21 - Hôm nay lớp ta có sinh vật lạ à ? – Emy. - Chắc bị xã hội đen dần cho nhừ tử rồi – Emi. - Mấy người đừng nói thế chứ ? – Yu. - Xí ! Nói vậy thì có làm sao ? – Emi & Emy.
22 - Cãi nhau gì chứ ? Phiền phức ! – Shi. - Á con gián ! – Emi & Emy. - Đâu ? – Kun sợ hãi đứng lên ghế. ( T/g : Con trai kiểu gì thế này ? ) Toàn bộ học sinh trong canteen đều sợ hãi đứng hết lên ghế hay lên bàn.
23 Ngày mới, Shi lại tiếp tục đi học. Đằng sau Shi lại có 1 bóng đen thấp thoáng…Shi chưa kịp trở tay. Buộc phải hít liều thuốc mê…Shi ngất đi, sâu trong cơn mê man…Shi tỉnh dậy, vẫn là cái mùi ẩm thấp xộc vào cánh mũi.
24 Shi vừa về đến nhà đã ngất ngay tại cửa. - Shi ! Shi ! – Yu. - Không sao – Shi. Yu đỡ Shi ngồi dậy. Yu bây giờ mới thấy, trên người Shi toàn là vết thương.
25 - Ê ! Tại sao cậu biết tụi tôi ở đó vậy ? – Ken. - Cạnh người tôi lúc nào cũng có 1 con chip định vị…Chỉ cần suy nghĩ của tôi ra lệnh cho con chip là lập tức con chip sẽ nhảy sang người đối diện…Nhưng để làm được điều đó phải có cự li gần.
26 Yu bỏ Shi ra…lau lau nước mắt…- Ừm – Shi cười. - Còn cô ta…- Yu. - Không sao đâu. Cô ấy tốt mà, chỉ vì bị Emi & Emy lừa thôi – Shi. - Thật không ? – Yu còn bán tín bán nghi.
27 Cuối cùng sau bao ngày hóng chờ mòn mỏi, kì thi cũng đến. Shi vừa đến đã gặp ngay Jim…- Cố lên ! – Xong rồi quay đầu bước đi. - Tôi nhất định sẽ không thua đâu – Jim cương quyết.
28 - Chắc là có. Nhưng anh buồn vậy sao tôi vui cho nổi chứ ? – Shi. - Tôi thất bại rồi. Cha tôi nhất định sẽ giam giữ tôi trong phòng 1 tuần với công việc.
29 - Các cậu muốn ăn cái gì ? – Ph. Hà. - Lấy gì thì tùy cậu – Sam. - Cho tụi này ngồi với được không? – Tụi Kun từ đâu xuất hiện. - Mấy cậu ngồi đi – Ph.
30 - Cô ! Gọi ba cô đi. Tôi muốn gặp ông ta ngay bây giờ - Shi. - Ờ - Ph. Hà cầm điện thoại…Tay cầm điện thoại run run 1 hồi, ánh mắt trân trân nhìn chiếc điện thoại không rời.
31 Pha chế cẩn thận, tỉ mỉ từng li từng tí…Hẳn ai cũng muốn biết Shi đang làm gì phải không? Shi đang muốn chế 1 loại thuốc độc…Giúp cho người uống nó quên đi việc muốn quên.
32 Cuối cùng cũng thoát khỏi cái đám phiền phức kia, Shi thở phào nhẹ nhõm bước về nhà. Yu lẽo đẽo đi đằng sau, khuôn mặt hiện lên dấu hỏi chấm to đùng mà chưa được giải đáp.
33 - Loại độc giết người như chớp mắt – Shi. Jin run bần bật, hối hận vì đã uống li nước ấy. - Nhưng sẽ chỉ phát tán khi tôi ra lệnh – Shi. Jin thở phào nhẹ nhõm, tức là chỉ cần Jin nghe lệnh Shi, thì bản thân sẽ không chết.
34 Sắp hết tiết, cũng chuẩn bị tới giờ nghỉ trưa. Ai cũng náo nức, chốc chốc lại nhìn về phía chiếc đồng hồ treo trên tường. Ken lôi chiếc Ipone ra, bấm bấm 1 hồi.
35 - “Không ngờ cuối cùng họ đã bắt đầu nghi ngờ, không ngoài dự tính” – Shi nghĩ ngợi. Nếu không phải độc của Shi danh bất hư truyền thì bây giờ kế hoạch cũng không thể trót lọt đến như vậy.
36 - Rất tiếc là không thể. Tôi sẽ không để anh làm điều đó đâu – Kun. Jim cười hiền rồi xoa đầu Kun. - Nếu đã thích như vậy thì nên làm lành đi – Jim chầm chậm leo lên xe.
37 Ngày hôm sau. Shi vẫn đến trường như bình thường, nhưng hôm nay không thấy có Jin theo sau. Vừa vào lớp đã thấy Kun đang ngồi nói chuyện với Ken và Sam hết sức vui vẻ.
38 3 giờ sáng. Trong căn phòng chẳng có lấy 1 chút ánh sáng, 1 bóng đen lại gần chiếc tủ quần áo hình chữ nhật đứng. Không khí trong căn phòng vô cũng lạnh lẽo, toát lên cảm giác đơn độc.
39 - Chẳng phải cô nói Shi sẽ đến muộn sao? – Kun. - Cậu tin đó hả? – Yu cười khanh khách. Kun giận tím mặt bị vì Yu lừa cho 1 vố. Lúc này, tại chỗ Shi, Shi đang thảnh thơi đi dạo quanh bờ biển, chẳng có lấy 1 chút âu lo phiền muộn.
40 Hắn ta sợ hãi ngất đi, mặc dù cho Shi đã chuẩn bị tư thế để chém hắn ta 1 nhát, cũng tiễn luôn hắn về trời, nhưng tay Shi run run, không thể nào cầm chắc nổi thanh kiếm.