1 Mười năm trước, Lý Thư Bạch cứu Thượng Quan Thiên Trảm, đưa hắn từ địa ngục hắc ám lên tận thiên đường.
Hai tháng sau, vô tình đuổi hắn đi, mặc hắn lần nữa trầm mình trong địa ngục.
2 Xa xa trên hàn sơn đá kính tà, khuất sau tầng tầng lớp lớp bạch vân lững thững trôi thấp thoáng một bóng hình. Dừng xe tọa khán yêu phong lâm vãn, sương diệp hồng đã cho hai tháng hoa.
3 「 Lý đại nhân, từ biệt mấy năm, phong thái tựa hồ càng vãng tích a. 」 Ngôn ngữ châm chọc ý tứ sâu xa, khiến Lý Thư Bạch giật mình sinh lòng nghi vấn nâng mắt ngước nhìn, lập tức thùy hạ mí mắt, không chỉ như thế, còn chúi đầu thật sâu, trải qua bao năm tra tấn cuộc sống gian truân khổ ải, sớm tống xuất hết thảy dáng dấp thanh cao nho nhã ngày nào của y.
4 Sóng trăng nhu hòa như nước, Thượng Quan Thiên Trảm đã muốn cùng Phương Hương và Nhu Thủy lăn tiến nhập ổ chăn, lưu lại bên ngoài đá tảng hộ vệ không hiểu chuyện phong tình, loại thời điểm này, hắn không cần Thanh Phong hầu hạ.
5 Nến kia cuối cùng cũng tàn lụi, ngoài cửa sổ ánh trăng thản nhiên chiếu xạ tiến vào, ngân quang chảy trên gương mặt mê man của Lý Thư Bạch, mơ hồ mông lung.
6 Thượng Quan Thiên Trảm sau đêm cùng Lý Thư Bạch phát sinh quan hệ, không thấy lui tới phòng Phượng Hương và Nhu Thủy.
Hắn cũng không hiểu bản thân làm sao, tuổi trẻ dục thịnh, chẳng phải lãnh cảm không thiết tha ham muốn, tối quan trọng chính là hắn dậy không nổi ý muốn gần gũi Phượng Hương Nhu Thủy, khối thân thể trước từng làm mình thập phần vừa lòng thập phần vừa lòng, nay nhớ lại chỉ thấy vô vị buồn tẻ, càng không thể đánh đồng cùng tận hứng đêm đó.
7 Lí Thư Bạch khi tỉnh lại, đau nhức trên người không hề thối lui, bất quá so lần đầu, đôi phần nhẹ nhàng hơn, nhưng, xương cốt vẫn như bị nghiền tan vô lực.
8 Lí Thư Bạch bị hãm vây, sâu thẳm nội tâm nảy nở trội dậy cỗ nhiệt thủy lưu chậm rãi tràn mở, y đình chỉ giẫy dụa, mềm mại ỷ tựa Thượng Quan Ngàn Trảm, qua hồi lâu, mới ngập ngừng nói:「 Nếu … nếu không làm, ngươi cũng nên buông ra a, như vậy…… ôm, ngươi vạn nhất nói lời không giữ thì tính sao?」
「 Ngươi yên tâm, ta chỉ muốn ôm ngươi.
9 Thanh Phong biết y uống liệt rượu, nhanh nhanh dìu y vào phòng rồi hấp tấp chạy tới trù phòng thúc giục kêu ngao thang giải rượu, giữa trưa Trừ Tịch, nha hoàn tiểu tư phần đông nghỉ phép về nhà, hoặc không lưu tại tiền thính hầu hạ, vài ba hạ nhân khác lác đác ở các nơi chơi đùa ăn uống, nên trong phòng vì thế không một bóng người, Thượng Quan Thiên Trảm tự nhiên an bài ảnh vệ ngày đêm bảo hộ Lý Thư Bạch, nhưng nay Lý Thư Bạch nguy hiểm cũng không gì gì cũng chẳng sao, nhiêu lắm chỉ xem như tinh thần có điểm nhiễu loạn, bởi vậy ảnh vệ vẫn ẩn thân trầm ngâm suy nghĩ, cảm thấy loại chuyện an ủi người khác không thuộc phạm vi chức trách của mình, liền mừng rỡ không hiện thân.
10 Rất nhanh mười lăm tháng giêng đến, suốt ngày Thượng Quan Thiên Trảm dính chặt Lý Thư Bạch, xuống Kinh Thành hảo ngoạn danh lam thắng cảnh đủ loại, ăn vô số đồ ăn vặt nổi danh.
11 「 Thư Bạch…」Lý Thư Bạch ủy tựa tháp thượng, liều mạng duy trì thần trí bán thanh tỉnh bán hôn mê, đưa dao nhỏ hung hăng trát trát liên thủ lên đùi, Thượng Quan Thiên Trảm tận mắt nhìn ái nhân toàn thân đẫm máu rốt cục bừng tỉnh, ánh mắt sở hữu sắc mê loạn rút lui, cước bộ liêu xiêu hấp tấp ôm gọn Lý Thư Bạch, đoạt con dao gọt hoa quả trong tay y ném đi hảo xa, rồi như Cô lang tuyệt vọng gầm thét bi thương:「 Đây là chuyện gì? Thư bạch, ngươi đây là đang làm gì? Ngươi rốt cuộc làm sao?」
「 Ngươi tỉnh, rốt cục tỉnh……」 Lý Thư Bạch lệ ngân kín mặt ôn nhu ngắm nhìn ái nhân ôm siết mình, đau đớn chết lặng khiến y không thể tiếp tục bảo trì thanh tỉnh, chỉ kịp thốt ra một câu: 「 thật tốt 」,lâm vào hôn mê trong vòng tay Thượng Quan Thiên Trảm.
12 Thiên.
Đúng tháng tư, Kinh thành hoa rơi như tuyết, tơ liễu bay tán loạn, tựa như ca múa mừng cảnh thái bình thịnh vượng.
Lý Thư Bạch thân mình dưỡng hảo, hai tháng, bị cấm chừng quản thúc gay gắt, may nhờ Tần Quan khai ân, chủ động xin thay y đi giết giặc, hướng Thượng Quan Thiên Trảm cầu tình dẫn y ra ngoài dạo chơi giải tỏa tâm tình, mới khiến cho ái nhân thích khẩn trương Thượng Quan Cung chủ tuân mệnh đại phu làm việc.
13 Thiên.
Đúng tháng tư, Kinh thành hoa rơi như tuyết, tơ liễu bay tán loạn, tựa như ca múa mừng cảnh thái bình thịnh vượng.
Lý Thư Bạch thân mình dưỡng hảo, hai tháng, bị cấm chừng quản thúc gay gắt, may nhờ Tần Quan khai ân, chủ động xin thay y đi giết giặc, hướng Thượng Quan Thiên Trảm cầu tình dẫn y ra ngoài dạo chơi giải tỏa tâm tình, mới khiến cho ái nhân thích khẩn trương Thượng Quan Cung chủ tuân mệnh đại phu làm việc.