21 Chương này có sự chuyển biến về xưng hô của Tần Lý nha, còn Hà Đường vẫn giữ như cũ. Vào dịp cuối tuần, Diệp Huệ Cầm mang một ít nguyên liệu nấu ăn tới Cẩm Hoành Quốc Tế, nói muốn đích thân nấu canh cho Tần Lý uống.
22 Hà Đường đứng dậy đẩy cửa sổ ra, gió lạnh lập tức ùa vào, cô vừa nghiêng người nhìn xuống, liền thấy chiếc xe kia đang ở dưới lầu. "Nhìn thấy không? |Anh không lừa em mà.
23 Hai người nhìn đối phương qua màn hình máy tính, vẻ mặt Tần Lý rất tự nhiên, rất nhu hòa, nhưng gương mặt Hà Đường lại ngây ngốc. Lúc này cô cũng không biết nên tiếp nhận lời của anh thế nào.
24 Mọi người đều nói, thiếu niên nào không chung tình, cô gái nào không hoài xuân. (là cảm giác thích một người)Thiếu niên Tần Lý 18 tuổi thích nữ sinh cùng lớp Sử Mộng Nghiên, một cách tự nhiên, vô cùng đơn giản.
25 “ Anh nghĩ muốn đi đường. ”Hà Đường về đến nhà, ôm búp bê vải ngồi trên ghế ngẩn người, trong đầu vẫn vang lên câu nói kia của Tần Lý, còn có ánh mắt anh khi nói những lời này.
26 Hà Đường đem lời mời của Tần Lý nói cho Ngô Tuệ Nghiêu nghe, lại đại khái nói với cô việc mình quen biết Tần Lý, Ngô Tuệ Nghiêu nghe xong, cằm đều muốn rớt xuống.
27 Hà Đường và Tần Lý ngồi gần nhau như vậy. Chỉ cần Tần Lý nhích qua một chút, Hà Đường nghiêng qua một chút là mặt hai người có thể chạm nhau. Ánh mắt Tần Lý ôn tồn lại thản nhiên, lưu chuyển trên mặt Hà Đường, Hà Đường lại cúi đầu thật sâu, hai tay càng không ngừng nắm chặt váy của mình.
28 Chỉ một tuần sau lễ Giáng Sinh là đến ngày nghỉ tết dương lịch. Hà Đường đã hứa với ba tết dương lịch sẽ về nhà, vì vậy trước đó đã mua xong vé xe lửa, cũng xin nghỉ phép ở công ty.
29 Ngày đầu tiên của năm mới, Hà Đường dậy từ rất sớm, sau khi thu thập xong đồ đạc, cô cùng Ngô Tuệ Nghiêu đi ra cửa, Ngô Tuệ Nghiêu về nhà còn Hà Đường đi ra ga xe lửa.
30 Đến hẹn lại lên, hôm nay sẽ là màn anh hùng cứu mỹ nhân, các nàng ơi, do ta đăng gấp nên các đoạn không cách ra, chút ta sẽ lên di động sửa lại, chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nha.
31 Kỳ thật chính Tống Nguyệt Nga cũng không rõ đến tột cùng điều bà ta muốn là cái gì, chỉ là sau khi biết Tần Lý là người có tiền, bà ta biết chắc không thể dễ dàng buông tha anh.
32 Hà Đường đẩy Tần Lý ra cửa. Hai người cùng nhau chờ thang máy. Đứng phía sau xe lăn của anh, Hà Đường có thể ngửi được mùi thơm dầu gội đầu nhàn nhạt trên tóc anh tóc, là mùi táo rất dễ chịu.
33 Hà Hải lớn hơn Tần Lý một tuổi, cuộc sống của hai người có rất nhiều điểm giống nhau. Bắt đầu từ khi cả hai vẫn còn là những đứa bé, họ triền miên nằm giường bệnh, mỗi một ngày lớn lên, đối với người lớn mà nói đều là lo lắng sợ hãi.
34 20 phút sau, bốn người đến cổng nghĩa trang công cộng ở giữa sườn núi. Hà Đường đi lên trước, tìm được phần mộ Tống Nguyệt Mi, Mã Hữu Kiệt để xe lăn xuống, Quan Kính đem Tần Lý an trí trên xe lăn.
35 Đoạn đường tiếp theo, tay Tần Lý và Hà Đường vẫn luôn nắm lấy nhau. Anh ngẫu nhiên quay đầu nhìn gò má cô gái bên cạnh. Cô cúi đầu, đôi môi có chút cong lên, lông mi thật dài cong vút, những lúc tâm tình bối rối hai má cô thoáng chốc sẽ đỏ bừng lên.
36
Chuông báo thức ‘reng reng’ vang lên, Hà Đường mơ mơ màng màng đưa tay tắt, mở đôi mắt cay xè. Vật đầu tiên đập vào mắt chính là khuôn mặt tươi cười của búp bê vải Khả Khả bên giường.
37
Một dáng người uyển chuyển, một cô gái trẻ mặc chiếc váy dài dẫn Hà Đường vào một gian phòng thay quần áo, cô ấy lấy ra một bộ y phục để lên giá đỡ, hướng về phía Hà Đường chắp tay trước ngực chào một cái, rồi đi đến cởi áo khoác của Hà Đường.
38
Hà Đường vẫn nghĩ Tần Lý hẹn cô cùng nhau ăn cơm, có lẽ chỉ là một bữa tối vô cùng đơn giản. Giống như trước đây, đi Phàm Nhân Hiên, hoặc là ở phòng ăn trên lầu 12 của anh.
39 Vùng ngoại thành D thị có một con sông lớn, nước chảy nuôi cá, khu vực hạ lưu sông có một đoạn nổi tiếng là nơi lý tưởng cho những người có thú vui câu cá, mỗi ngày đều tụ tập không ít người yêu thích thả câu.
40
"Nói thật, cuộc sống của anh so với mọi người thật sự không quá giống nhau. "
Tần Lý nói xong câu này, tạm thời buông tay Hà Đường, anh dùng tay trái cầm lấy tay phải đang để trên tay vịn xe lăn xuống, đặt trên đùi, sau đó ngẩng đầu nhìn Hà Đường.