21 Trở Về Công Ty Mặc cho hai cha con anh vui đùa ríu rít, những ý nghĩ sầu muộn khiến cô không dám ngẩng đầu lên nhìn hai cha con anh nữa. Mà chỉ cúi đầu đi theo hướng anh dắt cùng đôi mắt mờ ảo nhạt nhòa.
22 Rút Khỏi Thương Trường Chị Gái “Mèo Hiếm” Ghé Thăm Cô cúi đầu đi vào nhà lặng vào nhà. Ngồi trên chiếc nệm sofa rồi khẽ lấy điều khiển bật tivi lên. Chiếc tivi cả tuần chỉ có đúng 1 kênh hoạt hình duy nhất cho cậu con trai xem.
23 Ngày Tháng Hạnh Phúc (“Đình Thiên! Anh làm gì ở đây?” – Trời mưa tầm tã , Cô gái bé nhỏ, cầm chiếc ô ngó nghiêng thân hình đang ngồi trước cửa nhà cô.
24 “Kitty” Vừa Đi, “Sự Cố” Lại Đến Hai ngày tới, vào thứ 4 , anh sang Mỹ với chị gái. Lần này anh nói là anh đi dài hạn, chừng một tuần gì đó. Nghe mà có vẻ buồn cười.
25 Thủa Nhỏ Của Anh Cả hai lăn mạnh xuống các bậc cầu thang lớn. Thấy Đan Tiên bị đập đâu, máu chảy không ngớt, khiến cô sợ hãi không nguôi. (“Lệ Băng, cháu và con trai bác , mãi mãi không thể ở bên nhau ! Hứa với bác , bỏ đứa bé đi! Hứa với bác, rời xa nó”) Hình ảnh của người đàn bà máu hòa với nước mắt khiến cô sợ hãi “Bác Hạ, cháu sai rồi! Cháu đã hại quá nhiều ngươi chịu khổ vì cháu.
26 Kế Hoạch Thủa Thiếu Niên; Sai Lầm “Sau khi cậu đi ít lâu, cha cô ấy rời khỏi. Tôi bèn xác lập kế hoạch tiếp cận cô ấy. Những thông tin về cô ấy. Cậu có biết ai đã cung cấp cho tôi?” Nhìn đôi mắt như đã đoán trước của Thần Nghiêm , anh nhẹ mỉm cười nói tiếp “ Lệ Hường, cô ta đóng một phần quan trọng trong kế hoạch của tôi”.
27 Những hình ảnh ký ức mơ màng hiện về trong giấc mơ …(Cô gái nhỏ mặc bộ váy trắng, tay cầm chiếc điện thoại màu hồng. Bước đi trên một con phố nhỏ, vắng người tại Thành Phố Los Angeles xinh đẹp.
28 Phút chốc, anh nhấc bổng cô lên. “A, bỏ ra, đau quá! Anh bỏ ra” – Đôi tay nhỏ bé của cô cào cấu bờ vai anh, nhưng chẳng hề hây hấn gì. Khiến cô sợ hãi.
29 Nếu là vì tội lỗi năm xưa đó, hãy để mình anh gánh lấy. Xin đừng làm khổ người con gái anh yêu nữa. Anh không thể chịu đựng được khi nhìn cô ấy như vậy.
30 (Ngày hôm sau , cô tỉnh giậy với thân hình đau nhức. Toàn bộ chúng đều cứng đơ và tê liệt. Kết quả của trận “ẩu đả” ngày hôm qua. Cô không dám cử động mạnh hay thậm chí là nhúc nhích dù đã gắng gượng nhưng cuối cùng vẫn không thể.
31 Anh bước chân , một nhanh hơn đến chỗ cô. Bế bổng cô lên. Lại một lần thứ bao nhiêu anh khiến cô giật thót trong bối rối. Anh hôn lấy hôn để gương mặt cô.
32 Cửa phòng bệnh đóng lại , anh đứng lặng người. Đôi mắt lại chăm chăm nhìn về phía cô. Đã bao năm như thế. Dù anh đã cố gắng để cô không phải chịu bất kỳ thương tổn nào nhưng vẫn cứ là không làm được để hôm nay cô lại như thế này.
33 Đến lúc, Thím Chi lên phòng gõ cửa bước vào tay mang khay đồ ăn lên cho cô. Cô mới chợt bừng tỉnh. “Cháu đã ngủ lâu vậy sao?, thím tại sao không đánh thức cháu dạy chuẩn bị đồ ăn cùng thím?”“Ông chủ đặc biệt căn dặn hôm nay làm món cá cho nhóc bồi bổ chất đạm” – Thím Chi bước vào mỉm cười đặt khay đồ ăn lên bàn ăn.
34 Hạnh Phúc Lại Ra Đi(Sống với anh được gần 2 năm , chuyện gì làm được anh cũng làm hết cho cô. Mọi thứ cô muốn, dù là không nói ra , anh cũng luôn hiểu được , luôn khiến cô mỉm cười.
35 Mối Thù Thật Sự“Hoàng Khải , đã kể lại cho tôi nghe về Khang Đình” – Một hồi ngâm nga, Tommy khẽ lên tiếng “Cậu còn nhớ cậu ấy chứ?”Anh ta gương mặt bỗng sầm sì lại, khẽ nói “Làm sao có thể quên , cậu ấy là bạn thân của chúng ta ngày nhỏ và là anh họ của Hạ Thiên.
36 Yêu Càng Sâu(Quá khứ khiến mọi thứ trở về thời gian 7 năm trước trong ký ức. Khi đó, mọi chuyện xảy ra nực cười đến nỗi chẳng ai có thể tin được. Một ngày, cô ôm chiếc bụng đã có phần lớn hơn một chút bước xuống giường.
37 Và cuối cùng, Cô đã tỉnh lại. “Đình Thiên, anh làm gì ở đây?”Đôi mắt cô chưa kịp mở hết đã ngấn lệ nói với anh. “Em đang ở đâu thế này?” Cô vội vã nhìn xung quanh.
38 Ngày đó, khi đám cưới với Đan Tiên xong, anh gấp rút quay trở về và quyết định phát triển và định cư tại quê nhà. Anh tìm đến Thần Nghiêm , sau đó xây dựng và điều chỉnh mọi thứ, mất vài tháng để lần mò ra tung tích của cô, cuối cùng cũng tìm được.