫn ở lại biệt thự của Mộ Dung Trần. Anh nói cô không cần đến trường nữa, đã có người giúp cô làm thủ tục tạm thời nghỉ học!Tạm thời nghỉ thì nghỉ đi.
34 "Chúng ta đi tắm có được không?" Ôm cô lên, đi tới phòng tắm“ Tôi muốn tự mình tắm rửa”Cho đến khi anh đặt cô xuống, Tình Tình mới mở miệng nói. Nếu để cho anh ta tắm, tuyệt đối sẽ không phải chỉ “ tắm” đơn giản như vậy“ Sợ tôi?”Không chút thương tiếc ném chiếc chăn xuống, đặt cô vào trong bồn tắm không biết lúc nào đã đầy nước.
35 “ Tình Tình, vậy em hy vọng anh ở lại hay ra ngoài?” Mộ Dung Trần thu hồi tầm mắt, lại nhìn cô gái sau khi nghe thấy từ mẹ, toàn thân hình như cũng run lên“ Ý muốn của tôi có quan trọng không?” Tình Tình cố gắng để mình bình tĩnh.
36 “Tiết Thiệu Trạch cuối cùng cũng làm đúng một chuyện”Thẩm Tính Hoa mỗi lần nhắc đến cái tên này, đều luôn bất mãn vô cùng“ Câụ, lúc con kết hôn cậu sẽ đến không?”Mong mắt Tình Tình tràn đầy mong đợi.
37 "Đây là cái gì?"Mộ Dung Trần nhíu lại mày kiếm. Tại sao hôm nay anh lại cảm thấy Tiết Thiệu Trạch không giống như bình thường“ Vật này, cậu ko cần để cho nó thấy.
38 “ Đừng sợ, chỉ cần đi theo bên cạnh anh là được rồi”Mộ Dung Trần nghiêng đầu nhìn sắc mặt khẩn trương của cô, trấn an nóiCó như thế này cũng sợ sao?. Ngay cả lòng bàn tay cũng toát mồ hôi.
39 “ Chị dâu, xin chào” Trên mặt Mộ Dung Khiêm vẫn duy trì nụ cười ôn hòaĐây là lần đầu tiên sau khi cô vào nhà Mộ Dung có người gọi cô như vậy, hơn nữa còn là một người đàn ông, xưng hô như thế khiến cô không được tự nhiên“ Xin chào”Nhìn người đàn ông kia rõ rang lớn tuổi hơn cô rất nhiều nhưng lại gọi cô là chị dâu.
40 Đứng ở trong sân lớn, hương hoa thoang thoảng khắp nơi, mây ở chân trời mờ ảo như sương khói, trong lòng Mộ Dung Khiêm cảm thấy lạnh lẽo. Anh cảm thấy từ đầu đến cuối mình không thể nào dung hòa với gia tộc nàyKhi còn nhỏ, anh bị đưa về nhà Mộ Dung, anh không hiểu, tại sao mẹ chưa bao giờ ôm anh, cũng chưa bao giờ âu yếm nhìn anh, ngay cả đánh mắng anh dường như cũng trở thành một hành động xa xi với bà, anh thấy được, ngoại trừ khinh thường, cũng chỉ là khinh thường15 tuổi năm ấy, lúc cha và người mẹ mà anh đã gọi suốt 10 mấy năm gây gổ biết được thân thế của mình, bừng tỉnh, đồng thời hiểu ra, trong lòng chợt cảm thấy lạnh lẽoAnh là con riêng bên ngoài của Mộ Dung Hàng Phong với người phụ nữ khác.