81
401.
Trình duyệt ông Trịnh bật lên có chức năng tìm kiếm tự động, bà Trịnh không biết bấm nhầm vào đâu, đột nhiên nhảy ra tab khác: “Ông nó! Ông nó mau ra đây!”
“Sao thế?” Ông Trịnh mở cửa.
82
406.
“Kính coong. Kính coong. ”
“Tới rồi tới rồi!” Bà Trịnh quay qua phía 4 bố con, ông cháu, ra dấu ‘bắt đầu’.
Ông Trịnh nắm chặt tay, ngồi sofa giả vờ xem báo giấy.
83 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
411.
Ngày thứ tư trong đợt nghỉ lễ chính là buổi công chiếu đầu tiên của Oan gia ngõ hẹp.
84
416.
Trịnh Hòa không có thói quen mang đồ trang điểm như phần lớn các nghệ sĩ khác, phần mắt kẻ của cậu là dùng bút dầu tìm được trong xe Bạch tiên sinh, tuy cậu đã trét một lớp phấn dày trước khi vẽ nhưng lúc tẩy trang vẫn cực kỳ kinh khủng.
85
421.
Suốt dọc đường đi, Trịnh Hòa luôn cảm thấy có người đi theo mình, nhưng có quá nhiều xe, cậu không biết đó có phải chỉ là ảo giác của mình không nên đành nén nghi ngờ xuống, cùng dòng xe chầm chậm tới rạp chiếu phim.
86
426.
Trong khoảng thời gian này, Trịnh Hòa rất sung sướng.
Tuy khu sản xuất Nguyên Thạch không có cảnh đẹp gì, nhưng Tống Chấn Hào – người tống cổ cậu đi trước đây, gửi cho cậu một bức thư! Ông ta đồng ý hoàn lại số tiền phá vỡ hợp đồng mà Bạch tiên sinh trả hộ cậu, để mời cậu quay lại công ty.
87
431.
Trong giới này, Vương Thư Hoa nổi tiếng về khoản dám điên, trừ việc chưa bị lão nào đè ra thì trò nào ông ta cũng chơi hết rồi.
Bạch tiên sinh biết party chắc cũng chẳng đứng đắn gì nên khi Trịnh Hòa vào phòng nghỉ, ông cũng tiện thể thay quần áo: chiếc áo sơ mi da, đen bóng không tay, để lộ bờ ngực săn chắc cùng đường eo hoàn hảo; quần cạp trễ cùng bộ cũng tôn thêm cặp chân dài thẳng tắp của ông.
88
436.
Ở công viên trung tâm bên cạnh khu biệt thự, Bạch tiên sinh tựa vào thân cây, chậm rãi nhả làn khói thuốc.
“Ông đúng là…” Trịnh Hòa đứng phía sau, nhìn rõ từ đầu chí cuối, chống eo đi tới, “Bác sĩ dặn trong khoảng thời gian này ông phải kiêng thuốc lá, kiêng rượu, sao ông không có chút tự giác nào thế.
89
441.
Trước khi đến với Bạch tiên sinh, trên người Trịnh Hòa luôn có một bao thuốc lá, lúc nào rảnh rỗi lại làm một điếu, xem như giết thời gian.
90
446.
Trịnh Hòa không đợi nổi, chạy tới cửa đón Bạch tiên sinh, từ xa, cậu đã thấy cái xe đi làm của ông.
Cửa xe mở ra, Trịnh Hòa liền nhào lên: “Bạch tiên sinh!”
Bạch tiên sinh ôm lấy Trịnh Hòa, chọt chóp mũi cậu đùa: “Không gọi honey?”
Trịnh Hòa đỏ mặt, phụng phịu: “Honey.
91
451.
Trên núi có một dòng suối nhỏ, nước không nhiều nhưng rất trong, uốn lượn quanh núi rồi tụ lại thành một ao nhỏ giữa sườn, Bạch tiên sinh đi dọc theo dòng nước.
92
Có 2 tên nick mình muốn chú thích:
Triêu Tần mộ Sở: ý chỉ kẻ thích lật lọng – có thể nói là “Lá phải lá trái”
Lỗ lạp lạp: Mình không biết nó là phiên âm của tên Latinh nào đó, nhưng nếu phân tích chữ trong QT thì giống như “Thích buôn chuyện” vậy
Phiên ngoại dở hơi
93
Mùa đông, Bạch tiên sinh một mình lái xe tới vùng cực Bắc của tổ quốc – Hắc Long Giang, giữa trời tuyết trắng xóa.
Trong xe rất ấm, Bạch tiên sinh chỉ để một tay lên vô lăng, tay khác thì nghịch di động, bấm gọi cho số điện thoại được đặt phím tắt ‘1’.
94
Điều không thể thiếu trước thềm năm mới đó là cơm tất niên.
Không biết ai đặt phòng khách sạn, trường quay của Trịnh Hòa ở phía Tây, thì đi đặt ở phía đông, cách nhau vài trăm dặm, hơn nữa, còn không có chỗ mua đồ ăn.